[MINH HUỆ 12-12-2020] ngày 31 tháng 10, con trai cả của Tổng thống Hoa Kỳ Trump là Donald Trump Jr. đã đăng tweet nói rằng, anh ấy muốn con gái mình nhận thức về chủ nghĩa xã hội, anh ấy nói rằng anh ấy sẽ lấy một nửa số kẹo và sô cô la mà con gái anh ấy có được vào ngày Halloween và đưa nó cho một đứa trẻ khác đang dự lễ hội tại nhà anh ấy, và nói với con gái rằng đây chính là chủ nghĩa xã hội.
Sau khi dòng tweet được đăng tải, nó đã thu hút các cuộc thảo luận sôi nổi của cư dân mạng, với hơn 30.000 bình luận chỉ trong một ngày. Một số dân mạng cho rằng Trump con đang biểu đạt “hưởng phúc lợi và không làm việc”. Như Marx đã viết trong “Tuyên ngôn Cộng sản” rằng: “Lý luận về chủ nghĩa cộng sản có thể được tóm gọn trong một câu: bãi bỏ tất cả tài sản tư nhân”.
Tuy nhiên, những người theo chủ nghĩa xã hội thường ngụy trang bản thân, dùng câu “vì nhân dân” và giành được những lá phiếu. Hết lần này đến lần khác dàn dựng câu chuyện “Bà ngoại Sói”: Trùm khăn trùm đầu, xách giỏ, gõ cửa chuồng gà: “Mở cửa ra, bà là bà ngoại đây, bà mang đồ ăn ngon cho các cháu đây.“
“Con đường thứ ba” của Chavez
Năm 1998, trong chiến dịch tranh cử Tổng thống Venezuela, để giành chính quyền Chavez đã làm nhạt các đề xuất xã hội chủ nghĩa của mình. Khẩu hiệu của chiến dịch là “Cứu người nghèo”, tuyên bố tìm ra “con đường thứ ba” giữa chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tư bản. Thực thi “Cách mạng hòa bình, dân chủ”. Điều này khiến người ta nghĩ rằng Chavez không đi theo con đường Cộng sản Đông Âu vừa sụp đổ năm 1991.
Sau khi Chavez lên nắm quyền, lần đầu tiên ông kiểm soát cơ quan lập pháp và sửa đổi hiến pháp. Kể từ đó, chủ nghĩa xã hội đã được đẩy mạnh một cách toàn diện, các lĩnh vực kinh tế quan trọng đã được quốc hữu hóa, và các hệ thống chăm sóc y tế miễn phí, giáo dục miễn phí và nhà ở công cộng được thực hiện. Xăng của Venezuela rẻ nhất trên thế giới, rẻ hơn cả nước đóng chai nên bạn có thể sử dụng tùy ý.
Trong những năm đầu cầm quyền của ông, người dân Venezuela có cuộc sống khá giả, thu nhập của người nghèo ở nhiều nơi tăng 55% trong vài năm, tỷ lệ thất nghiệp giảm 6,4% và dân số nghèo giảm 10%. Điều này khiến danh tiếng của Chavez ngày càng lên cao, quả là ông đã trở thành “vị cứu tinh vĩ đại” của người nghèo.
Năm 2007, 132 trung tâm đào tạo xã hội chủ nghĩa được thành lập. Chavez ra lệnh cho tất cả nhân viên của các doanh nghiệp của đất nước học ít nhất 4 giờ lý luận chủ nghĩa Mác mỗi tuần, đồng thời mở rộng quy định này cho quân đội và trường học.
Trong những ngày đầu, với trữ lượng dầu lớn nhất thế giới và giá dầu cao, Chavez đã tạo ra một thiên đường của con người, nơi mọi người có thể ngồi lại và tận hưởng nó miễn phí. Tuy nhiên, khi giá dầu lao dốc, nền kinh tế kế hoạch của Chavez đã xấu đi từng ngày.
Không sớm thì muộn, “chế độ tập thể” là miệng ăn núi lở. Cuộc “Đại nhảy vọt” và “chế độ tập thể” của Trung Quốc Cộng sản trong những năm 1950 cũng chứng minh thực tế này. Các chính sách phúc lợi đã sinh ra càng ngày càng nhiều “kẻ lười biếng”, tình trạng xã hội kém hiệu quả và ngày càng đình trệ.
Kể từ năm 2010, tình hình kinh tế của Venezuela ngày một xấu đi. Cuối cùng, nền kinh tế Venezuela sụp đổ vì in tiền quá lớn, nạn đói và chạy trốn nạn đói tràn ngập xã hội.
