Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-07-2020] Năm 1998, tôi gần như không còn chút hy vọng khi bệnh tật quấn thân. Vào thời điểm quan trọng đó, hàng xóm của tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Trong vòng một tháng, tất cả các bệnh nan y của tôi, gồm chứng đau nửa đầu, suy nhược thần kinh, thoái hóa đốt sống cổ, viêm dạ dày, vai tê cứng và đau thắt lưng đã biến mất một cách thần kỳ. Ngay cả tình trạng tai chảy mủ mãn tính trước đó của tôi, vốn đã nỗ lực điều trị tại bệnh viện Trung y và bệnh viện thành phố rất nhiều lần mà không khỏi, nay cũng đã được chữa lành. Không ngôn từ nào có thể đủ để bày tỏ lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Tôi đã bắt đầu con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình như vậy.

Năm 2012, khi tôi đang đi xe máy điện trên đường thì bị một chiếc xe máy chạy với tốc độ cao đâm. Lực đâm mạnh đến mức khiến mặt tôi thâm tím, răng cửa bị vỡ một mảnh nhỏ và đầu gối bị thương. Một mảnh xương ở chỗ nối giữa đùi và xương chậu của tôi dường như bị gãy rơi ra, nhưng tôi vẫn có thể đi lại được bình thường.

Những người ở gần đó chạy vội đến và cố gắng giúp đỡ. Một số người khuyên tôi nên gọi cảnh sát, trong khi những người khác khuyên người lái xe máy đưa tôi đến bệnh viện. Tôi biết đây có thể là một món nợ nghiệp mà tôi phải trả. Hơn nữa, Sư phụ đã dạy chúng ta phải biết nghĩ cho người khác. Do vậy, tôi nói với người lái xe máy: “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi sẽ ổn thôi.” Sau đó tôi tiếp tục giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và giải thích cho cậu ấy tầm quan trọng của việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Người lái xe máy sẵn lòng thoái, và tôi chia tay cậu ấy ngay sau đó. Sau đó, tôi đã tự trả phí sửa chữa xe máy và điều trị nha khoa.

Hai tuần sau, một đồng tu hiếu kỳ hỏi: “Cái xương lồi ra ở đỉnh đùi của chị bây giờ thế nào rồi?” Tôi trấn an cô ấy rằng nó đã lành. Khi tận mắt nhìn và chạm tay vào chỗ đó, học viên này đã kinh ngạc thốt lên hai câu Pháp của Sư phụ:

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực” (“Sư Đồ Ân,” Hồng Ngâm II )

Tạm diễn nghĩa:

“Đệ tử chính niệm mà đầy đủ

Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời” (“Ơn Thầy Trò,” Hồng Ngâm II)

Tối ngày 11 tháng 10 năm 2018, tôi bị ô tô tông khi đang đi xe máy điện về nhà. Hậu quả là tôi bị trượt ngã và bất tỉnh. Tôi mơ hồ nghe thấy ai đó la lên: “Mau đưa bà ấy đến bệnh viện đi!” Tuy nhiên, dù cố gắng thế nào, chân tay tôi vẫn không chịu cử động. Lúc này, một thanh âm rất rõ vang lên trong đầu tôi:

“…tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Ngay lập tức, tôi nói với người vừa la lên: “Tôi không cần phải đến bệnh viện đâu.” Người đó trả lời: “Bà bị sưng một cục lớn như vậy ở đầu. Bà không đi đến bệnh viện để kiểm tra sao?” Tôi gần như không thể tập trung được, mặc dù tôi có thể nhận ra rằng xe cấp cứu đã đến.

Những sự việc xảy ra sau đó trôi qua trong mơ hồ, và tôi không còn nhớ gì về chặng đường đến bệnh viện. Tôi chỉ bắt đầu nhận thức được cho đến khi có người nói: “Hãy để chúng tôi tiến hành chụp CT.” Tôi hồi tỉnh và nói: “Tôi ổn. Không cần thiết phải tiến hành chụp CT.” Chồng tôi nhanh chóng đáp lời: “Đầu của bà bị va đập mạnh như vậy. Nếu không chụp CT, làm sao chúng ta có thể biết được não của bà có bị tổn thương hay không?” Tôi sờ lên đầu và thấy một cục u khổng lồ, to hơn cả bàn tay của mình. Lúc đó tôi đã nằm trong máy chụp CT. Khi nghe thấy tiếng máy khởi động, tôi nhanh chóng thầm nói: “Sư phụ, xin hãy để kết quả chụp cho thấy não của con vẫn ổn.”

