Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-09-2020] Gần đây tôi đã đọc một bài viết có tựa đề “Nhận thức về chính niệm” trên Minh Huệ. Tôi vô cùng cảm động về bài chia sẻ này, vì nó nhắc tôi nhớ lại một trải nghiệm cá nhân đặc biệt vào tháng 11 năm 1998 sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mới chỉ 02 tháng.

Đó là một ngày dọn dẹp nhà cửa của hai vợ chồng tôi. Trong khi đang dọn dẹp, một bình hoa đột nhiên bị vỡ ở giữa, và tôi cảm thấy tay trái của mình bị đứt. Tôi nhờ chồng đưa cho tôi một ít giấy vệ sinh để cầm vết thương.

Hai vợ chồng tôi cùng kiểm tra vết thương, chúng tôi bị sốc bởi vết cắt sâu ở tay trái, ở trên lòng bàn tay bên dưới ngón giữa và ngón trỏ. Vết thương sâu đến mức lộ cả xương. Các mạch máu và gân dưới hai ngón tay đều bị đứt. Tuy nhiên, thật kỳ diệu, tôi chỉ bị chảy một chút máu xung quanh vết thương.

Chồng tôi rất lo lắng và nhất quyết đưa tôi đến bệnh viện. Tôi nói với anh ấy rằng đừng lo lắng vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nên đã có Sư phụ Lý quản. Tôi tin mình sẽ ổn, nhưng anh ấy không đồng ý và nghĩ rằng tôi sẽ bị nhiễm trùng hoặc tàn tật ở tay nếu tôi không tới bệnh viện. Anh không thể thuyết phục tôi thay đổi ý định, vì vậy anh đã nổi cáu và đi vào phòng ngủ.

Tôi vẫn bình tĩnh mà không suy nghĩ gì. Tôi nhấc tay trái lên và tiếp tục dọn dẹp nhà cửa, sau đó nấu ăn cho gia đình.

Hôm đó tôi ngồi đả tọa ở nhà lúc 9 giờ tối. Tuy nhiên, tôi đã không thể mở được tay trái. Tôi nghĩ, “Thưa Sư phụ, con cần phải mở rộng bàn tay để kết ấn.” Với niệm đầu đó, tay trái của tôi duỗi thẳng một cách kỳ diệu để tay phải có thể đặt lên trên để tạo thành kết ấn một cách tự nhiên. Ngay lập tức, tôi cảm thấy Pháp Luân xoay quanh vết thương cho đến khi tôi hoàn thành buổi đả tọa 45 phút. Đột nhiên, tôi thấy vết thương của mình đã hoàn toàn lành lặn!

Tôi phấn khích và gọi cho chồng tới xem bàn tay trái của tôi. Anh ấy liên tục nói: “Làm sao nó có thể được chữa lành hẳn rồi nhỉ? Quả thật là kinh ngạc!”

Vào ngày thứ hai, tay trái của tôi sưng to như một cái bánh bao nhỏ, nhưng tôi không gặp phải vấn đề khi duỗi thẳng tay và cánh tay trái khi luyện công tập thể vào buổi sáng. Vào ngày thứ ba, tay trái của tôi bong ra một lớp da và không bị đau nhiều như khi luyện công buổi sáng. Đến ngày thứ tư, tay trái của tôi đã hồi phục hoàn toàn nên có thể cử động mà không hề hấn gì.

Vào thời điểm đó, tôi chỉ mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy tôi có nhận thức rất nông cạn về Pháp. Tuy nhiên, trong tâm tôi rõ ràng rằng cả đời mình đã chờ đợi Đại Pháp. Khi một đồng nghiệp hỏi tôi xem có tin vào Pháp Luân Đại Pháp hay không, tôi trả lời rằng mỗi từng tế bào trong cơ thể tôi đều tin vào Đại Pháp.

Tôi đang hồi tưởng lại sự việc này từ thưở đầu tu luyện. Với tâm thanh tịnh, tín Sư tín Pháp, không có những ý niệm phức tạp khác, điều mỹ diệu của Đại Pháp đã triển hiện cho tôi.

Từ sâu thẳm trong tâm con xin được cảm tạ ân Sư!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/20/412003.html

Bản tiếng anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/11/187778.html

Đăng ngày 24-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share