Khi Chavez tuyên bố sẽ phân phối lại của cải và phân phối tiền của người giàu cho người nghèo, người giàu bắt đầu di cư. Khi Chavez tuyên bố quốc hữu hóa các doanh nghiệp tư nhân, thực hiện các biện pháp kiểm soát ngoại hối và kiểm soát giá cả đối với các nhu cầu thiết yếu của cuộc sống, tầng lớp trung lưu bắt đầu di cư. Khi người kế nhiệm, Maduro, thông báo rằng các máy in tiền đã hoạt động hết công suất, những người nghèo bắt đầu làm mọi cách để trốn sang các nước khác.
Lạm phát năm 2018 đạt mức đáng kinh ngạc một triệu phần trăm. Chính phủ kế nhiệm của Maduro tiếp tục phát hành tiền tệ và vay nợ nước ngoài, nợ nước ngoài hơn 120 tỷ đô la Mỹ, trong đó hơn 60 tỷ đô la Mỹ nợ Trung Quốc.
Theo thống kê của “Cuộc khảo sát điều kiện sống của Venezuela” (ENCOVI): 75% người dân nước này không đủ ăn, vì đói kinh niên, trung bình trọng lượng của họ giảm 8,7 kg.
Năm 1989, Đông Âu từ bỏ chủ nghĩa cộng sản. Sau 30 năm, vào năm 2019, một lần nữa Venezuela chứng minh rằng chủ nghĩa cộng sản là ngõ cụt, không mang lại hạnh phúc cho người dân, chỉ để lại cái ác, tham nhũng và sự đau khổ và nghèo đói của con người.
“Định hướng Chủ nghĩa xã hội” của Mỹ được khoác vỏ bọc
Sự thất bại của Venezuela đã trở thành một hiện tượng toàn cầu. Nhà xã hội chủ nghĩa có ảnh hưởng nhất của Mỹ là Sanders và những người khác đã tránh nói về điều này, nhưng tuyên bố rằng chủ nghĩa xã hội kiểu Bắc Âu là đối tượng mà Hoa Kỳ nên theo đuổi.
Trước cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ, cuốn sách mới của học giả cánh tả Paul H. Rubin là “Hướng dẫn cho sinh viên về xã hội chủ nghĩa” đã vẽ ra một kế hoạch chi tiết cho những người hâm mộ xã hội chủ nghĩa trẻ tuổi: không phải kiểu xã hội chủ nghĩa chưa từng có ở bất kỳ đâu trong lịch sử, cũng không phải là kiểu đã đưa nền kinh tế Venezuela từ “thịnh vượng nhất” đến “đại sụp đổ” ở Nam Mỹ chỉ trong hai thập kỷ.
Trên thực tế, những người theo chủ nghĩa xã hội thường giống như Chavez ở giai đoạn đầu, họ sẽ làm nhạt chủ nghĩa cộng sản ngay từ đầu, “Họ nhận ra rằng các tác phẩm của Karl Marx và Engels có thiếu sót.” Những người ủng hộ chủ nghĩa xã hội nhận ra: “Các nỗ lực của các nước thiết lập chủ nghĩa cộng sản hầu như đã thất bại ở mọi nơi mà nó đã được thử nghiệm.”
Các phương tiện truyền thông chính thống của phương Tây chủ yếu do cánh tả chi phối, từ mô tả của giới truyền thông, người Mỹ chỉ biết rằng người dân các nước Bắc Âu đang sống trong hòa bình và hạnh phúc, dường như ngọn hải đăng của chủ nghĩa xã hội Bắc Âu luôn sáng ngời, mà không biết rằng họ cũng không thể khắc phục được những vấn đề kinh niên của nền kinh tế xã hội chủ nghĩa: về lâu dài, sự phát triển kinh tế không bền vững.
Vào đầu năm 2019, khi Thủ tướng Đan Mạch Lars Lokke Rasmussen đến thăm Hoa Kỳ, ông đã thẳng thừng nói với Sanders rằng ông đã mắc một số sai lầm. Rasmussen nói: “Tôi biết rằng một số người ở Hoa Kỳ liên kết mô hình Bắc Âu với một loại chủ nghĩa xã hội nào đó, vì vậy tôi muốn làm rõ một điều. Đan Mạch khác xa nền kinh tế kế hoạch xã hội chủ nghĩa. Đan Mạch là một nền kinh tế thị trường.”
