Theo một học viên tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-05-2010] Vào tháng 12 năm 1992, Hội chợ sức khoẻ Đông phương được tổ chức tại Tòa nhà thương mại thế giới ở Bắc Kinh. Hội chợ được tổ chức trong mười ngày, mở cửa từ 8 giờ sáng đến 4 giờ chiều mỗi ngày.
Hành lang của Hội chợ khá rộng rãi và các gian hàng với bề rộng gần một mét được sắp thành các hàng dọc. Phần đông là gian hàng khí công, nhưng cũng có một vài gian hàng Trung Y.
Trước gian hàng Pháp Luân Công, Sư Phụ, cùng với một vài đệ tử buổi ban đầu, điều chỉnh cơ thể của những người đi qua. Cũng có những người khác phát tài liệu giải thích về môn tập Pháp Luân Công, tư vấn và ghi danh. Máy truyền hình trước gian hàng đang chạy băng hình Sư Phụ hướng dẫn các bài công pháp.
Treo ở ba mặt tường quanh gian hàng là ảnh Sư Phụ dạy các bài công pháp và điều chỉnh cơ thể cho mọi người, cùng với các cờ hiệu Pháp Luân.
Một ngày kia, một người đàn bà trung niên đến gặp Sư Phụ. Bà ấy cần giúp đỡ, và dựa vào cánh tay của chồng bà. Người đàn bà có một khối u nơi bụng và cái bụng bà thậm chí còn to hơn đàn bà mang bầu mười tháng. Các bệnh viện không thể chữa trị cho bà. Vì vậy bà đến Hội chợ và tìm Sư Phụ.
Sư Phụ liền điều chỉnh cơ thể của bà ta. Sư Phụ làm một cử động với bàn tay của Ngài, như là vươn vào một nơi nào đó và lấy cái gì đó ra. Bụng của bà ấy xẹp xuống ngay tức khắc và trở lại cỡ bình thường. Sau đó dây lưng quần của bà có thể bao quanh hai người như bà.
Những người chứng kiến điều này lúc bấy giờ không nhúc nhích, họ bị chấn động thành ra im lặng. Khi họ hiểu ra điều họ vừa được thấy, một tràng pháo tay nổi lên như sấm và kéo dài thời gian lâu, khiến cho những người ở các gian hàng khác đều chạy đến để xem điều gì đã xảy ra. Cặp vợ chồng này vui mừng quá và biết ơn đến độ họ quì xuống lạy Sư Phụ để cám ơn Ngài. Sư Phụ hướng tới trước và giúp họ đứng lên.
Cặp vợ chồng tức thời viết một lá thư cảm tạ và đưa nó cho hội đồng tổ chức Hội chợ. Lý Như Tùng, giám đốc Hội chợ, đọc lớn lá thư trên hệ thống phát thanh và nói, “Lá thư cảm kích đầu tiên là ca tụng Pháp Luân Công và Pháp Luân Công có nhiều thư cảm ơn nhất.” Giáo sư Khương Học Quý, trưởng cố vấn của Hội chợ, phát biểu, “Chính tôi đã nhìn thấy nhiều sự mầu nhiệm được tạo ra bởi Sư Phụ Lý Hồng Chí cho Hội chợ và Pháp Luân Công xứng đáng với danh hiệu ‘Minh tinh công phái’. Với tư cách là trưởng cố vấn của Hội chợ, tôi xin giới thiệu Pháp Luân Công với mọi người.”
Lời nói về sự hiệu quả mầu nhiệm của Pháp Luân Công trong việc trị bệnh và kiện thân đã truyền đi rất mau lẹ và rộng rãi. Càng có nhiều người hơn đến Hội chợ đặc biệt để được nhìn thấy gian hàng Pháp Luân Công.
Một ngày kia, gần đến giờ Hội chợ đóng cửa cho ngày đó, mọi người đang dọn dẹp trước khi rời đi. Lúc bấy giờ, một người đàn ông trẻ mạnh khoẻ đến gian hàng, cõng một phụ nữ nặng nề trên lưng và xin chữa trị cho bà ấy. Người phụ trách việc ghi danh giải thích rằng Hội chợ sắp đóng cửa và buổi hôm nay đã hết giờ. Sư Phụ đã chữa trị cho nhiều người ngày hôm nay và rất mệt mỏi. Họ được yêu cầu trở lại vào ngày mai. Nhưng bất kể người phụ trách giải thích thế nào, người bệnh không rời đi. Sư Phụ để ý có sự ồn ào trước gian hàng. Vì vậy Ngài đến xem và hỏi điều gì xảy ra. Sau khi Sư phụ nhìn thấy điều xảy ra, Ngài đã tức thời trị bệnh cho người phụ nữ.
