Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 21-10-2020] Tôi may mắn được biết tới Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Trong suốt nhiều năm, tôi bị đau lưng, đau đầu và da phát ban do tác dụng phụ của các loại thuốc mà tôi đã dùng. Sau khi bắt đầu tu luyện, mọi bệnh tật của tôi đã được chữa khỏi. Bây giờ tôi đã 76 tuổi và vẫn làm việc nhà và chăm sóc các cháu. Pháp Luân Đại Pháp đã thực sự ban phước lành cho tôi!
Chồng tôi hơn tôi một tuổi. Mấy năm nay ông ấy thường xuyên bị đau đầu và năm nào cũng phải nhập viện. Cháu gái 10 tuổi của chúng tôi cũng tu luyện Đại Pháp thường hay hỏi ông: “Ông ơi, ông luyện công và học Pháp cùng bà và cháu nhé.” Ông ấy luôn từ chối và nói: “Ông xem hai bà cháu luyện là được rồi.”
Chồng tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bằng tên thật. Tuy nhiên, ông đã là một đảng viên ĐCSTQ trong hơn 40 năm và vẫn tin những gì ĐCSTQ nói về Đại Pháp. Ông cũng rất sợ bị bức hại.
Năm ngoái chồng tôi bị mất thị lực tạm thời. Gia đình đưa ông ấy đi khám thì được biết ông bị tụ máu trong não, dẫn đến thường xuyên bị đau đầu. Ông bị mất thị lực vì máu đông đè lên dây thần kinh thị giác. Nếu cục máu đông không di chuyển, ông ấy sẽ mất thị lực vĩnh viễn. Bác sĩ cũng cảnh báo rằng ông ấy có thể bị liệt nếu cục máu đông làm tổn thương dây thần kinh vận động và ông ấy sẽ phải dùng thuốc trong suốt phần đời còn lại của mình.
Lần đầu tiên uống thuốc, ông bị đau bụng. Ông đi đi lại lại trong phòng một cách đau đớn. Cuối cùng, ông đã từ chối dùng thuốc.
Sư Phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã giảng: “Muốn hết bệnh, trừ nạn, tiêu nghiệp, thì những người này phải tu luyện, [phải] “phản bổn quy chân” đó chính là điều mà các loại [môn pháp] tu luyện đều nhìn nhận. Con người phải phản bổn quy chân, đó mới là mục đích chân chính để làm người.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)“Điều bản thân chư vị cầu thì không ai quản, điều bản thân chư vị mong cũng không ai quản. Pháp thân của tôi sẽ ngăn trở chư vị, điểm hóa cho chư vị, [nhưng] hễ thấy chư vị cứ thế mãi , thì cũng không quản chư vị nữa; cớ chi cưỡng bức người ta tu luyện được? Không thể cưỡng chế chư vị tu, bức bách chư vị tu.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)(/blockquote>
Tôi nói với chồng: “Ông có hai lựa chọn, tiếp tục uống thuốc, hoặc tu luyện Pháp Luân Công”. Ông nói: “tôi sẽ tu luyện cùng bà.” Từ đó trở đi chúng tôi luyện năm bài công pháp mỗi ngày.
Mười ngày sau, khi đang tập bài công pháp thứ hai, ông ấy nói với tôi: “Tôi cảm thấy như chỗ đầu bị đau có thứ gì đó di chuyển xuống cổ.” Tôi nói với ông ấy rằng đó là Sư phụ đang thanh lý thân thể và bảo ông ấy cảm nhận xem chỗ trên đầu ấy còn đau không. Ông chạm vào nơi bị đau và nói một cách hào hứng: “Không đau nữa!” Từ đó về sau, chứng đau đầu của ông ấy đã biến mất.
Vài ngày sau, chúng tôi đang làm việc ở trang trại, chồng tôi đột nhiên bị đau bụng. Khi ra khỏi nhà vệ sinh, ông ấy nói đã bài xuất ra một số vật chất màu xanh lá cây và màu đen. Trước khi tu luyện Đại Pháp, chồng tôi thường bị táo bón và mỗi lần đại tiện đều rất đau đơn. Kể từ hôm đó, chứng táo bón đã không còn nữa.
Chỉ trong vòng chưa đầy một tháng sau khi chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các vấn đề về tim mạch và tiêu hóa của ông đều đã biến mất. Đó là lần đầu tiên trong 77 năm, ông được trải nghiệm cảm giác vô bệnh. Ông ấy nhìn lên Pháp tượng của Sư phụ và nói: “Con xin cảm tạ Sư phụ đã ban cho con cuộc sống thứ hai! Con sẽ chân chính tu luyện và làm những việc cần làm .”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/21/七十七岁的丈夫成了修炼人-413224.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/24/187948.html
Đăng ngày 29-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.