Bài viết bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-01-2020] Tôi từng là một người khá vô tư, chẳng gặp mấy khó khăn trở ngại từ khi còn bé đến khi trưởng thành. Nhưng sau khi kết hôn và bị sẩy thai bốn lần, nó không những đã huỷ hoại sức khoẻ của tôi mà còn khiến tôi lo lắng và cáu kỉnh. Tôi cảm thấy oán hận và đau khổ.

Tôi cảm thấy may mắn khi được tiếp xúc với Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện cổ xưa, vào tháng 6 năm 1998. Tu luyện Đại Pháp trong suốt 23 năm vừa qua, về cơ bản tôi đã thay đổi.

Tuân thủ các Pháp lý

Điều quan trọng nhất tôi học được từ Pháp Luân Đại Pháp là Nhẫn. Tôi từng rất cứng nhắc về tính công bằng và cũng là người có tâm tranh đấu. Chồng tôi thì sợ tôi và những người khác thì giữ khoảng cách với tôi. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi học cách nghĩ cho người khác, ân cần và tử tế trong mọi hoàn cảnh. Dần dần tôi chú ý thấy mọi người đã bắt đầu thích làm việc này việc nọ và dành thời gian với tôi hơn.

Chồng tôi có sáu người anh em. Người em trai út và vợ cậu ấy đã ký hợp đồng khai thác một mảnh đất ngập nước để canh tác vào năm 2002.

Việc đó quá sức với họ do đó tôi đã đề nghị giúp đỡ. Tôi để họ chọn một nửa mảnh đất mà họ muốn trước, còn mình nhận lấy nửa còn lại.

Năm đó tôi trồng lúa mỳ, và trúng vụ mùa lớn! Rất nhiều dân làng đều ấn tượng sao một mảnh đất cằn cỗi lại có thể cho sản lượng lớn đến vậy!

Em chồng tôi trồng đậu phộng, nhưng do lũ lụt suốt mùa mưa nên tất cả cây trồng đều chết hết. Người bí thư làng hứa rằng sẽ cho họ khai thác miễn phí mảnh đất trong năm tới. Sau khi thu hoạch bắp năm sau đó, tôi lại trồng lúa mỳ lần nữa. Nhưng em dâu của tôi thì đã giành lấy mảnh đất mà không bàn bạc với tôi. Tôi không tranh cãi với cô ấy. Một trong số những cháu gái của tôi đã rất buồn khi em dâu lại cư xử thất lễ với tôi như vậy. Tôi nói với cháu rằng chẳng sao cả, rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi cần phải cân nhắc đến lợi ích của người khác trước.

Mặc dù chồng của tôi có rất nhiều anh em, nhưng khi cha của anh ấy nhập viện, chúng tôi là những người duy nhất chăm sóc cho ông suốt hơn một tháng. Khi ông phải nằm liệt giường, chồng tôi đến thăm ông đều đặn mỗi ngày, tôi cũng nấu cơm và chăm sóc cho ông. Khi ông qua đời, mẹ chồng tôi dọn đến sống cùng với chúng tôi.

Mặc dù bà có sáu người con trai, nhưng bà thích sống với chúng tôi hơn. Vài năm trước, bà bị một cơn đau tim, sau khi các bác sĩ cho hay họ không thể làm gì cho bà được nữa, thì bà lại hồi phục nhờ liên tục niệm chín chữ vàng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Điều kỳ diệu của Đại Pháp

Vào năm 1998, sau khi chúng tôi thu hoạch đậu phộng. Trong lúc tôi đang vận hành chiếc máy tách hạt đậu phộng ra khỏi vỏ, thì đột ngột bàn tay phải của tôi bị cuốn vào trong máy. Tôi đã vật lộn để lôi được bàn tay của mình ra khỏi máy, khi ấy nó đã be bét máu. Chồng tôi tái mặt và sợ chết khiếp. Anh đưa tôi đến phòng cấp cứu địa phương. Bác sĩ ở đó giúp vệ sinh vết thương cho tôi, và băng tay tôi lại. Tay tôi không đau, mà cảm thấy một dòng năng lượng ấm áp quanh nó. Vết thương lành lại chỉ sau một tuần lễ.

Năm 2016, khi tôi đến chợ để tìm một ít rau miễn phí, tôi bị ngã từ trên chiếc xe điện của mình và bị gãy cổ tay trái. Con trai tôi vội đưa tôi đến thẳng bệnh viện. Bác sĩ giúp tôi bó bột phần cổ tay lại. Ngay khi về đến nhà, tôi học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và luyện công vào ngày hôm sau. Trong hai tuần, tôi tháo phần bó bột. Ba tuần sau đó, tôi hoàn toàn bình phục.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/23/399248.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/15/183252.html

Đăng ngày 12-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share