Theo một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-05-2010] Sư phụ Lý Hồng Chí, vị sáng lập Pháp Luân Công, tổ chức một khóa giảng tại Sân vận động Việt Tú tại thành phố Quảng Châu từ ngày 21 đến 28 tháng 12 năm 1994. Đó là khóa dạy thứ năm kiểu như vậy được tổ chức tại Quảng Châu. Dịp này, Sư phụ Lý đã được Hội khí công Quảng Châu mời. Nhiều người đã tụ họp nơi mặt tiền sân vận động trước khi khóa giảng bắt đầu. Ở cửa vào, nhân viên hội khí công (những người không phải là học viên) đang bán sách những quyển photo Chuyển Pháp Luân với giá bảy nhân dân tệ mỗi quyển, và họ bán rất nhanh.

Khóa giảng kéo dài liên tục trong tám ngày, và phí tổn là tám mươi nhân dân tệ. Đó là mức học phí thấp nhất mà hội khí công cho phép. Sư phụ Lý muốn học phí thấp hơn nữa để nhẹ đi gánh nặng cho các học viên, vì nhiều người trong số họ đã đi những quãng đường rất xa để tham dự khóa giảng. Trong quá khứ, Sư phụ chỉ yêu cầu bốn mươi nhân dân tệ và đối với các học viên lâu năm chỉ trả hai mươi nhân dân tệ. So với các lớp khí công khác mà thông thường đòi hơn ba trăm nhân dân tệ và nhiều chục đồng nữa cho tài liệu, thì học phí của các khóa giảng của Sư phụ là thấp nhất.

Nhiều người từ xa đến gần đã tham dự khóa giảng. Cả một số khí công sư mà đã dạy nhiều ngàn học viên cũng bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công và trở thành đệ tử Pháp Luân Công chân chính.

Năm ngàn chỗ trong sân vận động không bao lâu đã đầy kín. Khi không còn vé, nhiều người vẫn xếp hàng và không muốn rời đi, vì vậy họ ngồi xuống và thiền định bên ngoài sân vận động. Một số chảy nước mắt vì họ không thể vào trong để nghe Sư phụ giảng. Nhìn thấy như vậy, Sư phụ nói chuyện với những người trong hội khí công để mở thêm một phòng khác để cho các người này có thể theo dõi qua màn ảnh trực tiếp truyền hình khóa giảng. Sau khi các học viên cũ nghe được điều ấy, họ rời chỗ ngồi của họ và nhường chỗ của họ cho các học viên mới để họ được nghe Sư phụ đích thân giảng và họ đi vào phòng kia để xem buổi giảng qua truyền hình. Khi tôi nghe điều đó, tôi rất cảm động. Cho dù tôi chỉ là một thiếu niên, tôi đã kinh qua nhiều khó nạn và không muốn chạy theo danh hoặc lợi. Tôi có ước nguyện tu luyện. Tôi cảm thấy các bài giảng của Sư phụ rất chân chính và vĩ đại.

Khi lớp học sắp bắt đầu, Sư phụ bước vào từ cánh cửa chính của sân vận động. Mọi người đều vỗ tay nồng nhiệt và bầu không khí trở nên rất ấm áp. Tôi để ý có nhiều học viên rất sung sướng. Bầu không khí trong khóa học rất bình yên và trong sạch. Một trường từ bi mạnh mẽ bao trùm mọi người trong phòng. Sư phụ rất cao lớn và vĩ đại, từ bi và cao quí.

Sư phụ ít khi ngừng lại trong lúc giảng. Người không dùng bài viết, chỉ một hoặc hai mảnh giấy nhỏ. Sư phụ giải thích những nguyên lý cao thâm với những lời lẽ rất giản dị và Ngài bao gồm mọi điều trong khóa giảng, từ cổ chí kim, từ Trung Quốc đến ngoại quốc, và từ cách nào làm một người tốt đến các yêu cầu căn bản của sự tu luyện. Cho dù mục đích của sự tập luyện trong Pháp Luân Đại Pháp không là để trị bệnh, phần đông các người mà nghe Sư phụ giảng và học Pháp một cách chăm chỉ đều được trị dứt các bệnh của họ. Khi Sư phụ đặt bộ máy khí cơ cho các học viên, Ngài nói rằng các người ở bên ngoài cũng được đặt khí cơ. Một số học viên mà thiên mục mở nhìn thấy Sư phụ như một vị Phật vĩ đại ngồi trên một tòa sen, một số học viên nhìn thấy vòng hào quang của Sư phụ phản chiếu trên bức tường; một số học viên nhìn thấy Pháp Luân quay; và một số học viên nhìn thấy Sư phụ như một vị Đạo sĩ cao lớn, với tóc của Ngài bới trên đỉnh đầu. Các học viên khác nhìn thấy nhiều Phật, Đạo và Thần trên bầu trời, đang quì gối lắng nghe Sư phụ giảng thuyết.

Sư phụ nhấn mạnh nhiều lần: Đây là tu luyện, và Ngài không trị bệnh. Nếu có ai muốn trị bệnh, thì họ nên đến các thầy khí công khác hoặc đi bệnh viện. Khóa học không nhận những người bệnh nặng. Sư phụ nói với chúng tôi rằng một số bệnh nhân ung thư cũng có lẻn vào, và những người như vậy phải đi ngay bệnh viện nếu họ cảm thấy khó chịu.

