Bởi một học viên từ tỉnh Liêu Ninh
[MINH HUỆ 23-4-2010]
Sư Phụ đã nói với chúng ta,
“Hiện nay, điều quan trọng nhất là cứu độ chúng sinh, cứu độ được nhiều người hơn! Đó là điều quan trọng nhất.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2007”)
Trong quãng thời gian cuối cùng này của Chính Pháp, chúng ta nên theo yêu cầu của Sư phụ để cứu được nhiều chúng sinh hơn.
Chồng tôi đến từ một ngôi làng lớn ở Giao Đông, tỉnh Sơn Đông. Nhiều người dân sống ở đó, nhưng chỉ có một vài đệ tử Đại Pháp. Sau tết Nguyên Đán, chúng tôi đã có một cơ hội trở lại quê nhà của anh ấy để làm rõ sự thật và cứu độ người dân. Chúng tôi cũng quyết định xem chuyến đi này như là một cơ hội để giúp nhiều người hơn được đắc Pháp.
Khi các học viên khác nghe nói rằng chồng tôi và tôi đang trở về quê nhà của anh ấy, chúng tôi quyết định cần phối hợp với nhau tốt, học Pháp thường xuyên hơn, và phát chính niệm nhiều hơn. Tất cả mọi người đã giúp chúng tôi chuẩn bị các tài liệu. Sau khi chúng tôi rời đi, họ tiếp tục phát chính niệm cho chúng tôi. Khi chúng tôi trở lại, chúng tôi đã đi tới nhóm học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm của chúng tôi với họ. Thông qua cơ hội này, chúng tôi nhận ra rằng để làm rõ sự thật và cứu độ nhiều chúng sinh hơn là những gì Sư Phụ yêu cầu chúng ta làm, và đó là điều chính đáng nhất. Khi cả nhóm giữ chính niệm trong tâm trí như là một cơ thể thống nhất, các cựu thế lực không thể làm bất cứ điều gì ảnh hưởng đến chúng tôi được.
Khi chúng tôi rời đi, chúng tôi đã mang nhiều cuốn sách Đại Pháp và một số bộ CD video giảng Pháp, cũng như các tài liệu và đĩa CD làm rõ sự thật theo. Được Sư Phụ bảo vệ và nhờ sự hỗ trợ chính niệm mạnh mẽ của các bạn học viên, và với một trái tim thanh tịnh và từ bi để cứu người, chúng tôi đã vượt qua việc kiểm tra an ninh mà không gặp khó khăn nào và đã đến ngôi làng nơi mà người dân đang chờ đợi chúng ta đến cứu.
Anh của chồng tôi, sống trong làng, từng có sức khỏe kém. Tôi đã làm rõ sự thật cho ông nhiều lần, nhưng ông đã không lắng nghe. Mùa hè năm ngoái, ông trở nên ốm đến nỗi bị phù toàn thân, và đôi bàn chân ông sưng phồng nên ông thậm chí không thể đứng lên nổi. Ông đến bệnh viện nhiều lần và đã tốn rất nhiều tiền, nhưng không hiệu quả bao nhiêu. Sau khi chồng tôi nói với ông về tất cả các cải thiện vật lý mà anh đã từng trải qua sau khi bắt đầu luyện công, ông ấy bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Sau sáu tháng, đôi chân của ông đã phục hồi, và bệnh hen suyễn đã hành hạ ông nhiều năm qua cũng biến mất.
Điều đầu tiên chúng tôi đã làm sau khi chúng tôi đã đến các làng là thành lập một nhóm học Pháp với người anh chồng. Bởi ông đã học chỉ hai năm tiểu học và không biết nhiều chữ Hán, ông chỉ có thể nghe các bài giảng Pháp cũ. Lần này, chúng tôi đã đưa ông những cuốn sách Đại Pháp. Ông đã rất vui mừng. Mỗi khi ông muốn đọc những cuốn sách, ông rửa tay trước tiên, và sau khi ông đọc xong, ông bọc cuốn sách lại. Ba chúng tôi học một bài giảng mỗi buổi sáng và sau đó thảo luận một lát để tăng cường hiểu biết về Pháp. Vào buổi chiều và buổi tối, chúng tôi đi ra ngoài để làm rõ sự thật. Mặc dù chúng tôi chỉ vừa thành lập nhóm học Pháp, điều đó đã giúp chúng tôi đáng kể. Khi chúng tôi mới đến lần đầu, trên khuôn mặt của ông có mấy vết sẹo còn mới. Khi nó bục ra, một số mụn bọc lớn đã xuất hiện trước Tết, và một chuyến đi đến bệnh viện không giúp được gì.
Sau vài cuộc thảo luận, ông đã hiểu rằng không có điều gì mà một học viên gặp phải là tình cờ, và đó là lúc để cho anh cải thiện về một vấn đề nào đó. Chúng tôi cũng thảo luận về tầm quan trọng của sự tin tưởng vào Sư Phụ và Đại Pháp. Sau một vài ngày học Pháp, các mụn nước trên mặt biến mất. Ông đã trở nên tin tưởng Đại Pháp hơn. Ông nói với tôi rằng ông sẽ giúp nhiều người hơn được đắc Pháp và tập các bài tập một cách thường xuyên.
