Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-08-2020] Khi nghe bài hát “Pháp Luân Đại Pháp hảo,” mắt tôi đẫm lệ. Bài hát nhắc tôi rằng Sư phụ Lý đã dẫn dắt tôi và mẹ tôi tu luyện và trở thành ngừoi tốt. Những trải nghiệm của chúng tôi trong hai mươi năm qua vẫn còn sống động trong tâm trí tôi. Tôi xin chia sẻ một vài trải nghiệm.

Khi mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, sức khỏe của bà được cải thiện, khuôn mặt u sầu của bà đã trở nên tươi tỉnh.

Mẹ đề nghị tôi thử tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và nói rằng Chuyển Pháp Luân là một quyển sách tuyệt vời. Tôi nói rằng mẹ nên tiếp tục tu luyện nếu mẹ tin nó là tốt. Tôi nghĩ: “Mình hãy còn quá trẻ và không có thời gian để nghĩ đến việc này. Mình sẽ tu luyện Đại Pháp khi mình bằng tuổi mẹ bây giờ.”

Khởi đầu hành trình tu luyện của tôi

Vào một ngày năm 2006, một ý nghĩ khởi lên trong tôi: “mẹ đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp gần mười năm rồi. Mình biết rằng khí công có thể cải thiện sức khỏe, nhưng tại sao mẹ chưa bao giờ mắc bệnh? Mẹ thậm chí còn không nhức đầu.” Tôi đã chứng kiến những thay đổi tích cực của mẹ tôi và kết luận rằng Đại Pháp quá phi thường. Vì thế tôi quyết định thử một phen.

Khi tôi còn chưa bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, bụng tôi đột nhiên đau nhói, và tôi bắt đầu nôn mửa và tiêu chảy suốt đêm. Mẹ trầm ngâm ngồi cạnh tôi, tin rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi.

Tôi bán tín bán nghi: “Không lẽ Sư phụ đang chăm sóc cho con rồi ư? Thậm chí con còn chưa đọc sách mà.”

“Có lẽ Đại Pháp là duyên phận của con.” Mẹ nói. Tôi đã không để ý lắm đến những lời này của mẹ.

Tôi đau bụng trong ba ngày, và tôi đã nghĩ đến nhập viện. Ý niệm này vừa xuất ra, tôi lại nôn mửa. Rồi sau đó cơn đau biến mất, tôi cũng không cảm giác buồn nôn nữa. Thân thể tôi cảm giác trống rỗng như thể mọi thứ vừa được tẩy tịnh. Chẳng phải Sư phụ thực sự đã tịnh hóa thân thể tôi ư?

Tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân và sau một buổi chiều đã đọc xong. Ý niệm đầu tiên của tôi rằng đó là một quyển sách về tu luyện; một người muốn tu luyện sẽ bắt đầu từ làm người tốt và cuối cùng đề cao tầng thứ trong tu luyện. Tôi hối hận vì đã không đọc sách sớm hơn.

Nếu ai ai cũng tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt, tự ước thúc bản thân khi mâu thuẫn phát sinh, thì xã hội này sẽ tuyệt vời biết bao. Chẳng phải xã hội suy thoái là do đạo đức nhận loại trượt dốc sao? Đại Pháp là pháp môn tu luyện có thể đề cao tâm tính cho con người.

Đó là cách mà tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Hiện nay, mẹ tôi và tôi cùng đồng hành trên con đường tu luyện và chúng tôi cùng nhau tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Mẹ chồng của chị gái tôi bị thuyết phục

Khi mẹ tôi cố gắng giới thiệu Đại Pháp với mẹ chồng của chị gái tôi, bà ấy luôn lịch sự từ chối.

Trong kỳ nghỉ, khi mẹ tôi đến ở cùng chị gái, bà thông gia này để ý thấy mẹ tôi có được sức khỏe tốt, vì thế bà đã hỏi rằng liệu bà có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không

Không lâu sau đó, mẹ chồng của chị gái tôi sớm đã trở thành một học viên tinh tấn. Bà ấy tin tưởng Sư phụ và đã tự mình đột phá quan nghiệp bệnh mà không cần uống thuốc hay tiêm thuốc. Trước đó, bà thường đến bệnh viện ngay cả khi mới có dấu hiệu của cơn đau đầu.

Con trai tôi nhận được phúc báo

Khi tôi mang thai con trai, mẹ tôi đã nhìn thấy một đứa trẻ đang đi cầu thang lên căn hộ của chúng tôi.

Con trai tôi được sinh ra vào năm 2010. Cháu được dạy “Pháp Luân Đại Pháp hảo,” và cháu rất thích hát những bài hát ca ngợi Đại Pháp.

Có lần cháu bị một vết thương rách da vùng gần mắt rất sâu khi cháu chạy vào góc cửa sổ.

