Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-01-2020] Tên của tôi đã bị đưa vào danh sách đen của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sau khi tôi đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu Tổng bí thư ĐCSTQ – vì đã ra lệnh đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó tôi đã bị các đặc vụ của ĐCSTQ sách nhiễu nhiều lần tại nhà. Họ quay video và đe dọa lục soát nhà tôi.

Chồng tôi làm việc tại cơ quan của tà Đảng. Anh rất sợ hãi vì anh biết ĐCSTQ có thể làm bất cứ điều gì với tôi. Dưới sự hăm dọa của chính quyền và sự lo lắng của chồng tôi, tôi cảm thấy rất áp lực. Nghe tiếng mọi người đi qua hành lang hay tiếng gõ cửa cũng khiến tôi hoang mang.

Năm 2017, tôi rời khỏi thị trấn ngay trước khi Đại hội toàn quốc lần thứ 19 của ĐCSTQ được tổ chức. Các đặc vụ của ĐCSTQ đã đến nhà tôi để tìm tôi, nhưng chồng tôi không cho họ vào. Tôi không hề biết điều này khi gọi cho chồng mình để nói với anh kế hoạch về nhà.

Khi đang nghe điện thoại, tôi thấy một vật chất màu đen, to bằng bàn tay, đang bay hướng về phía tôi. Sau đó tôi nghe giọng nói lo lắng của chồng mình bảo tôi đừng về nhà. Anh nói anh sẽ đến gặp tôi.

Một nỗi sợ hãi vô hình nổi lên trong tôi, tôi đã rất kinh hãi. Dù là ban ngày, tôi vẫn cảm thấy như mình đang đắm chìm trong bóng tối. Tôi bình tĩnh lại và tự hỏi làm sao tôi lại sợ hãi như vậy khi nói chuyện với chồng mình qua điện thoại?

Chồng tôi tạm gác mọi thứ và vội vàng chạy đến bên cạnh tôi. Anh bảo tôi hãy ở xa nhà. Tôi có thể thấy được anh sợ hãi như thế nào.

Dựa trên kinh nghiệm cá nhân và hiểu biết về ĐCSTQ, chồng tôi chắc chắn rằng tôi sẽ bị bắt nếu trở về. Tôi đã làm hết sức để an ủi anh ấy, và mặc dù tôi cũng lo lắng nhưng tôi bảo anh đừng lo lắng. Tôi nói: “Em có Sư phụ bảo hộ.”

Chồng tôi bắt đầu sinh sự với tôi và những quan niệm người thường đã khiến tôi động tâm. Tôi thấy chồng mình giận dữ, sợ hãi và kiệt quệ; và tâm tôi ngập tràn hối hận và sợ hãi. Nhưng, anh ấy vẫn tranh luận với tôi, ngay cả khi tôi cố gắng giải thích với anh ấy. Thậm chí anh còn trở nên tức giận hơn.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi soi xét lại bản thân và tìm những vấn đề của mình. Tôi nhận ra rằng mình đã cố gắng giải quyết vấn đề dựa trên cảm xúc và tư duy của người thường. Tôi đã sai. Vấn đề tôi phải đối mặt không phải là vấn đề trong người thường; mà đó là vấn đề tu luyện. Đó là cuộc chiến giữa chính và tà!

Là một người tu luyện, chúng ta phải thanh trừ can nhiễu và phủ nhận mọi hình thức bức hại. Tôi đã thức tỉnh. Tôi nhận ra rằng mình cần phải sử dụng trí huệ và chính niệm để giải thể can nhiễu.

Đồng thời, tôi cũng nhận ra chấp trước mạnh mẽ của bản thân với chồng và tâm sợ hãi. Tôi cũng nhận thấy rằng mình đã không có niềm tin trọn vẹn vào Sư phụ và Đại Pháp. Tôi bối rối không biết phải làm sao.

Sau đó tôi nhớ đến những lời giảng của Sư phụ:

“Vì thế Từ Thiện này hễ xuất lai, thì lực lượng của Ông là vô tỷ; bất kể nhân tố bất hảo nào cũng đều bị giải thể.”

“Thực ra Từ Bi là năng lượng rất to lớn, là năng lượng của Chính Thần. Càng Từ Bi thì năng lượng càng lớn, các thứ bất hảo đều bị giải thể rớt cả.”

(Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Tôi bắt đầu ngộ ra rằng mình cần phải dùng từ bi để giải quyết vấn đề này. Từ bi có năng lượng rất to lớn, có thể giải thể tất cả các nhân tố bất chính. Đây chính là chính niệm mà tôi nên có.

Nhờ đó, tôi không còn bị hành vi của chồng mình dẫn động nữa; tôi buông bỏ cái tình của mình đối với anh. Tôi cần có trách nhiệm với anh ấy và thể hiện lòng tốt của một người tu luyện. Với một giọng điệu bình hoà, tôi giảng thêm chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh.

Chồng tôi vốn hay tức giận, cuối cùng cũng bình tĩnh lại và trở nên lý trí. Anh lắng nghe lời tôi nói, nhưng vẫn lo lắng. Anh sợ rằng tôi sẽ bị bức hại, và gia đình chúng tôi sẽ tan nát.

Anh nói rằng anh muốn về nhà với tôi, nhưng tôi bảo anh ở lại và nghỉ ngơi trước. Một lần nữa tôi trấn an anh rằng tôi được Sư phụ bảo hộ và sẽ không có vấn đề gì.

Anh cũng nói rằng tôi không có kinh nghiệm và khả năng đối phó với những kẻ sách nhiễu. Tôi nói họ cũng là người của ĐCSTQ giống như anh và họ đang bị ĐCSTQ lợi dụng. Tôi sẽ đối đãi với họ bằng tâm từ bi!

Chồng tôi nhận thấy anh không thể thay đổi được suy nghĩ của tôi, vì vậy anh khuyên tôi: “Nhớ khóa cửa cẩn thận và luôn kiểm tra xem ai đang ở ngoài cửa trước khi mở cửa. Nếu em bị bắt, đừng nói gì vì em càng nói, càng bất lợi.”

Tôi hứa sẽ làm theo lời khuyên của anh. Tâm tôi bất động vì lúc này tôi không còn sợ hãi nữa.

Sau khi trở về nhà, những ý nghĩ về việc bị hạch sách hay bức hại hoàn toàn biến mất. Chỉ có tâm từ bi tràn ngập trong tâm tôi. Mỗi ngày, tôi được bao quanh bởi năng lượng ấm áp và hoà ái. Tôi rất hạnh phúc khi được làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Tôi cảm thấy viên mãn và bình an.

Kết quả là, không có sách nhiễu hay bức hại nào xảy ra cả. Tôi hiểu rằng chính Sư phụ đã giúp tôi vượt qua ma nạn này. Đó cũng là chính niệm Đại Pháp ban cho tôi để giúp tôi vượt qua giai đoạn này một cách suôn sẻ.

Sau đó, một học viên đã hỏi tôi tại sao tôi phải quay lại vào lúc đó. Tôi nói vẫn còn những hạng mục Đại Pháp tôi cần phải hoàn thành. Hơn nữa, đây là nhà của tôi. Tôi có quyền và sự tự do về nhà theo ý muốn của mình. Tôi không muốn né tránh tâm sợ hãi, tôi muốn giải thể nó!

Trên đây là chút chia sẻ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/1/397150.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/11/183595.html

Đăng ngày 13-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share