Bài viết của Lâm Triển Tường

[MINH HUỆ 24-5-2010] Triển lãm sức khỏe Đông Phương được tổ chức trong vòng mười ngày tại Tháp Thương mại quốc tế Bắc Kinh vào tháng 12 năm 1992. Một ngày, một phụ nữ trung niên đã đến khu triển lãm của Pháp Luân Công với sự giúp đỡ của chồng. Cô đã có một khối u trong vùng bụng, khiến cô trông đang mang thai 10 tháng. Không có bệnh viện nào có thể chữa trị cho cô, vì thế, họ đến gặp Sư Phụ Lý Hồng Chí nhờ giúp đỡ. Sư Phụ Lý điều trị cho cô ngay tại chỗ. Mười phút sau, họ thấy Sư Phụ Lý di chuyển bàn tay của ông như thể ông đã đưa tay vào trong bụng của cô và lấy một cái gì đó ra ngoài. Ngay lập tức, bụng cô ấy xẹp hẳn xuống, và mọi thứ trở thành bình thường. Thắt lưng quần của cô đột nhiên trở nên lỏng gấp đôi. Đôi vợ chồng quỳ xuống và lạy tạ Sư Phụ Lý đã cứu sống sinh mạng của người phụ nữ. Họ cũng đã viết một lá thư bày tỏ lòng biết ơn đến Ban tổ chức hội chợ. Giám đốc hội chợ, Ông Lý Như Tùng, đọc bức thư thành tiếng qua loa phóng thanh. Ông nói, “Bức thư ca ngợi đầu tiên chúng tôi nhận được tại hội chợ là dành cho Pháp Luân Công, và Pháp Luân Công cũng là nhóm đã nhận được nhiều thư khen ngợi nhất”. Tổng cố vấn của cuộc triển lãm này, Giáo sư Khương Học Quý, cũng nói: “Tôi đã được tận mắt chứng kiến Sư Phụ Lý Hồng Chí tạo ra nhiều phép lạ tại hội chợ này”. Tin tức về quyền năng chữa lành kỳ diệu của Pháp Luân Công lan rộng nhanh chóng, và những người vì ngưỡng mộ thanh danh của Pháp Luân Công mà đến cũng càng ngày càng nhiều.

Có một câu nói, “Nếu bạn muốn biết mùi vị của quả lê, bạn nên tự mình nếm thử”. Tại sao sau hơn mười năm bị khủng bố tàn bạo, vẫn còn có rất nhiều người tập Pháp Luân Công? Bởi vì Pháp Luân Công là tốt. Vậy thì, nó tốt như thế nào? Đương nhiên, các học viên Pháp Luân Công là những người xứng đáng trả lời cho câu hỏi này nhất. Đây không phải là điều mà Đảng Cộng sản Trung Quốc, bằng những tuyên truyền vu khống của nó, có thể chối cãi được.

Trước ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới lần thứ 11, ngày 13 tháng 5 năm 2010, các biên tập viên Minh Huệ đã ra một thông báo, yêu cầu gửi bài cho Ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới. Từ các tác phẩm được tuyển chọn và đăng lên trong số các bài gửi ấy, chúng ta có thể thấy rằng các nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn đã bắt rễ sâu sắc trong trái tim của người dân; học viên Pháp Luân Đại Pháp đã nhận ra ý nghĩa và giá trị của cuộc sống, và họ đã được hưởng lợi rất nhiều từ môn tu luyện này về nhiều phương diện khác nhau.