Trên thực tế, các nước Bắc Âu đã nhận thức được những thiếu sót của chủ nghĩa xã hội. Các học giả Thụy Điển Sanandaj và những người khác tin rằng phúc lợi dồi dào đã bị lạm dụng và đạo đức làm việc đã bị xói mòn. “Người Thụy Điển bắt đầu cảm thấy rằng các loại hành động xã hội chủ nghĩa là một thất bại nặng nề”.
Tuy nhiên, các phương tiện truyền thông chính thống, từ lâu đã bị mắc kẹt trong vũng lầy của “đúng đắn chính trị”, không thể đưa tin về những rắc rối do việc thực hiện chủ nghĩa xã hội ở các nước Bắc Âu gây ra. “Thuốc mê ảo” chủ nghĩa cộng sản được đưa ra dưới cái tên “Green New Deal” (Thỏa thuận xanh mới), đang hưng thịnh.
Trên thực tế, trong những thập kỷ của thế kỷ trước, chính sách xoa dịu của Hoa Kỳ đã khiến cho chủ nghĩa xã hội đăng đường đến từng nhà người dân ở Mỹ, cuộc khảo sát của thế hệ Millennials (chỉ những người sinh ra từ khoảng năm 1980 đến những năm đầu thập niên 2000) cho thấy 70% người dân tin vào chủ nghĩa xã hội.
Chủ nghĩa cộng sản từng hấp dẫn nhiều người như thuốc phiện, nhưng thực tế nó đầu độc người dân như thuốc phiện.
Dưới chủ nghĩa vô thần của cộng sản, tự do phóng túng mà không kính sợ đã thịnh hành ở Hoa Kỳ. Tám năm cầm quyền của Obama và 2 năm cuối của Bush Jr được người Mỹ gọi là “thập kỷ mất mát”. Có hai chỉ số mang tính biểu tượng: Thứ nhất, ngày càng có nhiều người nghèo sống dựa vào phúc lợi. Thứ hai, tầng lớp trung lưu đang thu hẹp lại. Việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính, ân xá cho hàng trăm tử tù liên quan đến ma túy, và nhà vệ sinh vô lý (cho cả nam nữ) đã trở nên phổ biến. Ngay cả các nhà kinh tế ở Trung Quốc đại lục cũng cho rằng “lỗ hổng lớn” của tài chính Mỹ hiện nay là do Obama để lại.
Sự thật về “Chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc”
Bài xã luận của “Tân Hoa xã” ngày 27 tháng 9 năm 1945: “Đường lối đúng đắn của nền dân chủ: Trả lại chính trị cho người dân mà không cần giữ lại điều kiện nào” đã viết rằng: “Làm thế nào để thực hiện dân chủ? Hãy đi đúng quỹ đạo dân chủ: Trao quyền lợi của dân trả cho dân!”
“Dân chủ đã trở thành xu thế của thế giới. Ai chống lại xu hướng này sẽ phải gánh chịu thảm họa …” (Bài xã luận của Tân Hoa xã, “Dân chủ trên hết”, ngày 15 tháng 9 năm 1943)
Để thúc đẩy dân chủ, lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc thậm chí đã ra trận và phất cờ. Mao Trạch Đông đã nhiều lần nhấn mạnh trước công chúng rằng khuyết điểm của Trung Quốc là thiếu dân chủ, và chỉ có thực hành dân chủ thì Trung Quốc mới có thể xây dựng được. Vào tháng 7 năm 1944, Mao Trạch Đông khi nói chuyện với John Stewart Service và với cố vấn chính trị của Tướng Stilwell, Tư lệnh Chiến khu Trung Quốc-Ấn Độ-Myanmar kiêm Tham mưu trưởng của Tưởng Giới Thạch, cũng nồng nhiệt nói rằng: “Mỗi người lính Mỹ ở Trung Quốc nên trở thành một quảng cáo sống về dân chủ. Họ nên nói về dân chủ với mọi người Trung Quốc mà họ gặp. Các quan chức Mỹ nên nói về dân chủ với các quan chức Trung Quốc. Tóm lại, người Trung Quốc tôn trọng lý tưởng dân chủ của người Mỹ.” (Văn phòng Nghiên cứu Lịch sử Đảng của Ủy ban Trung ương CPC, v.v. Bản tin “1983 số 20-21).
Năm 1949, ĐCSTQ tuyên bố thành lập một “Trung Quốc mới tự do và dân chủ”, và bao nhiêu người yêu nước ở nước ngoài rời bỏ nhà cửa và kinh doanh để trở về nước, nhưng họ bị coi là gián điệp, chính quyền phản động, v.v., và bị lật đổ, thậm chí bị bức hại đến chết!
