Bài viết của Chương Vận, cộng tác viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 09-07-2020] Khi vi-rut Vũ Hán tàn phá thế giới, người dân khắp nơi bao gồm cả người Trung Quốc đều đang nhìn thấu nhiều thông điệp lừa dối của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi các học viên Pháp Luân Công gọi điện thoại về Trung Quốc để nói cho mọi người biết đến cuộc đàn áp đối với môn tu luyện này, một số lượng lớn công dân Trung Quốc đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Dưới đây là cuộc trò chuyện gần đây giữa một học viên Pháp Luân Công bên ngoài Trung Quốc, cô Tara và đội điều tra tội phạm tại một sở cảnh sát ở Bắc Kinh.

“Tôi biết vụ tự thiêu Thiên An Môn là giả”

Cô Tara quay số gọi ông Trương, Trưởng nhóm điều tra tội phạm. Ông Trương hỏi: “Cô là ai? Cô có được tên và số điện thoại của tôi từ đâu?“

“Tôi đã nhận được thông tin liên lạc của anh từ Tổ chức thế giới Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (WOIPFG). Cơ sở dữ liệu trực tuyến của tổ chức này có liệt kê các nhân viên công-kiểm-pháp đã tham gia vào cuộc đàn áp Pháp Luân Công”, cô Tara trả lời.

Ông Trương hỏi mục đích của cuộc gọi này là gì. Cô Tara nói cô đọc thông tin thấy số ca nhiễm vi-rut Corona đã tăng mạnh ở Bắc Kinh và cô muốn cung cấp một số trợ giúp.

“Người Trung Quốc chúng ta tin vào ‘Thiện, ác hữu báo,’ cô nói. “Mặc dù thực hiện các biện pháp phòng ngừa an toàn là quan trọng, nhưng hành động theo lương tâm và duy hộ lẽ phải cũng sẽ mang lại cho chúng ta phước lành và an toàn.”

Khi ông Trương hỏi tại sao, cô giải thích: “Việc đàn áp Pháp Luân Công trong 21 năm qua có lẽ là điều tồi tệ nhất xảy ra ở Trung Quốc. Mọi người bị giam giữ, kết án hoặc thậm chí bị giết vì cố gắng để làm người tốt hơn và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công. Hãy suy nghĩ về điều đó: Nếu ai đó tham gia đàn áp những người vô tội, những người là niềm hy vọng của xã hội chúng ta, thì đó có phải là tội lỗi không?”

Ông Trương hỏi: “Tôi nên làm gì?”

Cô Tara nói cách tốt nhất là ngừng đàn áp Pháp Luân Công và hành động để chấm dứt tội ác. Cô chỉ ra rằng trong nạn diệt chủng người Do Thái bởi Đức Quốc Xã, mặc dù các sỹ quan chỉ tuân theo mệnh lệnh vào thời điểm đó nhưng cuối cùng họ vẫn phải chịu trách nhiệm vì đã giết chết những người vô tội. “Tôi biết nhiều sỹ quan cảnh sát là những người tốt và không muốn đàn áp những người vô tội. Nhưng sau mỗi chiến dịch chính trị, ĐCSTQ đã xử tử các nhân viên chủ chốt như con dê tế thần để làm dịu cơn giận dữ của công chúng. Anh không muốn kết thúc như họ, phải không?”

Ông Trương im lặng. Cô Tara nói với ông nhiều hơn về Pháp Luân Công, lợi ích của nó đối với sức khỏe thể chất và tinh thần, và về việc ĐCSTQ đã bôi nhọ môn tu luyện bằng tuyên truyền thù hận, như vụ dàn dựng tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn như thế nào.

Ông Trương đồng tình: “Vâng, tôi biết nội tình câu chuyện [về vụ tự thiêu], và nó là giả mạo.”

Cưỡng bức thu hoạch tạng

Cô Tara đã kể với ông Trương rằng vào tháng 7 năm 1999, Cựu Tổng Bí thư ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã bắt đầu huy động toàn bộ bộ máy nhà nước để đàn áp Pháp Luân Công. Dẫn đầu là Văn phòng 610, một tổ chức giống như Gestapo (tổ chức diệt chủng của Hitler), nhiều cơ quan Chính phủ, đặc biệt là cảnh sát, viện kiểm sát và tòa án đã dấn sâu vào cuộc bức hại. Một trong những tội ác tàn bạo nhất của ĐCSTQ là giết các học viên Pháp Luân Công để lấy tạng.

Ông Trương trả lời: “Tôi không tin vào điều đó.”

