[MINH HUỆ 17-11-2010] Pháp Hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được tổ chức ở Vancouver vào ngày 14 tháng 11 năm 2010. Mười sáu học viên đã thảo luận cách họ nhìn vào trong ở những hoàn cảnh khác nhau để vững bước tinh tấn trong tu luyện của mình. Họ cũng chia sẻ những kinh nghiệm của mình trong việc giảng thanh chân tướng với trí huệ và cứu độ chúng sinh trong nhiều dự án chứng thực Pháp.
Các học viên Trung Quốc và Tây phương chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của họ tại Pháp hội Vancouver 2010
Ông Fang đã tiến hành việc gọi điện thoại hơn 5 năm qua cho người dân ở Trung Quốc đại lục để giúp họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Ông coi tất cả những người ai nhận điện của ông đều là những sinh mệnh vĩ đại đã liều mình đến thế giới này. Ông không ngừng tu luyện bản thân cùng với những nguyên lý Pháp của Sư Phụ, và vượt qua mọi khó khăn và can nhiễu. Ông đã kiên định và tinh tấn như khi bắt đầu tu luyện.
Ông Fang đã tác động được đến hầu hết những người mà ông đã gọi điện bất kể ngành nghề, độ tuổi và thái độ của họ. Ông liên tục xem xét và kiểm tra việc tu luyện của mình, nhìn vào trong, và cẩn thận xem xét tư tưởng của những người ở các tầng lớp khác nhau. Một lần ông gặp một cậu thanh niên mà có dục vọng làm giàu và kết thân với những phụ nữ xinh đẹp mạnh mẽ. Cậu ta cũng đã dùng những từ ngữ ghê tởm. Ông Fang đã không bị ảnh hưởng. Thuận theo những chấp trước của cậu thanh niên, ông Fang đã nói với cậu ta về mối quan hệ giữa vận may, đức và những thứ mà con người khao khát. Sau đó ông Fang đã khuyến khích cậu ta thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và nhắc cậu ta ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Ông Fang nói chuyện với giọng ân cần, kiên nhẫn và ôn hòa trong suốt cuộc gọi điện thoại.
Hai sinh viên du học tại Vancouver phải đối mặt với áp lực học tập nặng nề, nhưng họ đặt tu luyện của họ và cứu độ chúng sinh lên ưu tiên hàng đầu, tham gia vào các dự án chứng thực Pháp, và dùng mọi cơ hội để nói với các bạn cùng lớp và giáo viên của họ sự thật về Pháp Luân Công. Anh Duan học không tốt ở lớp ngoại ngữ, nhưng anh đã vượt qua sự sợ hãi của mình, thực hiện một bài diễn thuyết năm phút với các bạn cùng lớp và giáo sư của mình, nói với họ về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Giáo sư của anh đã cho anh một điểm số cao, điều này khá hiếm, và đánh giá cao lòng can đảm của anh. Anh Duan cũng dành thời gian rảnh rỗi của mình thực hiện các cuộc gọi điện thoại cho người dân ở Trung Quốc đại lục. Anh đã giúp hơn 170 người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó trong một năm.
Bà Zhou đã tham gia bán vé cho Đoàn Thần Vận ngay sau khi bà đến Vancouver. Một lần bà gặp một người mẹ, người do dự, không muốn trả tiền cho các phí dịch vụ cần thiết của nhà hát. Người phụ nữ đã hỏi bà Zhou: “Bà có phiền không nếu tôi không mua vé?” Bà Zhou đã phát ra một niệm từ bi: “Làm sao tôi có thể không phiền? Bạn có biết nó có ý nghĩa gì nếu bạn bỏ lỡ buổi biểu diễn này. Nó có thể là một cơ hội để được cứu độ, một cơ hội mà bạn đang chờ đợi suốt cả cuộc đời.” Người phụ nữ cuối cùng đã quay lại với đủ tiền để mua vé cho cả mình và con gái.
Một học viên Tây phương đã nói về cách mà anh cân bằng mối liên hệ giữa những kỹ năng học tập hàng ngày và công việc Đại Pháp của mình. Ban đầu anh nghĩ rằng tìm một công việc tốt và kiếm nhiều tiền hơn là sai. Sau đó anh đã học được cách trân trọng mọi quá trình tu luyện và trách nhiệm của mình. Thông qua việc học thiết kế đồ họa, anh không chỉ đặt một nền tảng tốt cho việc tìm một công việc tốt, mà còn có thể làm công việc thiết kế cho một tờ báo. Bạn bè anh đã đánh giá cao tinh thần và sự nhiệt tình của anh, và vì thế anh đã chứng thực được Pháp.
Để hỗ trợ chồng trong công việc cho Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV), bà An người đã không đi làm trong hơn mười năm, đã vượt qua chấp trước vào cái tôi của mình, từ bỏ chấp trước làm việc chứng thực Pháp để che đậy việc thiếu nỗ lực trong công tác của người thường. Bà đã bắt đầu mở một cửa hàng tạp hóa, và gánh lấy trách nhiệm hỗ trợ gia đình và chăm sóc con cái. Bà đã coi người chủ cửa hàng trước đây, các khách hàng, các nhân viên ngân hàng và tất cả những người mà bà gặp là những chúng sinh đang chờ được cứu, và bán vé cho Đoàn Thần Vận ngay tại cửa hàng của mình. Con trai bà học ở một trường tiểu học và đã giúp bà rất nhiều. Trong khi làm kinh doanh, bà An chu đáo với những khách hàng của mình, và có quan hệ tốt với nhiều người, việc kinh doanh cũng được cải thiện rất nhiều, và bà đã tiến được một bước lớn trong tu luyện của mình.
Bà Jiang đã nói một cách sinh động về kinh nghiệm tu luyện 100 phần trăm nhìn vào trong của mình. Qua một thời gian dài học Pháp và nhìn vào trong, bà Jiang cuối cùng đã giải quyết được mâu thuẫn của mình và làm tan đi sự bất mãn của mình đối với con rể, và đã tu luyện bản thân trở thành một người khoáng đạt và từ bi.
Bà Zhang nói về kinh nghiệm tu luyện của nhóm học Pháp gồm 11 người lớn tuổi của họ. Họ coi những khó khăn của các học viên khác như của chính họ. Họ ủng hộ và khuyến khích những người khác, loại trừ nghiệp bệnh, vượt qua những khảo nghiệm tâm tính và tình cảm. Họ cũng tham gia quảng bá cho Đoàn Thần Vận, thu thập chữ ký cho các cuộc đổ bộ của NTDTV, và giảng thanh chân tướng mặt đối mặt. Họ kiên định tu bỏ những chấp trước của mình và cứu độ chúng sinh.
Các bài chia sẻ của các học viên đều chân thành và thực tế, những người tham dự đã giành cho họ những tràng pháo tay không ngớt. Nhiều học viên đã cảm động rơi nước mắt. Tất cả các học viên đều trân trọng cơ hội chia sẻ kinh nghiệm hàng năm này, Pháp hội năm nay đã nhận được hơn 30 bài chia sẻ, các học viên đã xem xét lại con đường tu luyện và chứng thực Pháp của mình, và cố gắng tinh tấn tiến lên.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/19/121506.html
Đăng ngày 02-12-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.