Sau khi chúng tôi đến nhà bà ngoại của chồng tôi, chúng tôi nghe nói rằng một trong những người anh em họ của chúng tôi đã bị xe tông trên đường đi làm. Cậu bị nứt hộp sọ và đã hôn mê. Khi chúng tôi đến thăm cậu ấy, chúng tôi liên tục gọi tên cậu và nói với cậu: “Chỉ có Sư Phụ của chúng tôi có thể cứu được em. Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân-Thiện-Nhẫn là tốt. Em có nghe thấy không?“. Trong khi đó, gia đình em cũng đang gọi tên em và nói với em rằng người anh họ và vợ đã đến thăm cậu ấy.
Một phép lạ đã xảy ra. Nước mắt chảy ra từ đôi mắt khép kín của cậu ấy. Tất cả mọi người đã rất vui mừng, “Cậu ấy đã nghe thấy! Chắc chắn cậu ấy đã nghe thấy!“. Để giúp cậu ấy nghe các bài giảng Pháp, chúng tôi đã mua cho cậu một đầu đĩa DVD và yêu cầu vợ cậu ấy bật các bài giảng Pháp mỗi ngày. Vợ cậu ấy quyết định học Pháp cùng chồng.
Chúng tôi đã gặp một người anh họ khác từ gia đình của chúng tôi. Trong quá khứ, người anh họ ấy đã bị lừa gạt bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), vì vậy anh có quan điểm tiêu cực về Đại Pháp. Anh cũng chịu ảnh hưởng bởi thực tế là chồng tôi đã bị buộc phải rời khỏi nhà của chúng tôi vì lý do an toàn trong những ngày tồi tệ nhất của cuộc bức hại. Sau khi chứng kiến những thay đổi tuyệt vời mà đã xảy ra với người em chồng của tôi, anh và gia đình nhỏ của mình đã thoái ĐCSTQ ngay lập tức. Thậm chí vợ của anh còn yêu cầu được học các bài tập. Sau đó chúng tôi đã cho họ một DVD, một số cuốn sách Đại Pháp, và tất cả các loại tài liệu làm rõ sự thật, và dạy bà tất cả các bài tập trong một ngày. Bởi vì bà ấy đã khá già và điều kiện thể chất không được tốt lắm, cô đã sợ điều đó sẽ là quá khó khăn. Để giúp cô ấy, chúng tôi đã thảo luận những vấn đề đó với cô ấy từ quan điểm của Pháp, nhờ đó tăng cường quyết tâm của cô trong việc tiếp tục tập. Trong khi đó, một chị dâu khác, con trai và con dâu của cô cũng bắt đầu thực hành.
Cô của chồng tôi đã gần 80 tuổi, và cô đã phải đi bộ bằng cách sử dụng một cái nạng. Mặc dù tuổi đã cao, cô rất tin tưởng Đại Pháp. Khi bà nhìn thấy chúng tôi, bà nắm tay chúng tôi một lúc lâu. Bà nói với chúng tôi, “Mắt cô kém, nhưng cô có thể lắng nghe. Cô muốn theo học Đại Pháp.” Sau đó, bà lặp đi lặp lại từng từ với chúng tôi, “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”
Chúng tôi đã xúc động trước sự chân thành của cô. Chúng tôi cũng đưa video bài giảng của Sư phụ cho cô, và cô không thể chờ đợi để lắng nghe. Khi cô ấy không hiểu điều gì đó, cô hỏi chúng tôi ngay lập tức. Khi chúng tôi đến gặp cô một vài ngày sau đó, cô nói với chúng tôi: “Chân của cô đỡ hơn nhiều so với ngày hôm qua. Cảm ơn cháu đã cho cô một món quà quý giá như thế“. Sau khi nhìn thấy cảnh này, con gái và con trai của cô tất cả đều thoái xuất ĐCSTQ và cũng muốn học Đại Pháp. Con gái thứ tư của cô đã đến chỗ chúng tôi và đã tập các bài tập với chúng tôi.
Có một cặp vợ chồng có cháu gái, một học viên Đại Pháp, đã bị bức hại bởi ĐCSTQ. Họ nghĩ rằng nếu một người bị bức hại bởi ĐCSTQ, người ấy nên tự bảo vệ mình. Họ đã không hiểu chiều sâu của cuộc khủng bố. Sau khi chúng tôi nói chuyện rất lâu về Đại Pháp và cuộc bức hại, họ muốn trở thành học viên. Chúng tôi đã cho họ sách Đại Pháp, đĩa video CD các bài giảng Pháp, và các tài liệu làm rõ sự thật. Đêm đó, họ bắt đầu học các bài tập.