Cô Tara chỉ ra bằng chứng được trang web Minghui.org và tổ chức WOIPFG ghi lại, bao gồm lời khai của một lính canh, người đã chứng kiến một sự kiện vào ngày 9 tháng 4 năm 2002, tại Bệnh viện Quân y Thẩm Dương của Quân đội Giải phóng Nhân dân. “Học viên Pháp Luân Công là một giáo viên ở độ tuổi 30, đã bị các bác sỹ phẫu thuật cắt bỏ tim và thận mà không hề gây mê. Vị lính canh này còn nói rằng học viên thậm chí còn hô ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!” trước khi chết. Bởi vì cô ấy có ngoại hình xinh đẹp, một số sỹ quan cảnh sát đã làm nhục và hãm hiếp cô ấy trước đó … Và đây chỉ là một trong nhiều tội ác tàn bạo của Sở Cảnh sát Cẩm Châu.”

“Có thật không?!” Ông Trương hỏi.

Tiếp theo, cô Tara chia sẻ kinh nghiệm của riêng mình. Một người bạn của cô là một người phương Tây đã đến Bệnh viện Trường Chinh (một Bệnh viện Quân đội ở Thượng Hải) để ghép thận. Sau khi bị biến chứng, anh được ghép lần thứ hai. Bác sỹ phẫu thuật sau đó đã gọi cho anh ta và nói rằng anh ấy có thể quay lại bệnh viện bất cứ lúc nào. “Chúng tôi có rất nhiều tạng và sẽ tiếp tục ghép cho đến khi anh hài lòng mới thôi,” bác sỹ phẫu thuật nói,” đó đều là những tạng chất lượng cao từ những người khỏe mạnh dưới 30 tuổi. Tôi có thể cho anh xem hình ảnh của họ.”

Bị sốc bởi sự tàn bạo, cô Tara gọi bác sỹ phẫu thuật và nói với anh ta rằng: “Làm sao anh có thể làm điều này?! Họ là con người, không phải là vật nuôi trong một lò mổ!“

Bác sỹ phẫu thuật nói: “Ồ mày là ai, mày dám đến đây không. Nếu mày đến đây tao cũng sẽ mổ lấy tạng của mày.”

Ông Trương im lặng một lúc rồi thở dài. Tôi nghĩ những gì chị nói là đúng.

Cô Tara nói tiếp: “Đó là lý do chúng tôi hy vọng các nhân viên công-kiểm-pháp như anh có thể ngừng đi theo ĐCSTQ làm hại những người vô tội. Điều đó không tốt cho anh và cả gia đình anh. Ngay cả ông Trời cũng sẽ không để điều đó diễn ra mà không trừng phạt. Bằng cách thoái khỏi các tổ chức của ĐCSTQ, dù chỉ là một bí danh-anh sẽ được ban phước lành.

“Không, tôi sẽ không thoái. Tôi không thích dùng tên giả,” ông Trương trả lời và điện thoại đột nhiên bị cắt. Cô Tara gọi lại nhưng không ai nhấc máy.

Một quyết định nhất trí

Sau khi thực hiện một vài cuộc gọi khác, cô Tara gọi lại số của ông Trương: “Anh nghĩ gì về những điều tôi đã nói với anh khi nãy?”

“Tôi đây,” cô Tara nghe giọng ông Trương nói sau khi được người khác chuyển máy. “Tôi không thích dùng tên giả, hãy giúp tôi thoái ĐCSTQ bằng tên thật của tôi.”

Cô Tara trả lời: “Tôi rất vui khi biết điều đó. Tôi rất hạnh phúc cho anh. Xin anh hãy nhớ rằng khi có bất trắc xảy ra, hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, anh sẽ được bình an.”

“Thật tuyệt. Cảm ơn chị! À, đợi đã. Tôi cần sự giúp đỡ của chị,” ông Trương nói, “có năm sỹ quan khác ở đây. Chị có thể giúp họ không?”

Ông Trương bật loa ngoài và nói: “Tôi đã gọi tất cả năm đồng nghiệp của tôi ở đây. Họ đã không nghe rõ những gì chị nói trước đó. Chị có thể nhắc lại không?”

Cô Tara giải thích lại cách ĐCSTQ đi ngược lại các giá trị truyền thống và lợi ích chung, bằng cách đàn áp Pháp Luân Công và nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, về cơ bản, nó đã hủy hoại tương lai của người dân Trung Quốc.

Cuối cùng, tất cả các sỹ quan này đã đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/9/408776.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/12/185845.html

Đăng ngày 19-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share