Trong nhiều thập kỷ, đã có một lập luận như vậy rằng Đảng Cộng sản đã khác trước và đang thay đổi, và “chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc” đang đi theo con đường riêng của nó. Nhưng nhìn lại sau 40 năm cải cách và mở cửa, sự dối trá, bạo lực và phá hoại niềm tin vẫn y nguyên. Giai cấp vô sản vẫn là giai cấp vô sản, 600 triệu người kiếm được 1.000 nhân dân tệ một tháng, sau 40 năm cải cách và mở cửa, gần một nửa trong số họ có mức sống trì trệ.
Học giả người Mỹ Steven Westley Mosher, tác giả cuốn sách “Ác bá của Á châu: Tại sao giấc mơ Trung Hoa là mối đe dọa mới đối với trật tự thế giới”, cho rằng: ĐCSTQ thực chất là một chế độ phát xít được bao bọc trong chủ nghĩa cộng sản. Steven Westley Mosher nói rằng, khía cạnh đầu tiên là bản thân ĐCSTQ tiêu tốn khoảng một nghìn tỷ đô la Mỹ mỗi năm, chủ yếu được sử dụng để trả lương cho cán bộ và viên chức, nhà nghỉ, phục hồi sức khỏe, du lịch nước ngoài do nhà nước tài trợ và các khía cạnh khác.
Điều thứ hai, hay gánh nặng thứ hai mà người Trung Quốc phải gánh, là khu vực quốc doanh thua lỗ hàng nghìn tỷ USD mỗi năm. Tất cả các xí nghiệp kinh tế quốc doanh đều làm ăn thua lỗ. Đây đều là những gánh nặng do người dân Trung Quốc gánh chịu.
Steven Westley Mosher nói rằng, nền kinh tế của ĐCSTQ đã không thể đáp ứng đủ nhu cầu và rất khó để quay trở lại. Sự tan rã của ĐCSTQ là không thể tránh khỏi và không xa vời lắm.
Kết luận: Cảnh giác chống cộng trong cuộc bầu cử Hoa Kỳ đã trở thành đồng thuận
Trong suốt nhiều thời đại, lý do tại sao những kẻ lừa đảo thường thành công là bởi vì chúng có một bộ thủ thuật có thể lấy được lòng tin của người khác bằng cách ngụy trang. Nhưng kẻ dối trá dù sao cũng là kẻ dối trá, kẻ dối trá dù giỏi đến đâu, cuối cùng cũng sẽ có ngày lộ mặt.
Cuộc bầu cử Hoa Kỳ này khiến mọi người thấy chủ nghĩa cộng sản đã thâm nhập vào Hoa Kỳ đến mức nào. Một cư dân mạng để lại lời nhắn rằng: ở Hoa Kỳ, chúng tôi không muốn đồ bị đánh cắp, bị cướp tiền, người nhập cư bất hợp pháp tùy ý tràn vào, giết người và đốt phá mà không bị trừng phạt, xúi giục chuyển đổi giới tính, lạm dụng ma túy, bảo kê hiếp dâm các cô gái trẻ, vô pháp luật, việc trộm cắp 950 đô la là hợp pháp, cuộc bầu cử không cần giấy tờ tùy thân. Phản đối chủ nghĩa tư bản trở thành chủ nghĩa xã hội, thì ắt phải tẩy chay Biden.
Tổng thống Trump đã nhiều lần đề cập trong các bài phát biểu của mình: “Đừng bao giờ để Hoa Kỳ trở thành một nước xã hội chủ nghĩa.” Trong cuộc tổng tuyển cử, ông Trump đã khiến hầu hết người Mỹ nhận ra bộ mặt thật của chủ nghĩa xã hội. Nhiều người Mỹ hiện đã nhìn thấu sự dối trá của chủ nghĩa cộng sản và đang ủng hộ Tổng thống Trump chống lại chủ nghĩa cộng sản đang kéo nước Mỹ xuống đầm lầy.
Lịch sử đã đến một thời khắc quan trọng, và những mánh khóe của Quỷ đỏ không có nơi nào để che giấu. Sự điên cuồng của phe xã hội chủ nghĩa trong cuộc tổng tuyển cử ở Mỹ chỉ là tiếng gõ cửa cuối cùng của “Bà ngoại Sói”.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/12/社会主义“狼外婆”-最后一次敲门-416394.html
Đăng ngày 20-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.