Ngày phụ nữ này đang đi trên xe buýt khi nó phanh gấp. Bà bị té xuống và kết quả hai chân bà bị liệt. Các bệnh viện không thể chữa trị cho bà được và bà phải nằm tại nhà. Nhà bà khá gần nơi Hội chợ và bà đặc biệt biết nhiều sự mầu nhiệm tạo nên bởi Pháp Luân Công.
Sư Phụ đã điều chỉnh cơ thể của bà tại gian hàng. Gian hàng không lớn và có nhiều người đứng quanh muốn xem Sư Phụ chữa trị cho bà như thế nào.
Vì gian hàng Pháp Luân Công bị vây quanh với đầy ắp người, không gian để chữa trị càng lúc càng hẹp. Các đệ tử phải yêu cầu đi yêu cầu lại mọi người đứng lùi về sau một chút để có chỗ chữa trị bệnh.
Người đàn bà khá cao lớn và nặng nề. Trong quá trình chữa trị, Sư Phụ đôi lúc khiêng bà ta, lưng đấu lưng, và đồng thời Ngài gập người về phía trước. Vì vậy bà ấy kỳ thật là nằm trên lưng của Sư Phụ và cơ thể của bà ta được kéo giãn ra. Một lúc sau, Sư Phụ giữ bà ấy với lưng của bà dựa vào ngực của Ngài, và đồng thời, Sư phụ ngả ra sau. Bà ấy kỳ thật lại nằm trên thân Sư Phụ và cơ thể của bà ta được kéo căng ra. Và sau đó Sư Phụ giúp bà ấy ngồi lên ghế và vỗ bà ấy từ đầu đến chân. Sư Phụ cũng thay đổi tư thế, từ đứng lúc đầu đến cúi xuống và cuối cùng Ngài ngồi xổm.
Sư Phụ đổ mồ hôi một chút. Tôi cứ hy vọng việc chữa trị kết thúc cho mau khi tôi nhìn thấy toàn bộ quá trình, để Sư Phụ được nghỉ ngơi vì Ngài đã làm việc trọn ngày.
Trong khoảng nửa giờ đồng hồ, Sư Phụ kêu bà ta đứng lên từ ghế ngồi. Và bà ta đứng lên! Ngài bảo bà ta bước đi, và bà ta bắt đầu bước đầu tiên kể từ khi bị bại liệt. Cuối cùng, Sư Phụ bảo bà ta chạy. Và bà ta chạy! Những người chung quanh quá vui mừng, họ vỗ tay to. Họ đều hăng hái bàn tán về sự mầu nhiệm của Pháp Luân Công mà họ đã được chứng kiến.
Trong lúc quá trình chữa trị, người đàn bà không chỉ được hết bệnh mà thiên mục của bà cũng được khai mở. Bà quá vui mừng nên khóc lớn trước mặt Sư Phụ nhưng không nói được lời nào. Bà quì lạy mãi trước Sư Phụ, với đầu đập mạnh xuống đất. Nhiều người đứng quanh gian hàng đều chảy nước mắt.
Từ lúc bà ta được trị lành bệnh cho đến cuối Hội chợ, mỗi ngày bà ta đứng trước gian hàng Pháp Luân Công, nói với những người đến về sự mầu nhiệm đã xảy đến với bà. Càng ngày càng nhiều người đến đặc biệt chỉ vì Pháp Luân Công. Một số đến để được trị bệnh. Nhưng càng nhiều người đến để biết nơi nào họ có thể học Pháp Luân Công và khi nào các khóa giảng được tổ chức. Ngay trước khi Hội chợ kết thúc, để làm vừa lòng mong ước của mọi người để học Pháp Luân Công, Sư Phụ đã đích thân viết một thông báo về việc tổ chức khóa giảng Pháp Luân Công lần thứ sáu tại Bắc Kinh.
Như vậy khóa giảng thứ sáu Pháp Luân Công tại Bắc Kinh bắt đầu tại đại lễ đường của Nhà máy thiết bị Hạt nhân Đại Bắc Diêu tại Bắc Kinh vào ngày 5 tháng 1 năm 1993. Người phụ nữ cũng trở thành một học viên.
Đây chỉ là hai trong nhiều sự mầu nhiệm mà đã xảy ra tại Hội chợ sức khoẻ Đông phương 1992. Đủ loại phép mầu đã được tạo ra mỗi ngày.
Sư Phụ dùng mọi phương cách mà người thường sống trong mê muội có thể chấp nhận để cứu độ chúng sinh và thức tỉnh con người. Sư Phụ đã cống hiến rất nhiều tâm trí để cứu độ chúng ta. 18 năm nay đầy những thăng trầm. Và cũng là 18 năm khó nạn.
Tôi cũng đi trên con đường tu luyện, và con đường của tôi đã đầy những thăng trầm. Chỉ bằng tu luyện tốt tự thân tôi mới có thể hồi đáp lại Sư Phụ tôn kính.
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/18/223842.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/5/22/117284.html
Đăng ngày: 27-06–2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.