Ví dụ, Pháp Luân Công đã chứng minh tác dụng kỳ diệu trong việc giúp người ta trở nên khỏe mạnh. Trong bài viết Sau khi thực hành Pháp Luân Công, bệnh bạch cầu của tôi biến mất , tác giả bài viết đã kể, sau khi cô bắt đầu thực hành Pháp Luân Công, bệnh ung thư máu của cô đã biến mất một cách kỳ diệu như thế nào. Tác giả của bài viết Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi một cuộc sống mới bị viêm khớp dạng phong thấp ở tuổi 20. Sau khi cô trở nên gầy ốm và phải chịu đựng nhiều đau đớn, cô đã tìm được một cuộc sống mới nhờ tập Pháp Luân Công. Và có vô số phép lạ khác đã xảy ra trong số các học viên Pháp Luân Công. Trong thực tế, vào đầu năm 1998, Tổng cục Thể thao Quốc gia Trung Quốc, phù hợp với chính sách của Hội đồng Nhà nước, đã tiến hành một nghiên cứu toàn diện và công bằng về Pháp Luân Công bởi vì môn tu luyện đã được biết đến nhờ sự phát triển nhanh chóng và tầm ảnh hưởng rộng khắp trong quần chúng nhân dân. Kết quả nghiên cứu cho thấy tỷ lệ chữa lành của Pháp Luân Công đã đạt 97,9%

Ngoài các tác dụng chữa bệnh thần kỳ, học viên Pháp Luân cũng đã thể hiện sự nâng cao về đạo đức, trong đó xã hội được hưởng lợi trực tiếp. Một số người nói rằng ngày nay Trung Quốc đang trải qua một “thời đại thất đức nhất”, nhưng Pháp Luân Công vẫn đứng ngoài vòng xoáy đó như một bông hoa kỳ diệu giữa sa mạc. Người ta nói rằng ở Trung Quốc hiện nay, “không có quan chức nào không tham ô”, nhưng những người tập Pháp Luân Công là không tham ô không hủ bại. Ví dụ, một quan chức làm việc trong chính quyền cấp tỉnh, trong bài viết của ông Không bao giờ hoang phí tiền công quỹ hoặc nhận hối lộ nữa – Câu chuyện của một Cán bộ Chính quyền tỉnh, đã nói về những thay đổi to lớn xảy ra với ông thông qua việc tu luyện Pháp Luân Công. Một giáo viên, từng được gọi là “công trình sư linh hồn của nhân loại”, cũng đã từng bị đồng tiền làm cho tha hóa, nhưng những học viên Pháp Luân Công vẫn có thể tự giữ mình trong sạch và tốt bụng. Trong bài viết của cô, Pháp Luân Đại Pháp dạy tôi làm một người tốt, một giáo viên kể về chuyện: là một học viên Pháp Luân Công, cô vẫn là một người trung thực và ngay thẳng trong nghề giảng dạy, hoàn thành nhiệm vụ của mình bằng ý thức trách nhiệm cao, và xử lý xung đột trong gia đình bằng tình thương và lòng tốt như thế nào. Trong quá khứ, các bác sĩ đã từng được coi là “những thiên thần áo trắng”, nhưng bây giờ họ được gọi là “những con sói khinh người” ở Trung Quốc. Một học viên Pháp Luân Công đã kể trong bài viết của ông – “Pháp Luân Công dạy tôi làm một bác sĩ tốt”, rằng môn tu luyện này đã dạy ông chống lại sự cám dỗ của đồng tiền và luôn biết quan tâm tới bệnh nhân.

Tất cả những nhân chứng này đều đưa ra một thông điệp chung: “Chân-Thiện-Nhẫn là tốt”“Pháp Luân Đại Pháp là tốt”.

Phần đông mọi người cho rằng Trung Quốc hiện nay đang trong thời đại hoàn toàn không còn đạo đức và niềm tin, nhưng không tồn tại cái “chân không” như vậy trong số các học viên Pháp Luân Công. Những gì chúng ta thấy là ngay cả khi đối mặt với cuộc khủng bố đẫm máu, các học viên Pháp Luân Công vẫn kiên định vững vàng và thực hành các nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn. Đây là điều quý giá nhất và là những điều mà đất nước Trung Quốc cần nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/24/224245.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/5/30/117503.html
Đăng ngày 04-06-2010; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share