(Theo phóng viên của chúng tôi ở tỉnh Tứ Xuyên)

Tên: Dương Quế Phương (杨桂芳)
Giới tính: Nữ
Tuổi: 57
Địa chỉ: xã Ngũ Tinh, huyện Bồ Giang, tỉnh Tứ Xuyên
Nghề nghiệp: Nông dân
Ngày bị bắt gần nhất: 13 tháng 8 năm 2002
Nơi bị bắt gần nhất: Nhà tù huyện Bồ Giang, tỉnh Tứ Xuyên(四川省蒲江县拘留所)
Thành phố: Thành Đô
Tỉnh: Tứ Xuyên
Hình thức bức hại: Giam giữ, cấm ăn, tống tiền, nhà bị lục soát, đánh đập.

[MINH HUỆ 17-03-2010] Bà Dương Quế Phương bắt đầu tập Pháp Luân Công vào năm 1998. Pháp Luân Công hay Pháp Luân Đại Pháp, đã cho bà niềm vui vì có một tinh thần lành mạnh và một thân thể khỏe mạnh. Vào tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ đã thi hành chính sách bức hại bất hợp pháp chống lại toàn bộ học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Bà Dương đã bị thẩm vấn và tra tấn nhiều lần vì đức tin của bà và gia đình bà đã bị tống tiền hàng chục ngàn nhân dân tệ bởi ĐCSTQ.

Bà Dương dự định tới Bắc Kinh vào tháng 6 năm 2000 với nhiều học viên Pháp Luân Công khác để giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công cho chính quyền cộng sản và người dân. Tuy nhiên, cảnh sát nơi họ sống ở Bồ Giang, đã biết trước về những gì họ định làm ở Bắc Kinh trước khi họ lên đường. Nhiều viên chức chính quyền ở xã Ngũ Tinh, huyện Bồ Giang đã đưa bà đến cơ sở đảng ở địa phương và giam bà tại đó. Bà bị còng tay hơn 12 tiếng mà không được ăn hay uống. Cảnh sát chỉ thả bà khi họ tống tiền 1,200 nhân dân tệ của gia đình bà.

Vào 13 tháng 8 năm 2002, khi bà Dương giảng rõ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, vài người đã đến đồn cảnh sát tố giác họ. Chính quyền xã Ngũ Tinh và Đồn cảnh sát sau đó đã đưa hơn 30 người đến lục soát nhà bà. Họ đã lấy đi TV, đầu DVD, đầu CD, và toàn bộ sách Pháp Luân Đại Pháp, các băng hình về Chín bài Giảng Pháp của bà.

Cảnh sát đã còng tay, đưa bà đến Đồn cảnh sát xã Ngũ Tinh, và cướp toàn bộ số tiền bà mang theo. Bà đã bị giam trong một lối đi được bịt hai đầu và dài một mét. Không có cửa sổ trong đó và chỉ có một lỗ nhỏ để lưu thông không khí. Cảnh sát đã viết tên người sáng lập Pháp Luân Công lên sàn nhà và bảo bà Dương bước qua Đây là sự bất kính lớn nhất và không học viên Pháp Luân Công nào có thể làm điều đó. Khi bà Dương từ chối, cảnh sát đã dùng còng tay đánh vào hai vai của bà. Sau vài ngày, cảnh sát cố ép bà Dương tiết lộ tên của những người vẫn tập Pháp Luân Công trong khu vực, và một lần nữa bà Dương đã từ chối. Cảnh sát đã đưa con trai và con gái bà từ trường đến đồn cảnh sát và bắt hai em quỳ xuống trước mặt bà Dương, trong khi khóc và van nài bà Dương từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó họ đưa chồng bà đến làm lại việc đó, nhưng tội ác và những mưu kế xấu xa của họ đã không làm lay động niềm tin chân chính của bà Dương ngay cả khi những kẻ tra tấn buộc tội bà đã bỏ rơi con cái và gia đình.

Bà Dương đã bị thẩm vấn và bị tra tấn trong hơn hai mươi ngày tại Đồn cảnh sát Ngũ Tinh. Một ngày khi cảnh sát nhìn thấy bà Dương dễ dàng đi bộ ra ngoài cổng, họ đã trừng phạt bà bằng việc đánh và giam bà tại Nhà tù huyện thêm nhiều ngày. Cảnh sát đã yêu cầu gia đình bà trả 30 nhân dân tệ tiền sinh hoạt hàng ngày khi bà Dương bị giam bất hợp pháp ở đây, và cũng không cho gia đình vào thăm bà. Để cho gia đình được gặp bà, họ đã bị cảnh sát tống tiền tổng cộng là 2,500 nhân dân tệ nhưng cảnh sát vẫn không thả bà. Bà Dương đã tuyệt thực trong bảy ngày và chín đêm để phản đối việc bị đối xử như thế. Nhà tù sau đó đã đòi gia đình bà 100.000 nhân dân tệ để thả bà. Gia đình bà đã không đủ khả năng trả 100,000 nhân dân tệ. Sau đó mức giá đã được giảm xuống còn 30.000 nhân dân tệ, và gia đình đã trả 20.000 nhân tệ bằng tiền mặt, và kí vào một tờ ghi chú cho số tiền 10.000 nhân dân tệ còn lại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/3/17/219888.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/3/31/115777.html
Đăng ngày 06-04-2010: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share