Cũng có một số người từ chối thoái ĐCSTQ, nhưng chúng tôi đã không bỏ cuộc dễ dàng. Có một bác sĩ y học Trung Quốc đã đi học tiểu học cùng với chồng tôi. Ông đã rất tức giận sau khi chúng tôi giảng rõ sự thật với ông và nói với chúng tôi: “Ngôi làng này đã rất ổn định và yên tĩnh, các vị không nên đi loanh quanh và kể với mọi người điều bậy bạ này“. Chúng tôi biết rằng tà ác đang kiểm soát anh ta, vì vậy chúng tôi đã không thất vọng. Thay vào đó, chúng tôi đã phát chính niệm và nói với anh: “Có một cách khác để cứu anh. Bất cứ khi nào anh muốn bỏ ĐCSTQ trong tương lai, anh có thể viết tên anh lên một mảnh giấy và dán ở bên ngoài“. Ông dừng lại giây lát và sau đó lặng lẽ nói với chúng tôi: “Cảm ơn“.
Một người anh họ khác là thủ quỹ thôn. Khi chúng tôi yêu cầu ông từ bỏ Đảng Cộng sản Trung Quốc, ông trở nên lo lắng bởi vì ông đang có một địa vị mà nhờ đó có thể kiếm được nhiều tiền, và ông không muốn mất nó. Chúng tôi ở lại nhà anh vài ngày, và chúng tôi đã nói chuyện với ông ấy hằng đêm và cho ông xem tất cả các tài liệu giảng làm rõ sự thật. Trong thời gian hai tuần, chúng tôi luôn giữ lời dạy của Sư phụ trong tâm trí:
“Khi chư vị đi làm rõ sự thật, chỉ khi tâm trí của chư vị đã chứa đầy Pháp, chư vị sẽ có thể cứu người. Đó là khi những lời nói của chư vị sẽ có sức mạnh lay chuyển họ“. (“Giảng Pháp tại Pháp Hội quốc tế New York năm 2009 “).
Chúng tôi đã học một bài giảng Chuyển Pháp Luân mỗi ngày, phát chính niệm theo chu kỳ nhất định, và phát các tài liệu giảng rõ sự thật ở các làng lân cận khi chúng tôi có thời gian. Trong số các thân nhân của chúng tôi, 40 người trong số họ thoái Đảng, và 16 người trong số họ bắt đầu tập Pháp Luân Công. Chúng tôi biết rằng tất cả đó đều là bởi Uy Đức của Đại Pháp, và chúng tôi đã chỉ tuân theo những yêu cầu của Sư phụ và làm những gì đệ tử Đại Pháp nên làm.
Thông qua kinh nghiệm này, chúng tôi nhận ra rằng việc cứu người là cực kỳ khẩn cấp, và chúng tôi không thể chậm trễ hoặc để sự sợ hãi cản trở con đường. Chúng ta phải tận dụng tất cả mọi thứ chúng ta có trong tay và nắm bắt mọi cơ hội để làm rõ sự thật và cứu được càng nhiều người càng tốt. Nếu không, sẽ là quá muộn để hối tiếc khi sự thật triển hiện ra cho tất cả con người.
Xem xét lại những kinh nghiệm đó, chúng tôi đã học được từ những vấn đề chúng tôi gặp phải, và chúng tôi hiểu rằng lòng từ bi sâu sắc và chính niệm là hai vũ khí huyền diệu cho chúng ta để cứu người. Nếu không có chúng, chúng ta không thể cứu bất cứ ai. Đó là sức mạnh của Đại Pháp đang cứu chúng sinh. Nếu chúng ta học Pháp tốt và giữ chính niệm mạnh mẽ, lúc ấy chúng ta có thể cứu độ được chúng sinh.
Quá trình làm rõ sự thật cũng là một quá trình cải thiện tâm tính của chúng tôi. Chuyến đi đã dài và tốn kém. Đó là một chấp trước của con người muốn giữ nhiều tiền, và số tiền mà chúng tôi sử dụng để cứu người đã được chi dùng hợp lý. Bên cạnh đó, tâm tính của chúng ta sẽ không cải thiện nếu chúng ta không để loại bỏ các chấp trước của việc quan tâm tới lợi ích cá nhân. Khi chúng ta làm rõ sự thật, chúng ta gặp phải tất cả các loại người. Một số thì biết ơn, một số lạnh lùng và không quan tâm, và một số thậm chí nguyền rủa hoặc đe dọa chúng ta. Tất cả những phản ứng từ những người bình thường đều là những điều tốt cho những người tu luyện chúng ta, và luôn có những lĩnh vực mà chúng ta cần phải cải thiện. Nó phụ thuộc vào việc chúng ta có thể luôn ghi nhớ rằng chúng ta là đệ tử Đại Pháp và chúng ta có thể duy trì tâm tính hay không. Nếu chúng ta có thể, thì chúng ta thực sự có thể cứu người.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/4/23/222053.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/2/117569.html
Đăng ngày 04-06-2010; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.