Cháu bị chảy máu đầm đìa và đau đớn. Mẹ tôi đưa cháu đi đến phòng cấp cứu. Ở đó mẹ tôi nhắc cháu niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và cầu Sư phụ Lý trợ giúp. Cháu sớm nín khóc.

Sau khi khâu bốn mũi trên mặt, cháu thiếp đi ngay khi về đến nhà.

Tôi không hay biết gì cho đến khi đi làm về. Vết thương quá gần mắt cháu. Tôi đã cám ơn Sư phụ vì đã bảo hộ con trai mình khỏi bị thương nghiêm trọng.

Con trai tôi lớn lên và hiếm khi mắc bệnh. Nếu mắc bệnh, cháu sẽ lắng nghe bài giảng của Sư phụ và cháu được xoa dịu. Cháu tin tưởng vào Đại Pháp và nói với tôi rằng cháu sẽ cầu Sư phụ chỉ dẫn khi cháu gặp khó khăn.

Gia đình tốt bụng của dì tôi

Dì tôi và chồng của dì là những người tốt bụng và tử tế nhất. Thu nhập của họ chủ yếu là từ việc làm những công việc lặt vặt và thời vụ.

Cả hai đều tin tưởng vào Đại Pháp và biết rằng Đại Pháp dạy làm người tốt. Chồng của dì đã từng gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở nơi làm việc và rất ấn tượng với đạo đức nghề nghiệp và sự chính trực của học viên này.

Mẹ tôi thường mang theo một số tờ rơi chân tướng Đại Pháp khi đến thăm họ, và dì tôi sẽ giúp phân phát chúng.

Trong một giấc mơ, tôi thấy nhà ở của dì tôi lấp lánh ánh vàng kim. Không lâu sau, tòa nhà chung cư của dì tôi bị phá bỏ. Khoản tiền bồi thường mà gia đình dì nhận được là số tiền cần thiết để trả số dư khoản vay ngân hàng của dì cho nơi ở mới. Gia đình dì tin rằng Đại Pháp đã ban cho họ tương lai tốt đẹp.

Người nhà của dì cũng chấp nhận Đại Pháp. Họ đã tuyên bố thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới mà họ đã gia nhập trước đó. Không lâu sau đó, một số người đã tìm được việc làm ổn định và có người còn tránh được một tình huống nguy hiểm khi anh ấy đến thăm mẹ tôi.

Bất cứ ai có thể ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp trong bầu không khí rợp trời những vu khống và bức hại vô cớ là người có tinh thần công lý, biết phân biệt đúng sai. Phật pháp bảo hộ những người tốt và ban phúc cho họ.

“Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia.” (Luận ngữ-Chuyển Pháp Luân)

Những người thân của tôi là bằng chứng sống về người tốt nhận được phước lành từ Đại Pháp.

Năm nay, mẹ tôi đã tu luyện 23 năm, còn tôi đã là 14 năm. Pháp Luân Đại Pháp vẫn còn bị bức hại tại Trung Quốc. Các học viên vẫn còn bị bắt giữ bất hợp pháp và bị kỳ thị bởi những người đã bị đầu độc bởi những hoang ngôn của ĐCSTQ. Trong môi trường khắc nghiệt như thế, mẹ tôi vẫn giữ vững tín tâm kiên định vào Đại Pháp.

Tôi đã từng lo lắng cho sự an toàn của mẹ tôi và cảm thấy bất an khi mẹ ra ngoài phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Có lần tôi hỏi mẹ: “Khi nào những ngày tháng như thế này sẽ kết thúc?” Mẹ nhẹ nhàng trả lời: “Chẳng phải chúng ta đang vượt qua nó từng ngày từng ngày đó sao?”

Bà đã đúng. Chúng tôi đã hỗ trợ nhau và khích lệ nhau. Dĩ nhiên, có những ngày khó khăn, nhưng cũng có những ngày hạnh phúc khi chúng tôi có thể giúp mọi người minh bạch chân tướng về cuộc bức hại.

Đôi khi chúng tôi cảm thấy lo lắng cho những ai không lắng nghe và phỉ báng chúng tôi; và xúc động khi thấy họ vừa cầm tài liệu của chúng tôi vừa hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Vì sao chúng ta vẫn kiên định đức tin cho dù Pháp Luân Đại Pháp vẫn còn bị ĐCSTQ bức hại? Là vì chúng ta đang được đắm mình trong phúc âm của Đại Pháp.

Chúng ta tin rằng sẽ đến một ngày, Phật quang phổ chiếu khắp nơi trên trái đất. Người tốt cuối cùng sẽ được Đại Pháp cứu độ, và Sư phụ từ bi vô lượng sẽ cảm hóa họ quay về với Phật Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/9/409102.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/6/187706.html

Đăng ngày 05-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share