Tôi cảm thấy tỉnh táo hơn sau khi chụp CT và thậm chí có thể ngồi dậy trên giường, mặc dù tôi vẫn không thể nhìn xa hơn bán kính một mét. Chồng tôi rời đi một lúc để nói chuyện với bác sỹ. Khi trở lại, ông ấy nói với tôi: “Bệnh viện muốn giữ bà ở đây để theo dõi trong vài ngày.” Tuy nhiên, tôi nhất quyết đòi về nhà. Sau một lúc, chồng tôi nói với tôi: “Bác sỹ nói rằng ông ấy sẽ kê một số loại thuốc cho bà.” Tôi đã từ chối đề nghị này. Vì biết tôi đã không dùng bất kỳ loại thuốc nào trong suốt 20 năm tu luyện, chồng tôi đã im lặng chấp nhận quyết định của tôi. Sau đó, ông ấy nói: “Trước khi bác sỹ có thể cho phép xuất viện, ông ấy muốn chúng ta ký giấy tự chịu trách nhiệm.” Tôi đồng ý và chồng tôi đã ký. Và theo cách đó, tôi đã xuất viện.

Người tài xế tông tôi đã chở tôi và chồng tôi về nhà. Trên đường đi, cậu ấy nói với tôi rằng cậu ấy làm việc cho một công ty bảo hiểm. Tôi trấn an cậu ấy rằng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi sẽ không yêu cầu bất kỳ điều trị y tế nào và Sư phụ Lý Hồng Chí sẽ chăm sóc cho tôi.

Sau đó tôi hỏi người tài xế rằng cậu ấy đã nghe nói đến phong trào thoái ĐCSTQ chưa. Cậu ấy nói chưa. Sau đó tôi hỏi: “Cậu đã từng gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc chưa?” Cậu ấy cũng nói chưa. Khi tôi hỏi cậu ấy có gia nhập Đoàn Thanh niên hay Đội Thiếu niên Tiền phong không, cậu ấy nói rằng trước đây cậu đã tuyên thệ và gia nhập cả Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong. Tôi đã nắm cơ hội này để giảng chân tướng.

Tôi nói với cậu ấy rằng mục tiêu của ĐCSTQ là hủy hoại các giá trị đạo đức của nhân loại. Từ trường tiểu học, ĐCSTQ đã dạy những đứa trẻ vô tội thề sẽ đấu tranh cho chủ nghĩa cộng sản. Sau khi lên cầm quyền, ĐCSTQ còn gây ra một loạt tội ác, khiến hơn 80 triệu công dân bị mất đi sinh mạng. Cuộc biểu tình tại Quảng trường Thiên An Môn vào năm 1989 là một ví dụ, chính phủ đã sử dụng súng máy và xe tăng để tàn sát sinh viên đại học tham gia biểu tình. Tôi nói với cậu ấy tại sao ĐCSTQ lại sợ Pháp Luân Đại Pháp, và mô tả các phương pháp bức hại vô nhân đạo mà ĐCSTQ đã sử dụng, gồm cả việc kết án tù các học viên và thu hoạch nội tạng của họ để kiếm lời.

“Trời đã chứng kiến những việc làm xấu xa của họ và họ sẽ phải chịu quả báo. Gia nhập Đoàn Thanh niên hay Đội Thiếu niên Tiền phong đồng nghĩa với việc thừa nhận bản thân là một thành viên của tổ chức tà ác này. Hãy nhanh chóng thoái xuất để tránh chịu chung số phận với ĐCSTQ. Cậu hãy ghi nhớ câu chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Nếu cậu thành tâm niệm câu chân ngôn này thì Thần Phật sẽ phù hộ cho cậu.” Nghe lời khuyên nhủ của tôi, cậu tài xế đã đồng ý thoái Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong.

Sau khi trở về nhà, tôi bắt đầu học Pháp một cách nghiêm túc. Ngày hôm sau, con gái tôi lo lắng gọi điện hỏi thăm sức khỏe của tôi. Không tin sự trấn an của tôi, con gái đã nói chuyện với chồng tôi, và ông đã trấn an con gái: “Mẹ con không sao đâu. Kết quả chụp CT cho thấy điều đó.” Tôi biết rằng Sư phụ đã bảo vệ tôi và trả nợ nghiệp cho tôi. Tôi quỳ xuống, vừa khóc vừa nói lời cảm tạ chân thành đến Sư phụ.

Kể từ khi đại dịch COVID-19 bắt đầu, ĐCSTQ đã che giấu mức độ nghiêm trọng của dịch bệnh ở Trung Quốc thông qua việc kiểm duyệt và tuyên truyền trên các phương tiện truyền thông. Việc che đậy này khiến hậu quả của đại dịch càng thêm trầm trọng. ĐCSTQ hiện đang khoác lác về sự vĩ đại của nó trong việc kiểm soát đại dịch ở trong nước, đồng thời tài trợ vật tư y tế ở mức dưới mệnh giá cho các quốc gia khác để mua chuộc thiện chí của họ. Tôi hy vọng người dân trên toàn thế giới có thể nhận ra bản chất tà ác của ĐCSTQ và hiểu được sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/24/409510.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/22/187926.html

Đăng ngày 20-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share