Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-11-2020] Tôi thi thoảng bán đồ ở chợ địa phương. Những người bán hàng khác đều rất tốt. Họ giúp đỡ nhau và giúp những người kém may mắn, chẳng hạn như những người bán hàng có khuyết tật trên thân. Mối quan hệ của họ luôn tốt đẹp và hòa thuận.
Một hôm, một người đàn ông mới từ Trung Quốc chuyển đến dựng một gian hàng. Anh ta có cách suy nghĩ khá khác biệt; anh ta gây hấn và chê bai hàng hóa của những người bán hàng khác. Anh ta nói xấu những người bán hàng khác sau lưng họ. Thậm chí, anh ta còn nói với khách hàng rằng họ chỉ có thể tin tưởng anh ta và chỉ nên mua hàng của anh ta. Những người bán hàng khác không sao hiểu được hành vi của anh ta. Anh ta khích bác mọi người khiến họ cãi nhau. Anh ta quên mất rằng những người bán hàng khác đã giúp anh ấy bắt đầu như thế nào khi mới đến.
Tôi bán những món hàng có chất lượng tốt nhất, nhưng anh ta bảo mọi người là hàng của tôi kém chất lượng. Anh ấy coi thường tôi và cố làm cho tôi cảm thấy tôi không nên ở đó. Tôi ngạc nhiên không hiểu sao lại có người có thể ngang nhiên tuyên bố nhiều điều sai sự thật như vậy. Là một học viên, tôi thấy đó là một cơ hội tu luyện tuyệt vời.
Kể từ đó, tôi gặp thêm một vấn đề khi đến đó bán hàng—nghe những người bán hàng khác phàn nàn về người đàn ông rắc rối này. Tôi hiểu anh ấy hành xử như vậy vì anh ấy từ Trung Quốc ra và mang tâm lý coi thường và phá rối người khác do chịu ảnh hưởng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Chẳng qua anh ấy không biết làm sao để hòa hợp với những người khác, hay xã hội bên ngoài Trung Quốc là như thế nào.
Một hôm, một người bán hàng khác ra trước quầy hàng của tôi và phàn nàn về người đàn ông phiền toái này cho đến khi tất cả khách hàng rời đi. Anh ấy không những không bán được gì mà còn đứng chắn quầy hàng của tôi, khiến khách không vào mua hàng của tôi được. Ngày hôm sau, tôi mang theo một cuốn Chuyển Pháp Luân và yêu cầu anh ấy đọc phần “Chuyển hóa nghiệp lực” trong Bài giảng thứ tư. Tôi nói nó sẽ giúp anh ấy hiểu rõ hơn về tình huống này.
Lần sau gặp tôi, anh ấy trông có vẻ thoải mái. Anh ấy nói, “Tôi không nghĩ là anh đúng khi bảo tôi chỉ đọc những trang đó. Tôi nghĩ tôi nên đọc hết cả cuốn sách trước khi trả lại cho anh.” Tôi đã rất vui khi nghe điều đó!
Hai tuần sau, khi tôi quay lại, anh ấy đã trả lại cuốn sách cho tôi. Mặc dù anh ấy không nói rằng anh ấy muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng chuyện anh ấy mượn cuốn sách đã lan ra. Mọi người đều biết có một cuốn sách tên là Chuyển Pháp Luân. Một số biết một chút về nội dung và Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi không phải là người nói về nó.
Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là người đàn ông gây ra mọi rắc rối đột nhiên không đến nữa. Đến khi tôi cầm lại cuốn Chuyển Pháp Luân, anh ta đã biến mất. Không khí tại khu chợ nhỏ của chúng tôi trở nên vui vẻ, bình yên trở lại.
Tôi nghĩ mọi thứ đang diễn ra trong cuộc bầu cử hiện tại của Hoa Kỳ chỉ là chuyện ở một tầng thứ—vẫn có một con đường cao hơn. Chừng nào chúng ta được Pháp ban cho trí huệ, tận dụng được tình thế này để giúp mọi người thăng hoa về tâm linh, thì cho dù tình thế có biến đổi ra sao, chúng ta cũng có thể giúp được người dân Hoa Kỳ và trên thế giới hiểu rõ hơn Chân, Thiện, và giá trị truyền thống quý giá đến thế nào.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/23/415461.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/26/188437.html
Đăng ngày 27-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.