Nhiều học viên mà đã buông bỏ các chấp trước của họ về bệnh tật đã nhận được rất nhiều sự trị bệnh bất ngờ. Ông Trương, mà đến khóa học với tôi thường hay bị bệnh tim và áp huyết cao mà đã kéo dài một thời gian lâu. Không bao lâu sau khi ông ta đến Quảng Châu, ông đã đến bệnh viện để khám. Tuy nhiên, trong những ngày kế tiếp, sau khi nghe các bài giảng ông đã được trị lành bệnh. Khi trở lại bệnh viện để khám, tất cả các bệnh của ông đều biến mất. Nhiều học viên khác mà đến từ các thành phố khác nhau được trị dứt đủ các loại bệnh rắc rối. Sư phụ không trị bệnh, nhưng Ngài tịnh hóa thân thể cho các học viên chân chính.

Trong khi Sư phụ dần dần giải thích các nguyên lý càng lúc càng cao, năng lượng mà Người phát ra không ngừng tịnh hóa thân thể của các học viên. Tôi cảm thấy bầu không khí trong sân vận động càng lúc càng sáng sủa. Trong khóa học, tôi cảm thấy chính tôi được bao vây bởi năng lượng mạnh mẽ chân chính mà tôi không thể diễn tả. Sau khi Sư phụ dạy Pháp về vấn đề ăn thịt, tôi có một tô thịt và tôi cảm thấy nó hôi tanh và không thể ăn nó. Rất mau, tôi vượt qua được chấp trước về thịt.

Sư phụ thuyết giảng trong hơn một giờ đồng hồ mỗi ngày và sau đó bỏ ra nửa giờ đồng hồ dạy các bài công Pháp cho chúng tôi.
Các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và các hiệu quả mầu nhiệm của nó đã làm xúc động tâm người. Sau khóa học, một số người luôn ở lại phía sau và giúp làm sạch phòng giảng. Nếu họ nhìn thấy các dây chuyền vàng, đồng hồ, tiền mặt và các thứ đồ khác, họ liền đưa chúng lên cho Sư phụ và Sư phụ sẽ kêu người chủ lên phía trước để lấy lại đồ vật bị mất của họ.

Tôi nhớ nhiều học viên khác và tôi, cũng như các học viên từ Tề Tề Cáp Nhĩ tại tỉnh Hắc Long Giang, Trường Xuân tại tỉnh Cát Lâm và các thành phố khác, ở cùng nhau tại Đại học Quảng Châu về Y học Trung Quốc cổ truyền. Mức sống rất rẻ, có lẽ năm hoặc mười nhân dân tệ mỗi ngày, và bữa ăn chỉ có một nhân dân tệ. Có một bà lão đến từ tỉnh Hắc Long Giang. Tôi hỏi bà vì sao bà từ xa như vậy đến Quảng Châu để học Pháp Luân Đại Pháp, bà nói: “Môn tập này tốt quá!” Sau đó bà nói với tôi bà được hưởng lợi ích từ sự tập luyện Pháp Luân Công như thế nào. Một số người đến cả từ Tân Cương để học Pháp Luân Công. Một chiều, sau khi tôi đã ăn cơm tối với nhiều học viên khác, tôi thình lình nhìn thấy một Pháp Luân vĩ đại quay trên nền trời, và có những đám mây màu sắc bay quanh. Một số người chụp hình cảnh đó với máy chụp ảnh của họ.

Tôi gặp nhiều học viên lớn tuổi và gương mặt của họ trông hồng hào và khoẻ mạnh. Họ không có nếp nhăn và họ trông rất trẻ. Vào buổi sáng, đôi lúc tôi đi xuống lầu để dạo bộ. Tôi nhìn thấy nhiều học viên từ Trường Xuân đang ngồi thiền và tập công trên vùng cỏ trước đại học. Sự bình yên và trong sạch phát ra từ họ, cũng như tiếng nhạc nhạc tập công đẹp đẽ mang tôi đến thế giới khác. Một số học viên từ các thành phố khác có khó khăn tài chính và vì vậy họ chỉ ăn mì gói và bánh khô. Mọi người chỉ đến Quảng Châu để học Đại Pháp của vũ trụ – Pháp Luân Đại Pháp. Sau này nhiều học viên đến từ nơi xa bị hết tiền tiêu. Khi các học viên khác nghe được điều đó, họ gửi tiền những học viên đó để họ được an tâm và tập trung vào tập công và học Pháp. Khi Sư phụ nghe được điều đó, Ngài yêu cầu các điều phối viên tại điểm tập công giúp đỡ các học viên bị thiếu tiền.

Sư phụ được nhiều người biết và có một trăm triệu học viên. Sư phụ rất hiền từ. Vào cuối khóa học, Ngài nói với chúng tôi: “Nếu có một ngày mà chư vị không thể chịu đựng được điều gì đó, hãy nhớ câu này của tôi – “Nan nhẫn năng nhẫn. Nan hành năng hành.”

Phần đông những người mà tham dự các khóa giảng của Sư phụ là các đệ tử Đại Pháp rất tinh tấn và kiên định trong mười năm qua. Họ đang làm ‘ba việc‘ do Sư phụ yêu cầu và cứu độ chúng sinh, quyết tâm làm tròn lời nguyện ước của họ. Nhưng cũng có những người khác đã bỏ tập luyện dưới áp lực từ cuộc bức hại đẫm máu bởi chế độ cộng sản. Thật là đáng buồn! Chính tôi đã trải qua nhiều trải nghiệm bị cận kề cái chết vì sự bức hại và đã được che chở bời Sư phụ tôn kính. Tôi đã và đang bước đi kiên định trên con đường tu luyện của mình.

Những người mà có tiền duyên với Đại Pháp, xin đừng bỏ qua cơ hội quí báu như thế này để học Pháp. Chúng ta đã chờ đợi cơ hội này hàng trăm triệu năm! Một cơ hội may mắn quí báu như thế này chỉ xảy ra có một lần và mọi người phải nên quí trọng nó!
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/31/224452.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/4/117627.html
Đăng ngày: 16-06-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share