Bài viết của một học viên Mỹ

[MINH HUỆ 26-02-2010] Là một người đàn ông trẻ bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công khi 17 tuổi, tôi đã chiến đấu với ma sắc trong hầu hết quá trình tu luyện của mình. Tôi đã nhận ra rằng chỉ đơn giản vứt bỏ được tất cả sự thu hút với người khác giới không phải là lời giải và thực tế không phải điều mà Sư Phụ yêu cầu các đệ tử trẻ. Trong Chuyển Pháp Luân Sư Phụ giảng,

“những người trẻ tuổi trong chúng ta còn cần lập gia đình.”

Sư Phụ cũng đã giảng trong Chuyển Pháp Luân về tâm hoan hỷ:

“Người ta nói, ‘Ông này học Pháp Luân Đại Pháp rồi là thành vậy ư? Tựa như mắc bệnh tâm thần ấy’”

Tôi nhận thấy rằng ý nghĩ sống độc thân ban đầu của tôi là dựa trên tâm hoan hỷ, do vậy tôi quyết định rằng tôi cần lập gia đình và cuối cùng đã cưới một học viên và có một gia đình.

Tuy nhiên, nhìn lại, bây giờ tôi thấy rằng trong khi người tu luyện cần phù hợp tối đa với xã hội người thường, họ không làm việc này chỉ vì mục đích phù hợp mà họ làm việc này vì mục đích tu luyện. Đó là điểm mà tôi đã không theo kịp trong những năm lập gia đình và ở trong thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội người thường. Nó ngày càng rõ ràng trong những năm vừa qua và đặc biệt năm ngoái khi tôi cố tình nhiều lần truy cập vào các trang web bẩn thỉu lúc đêm khuya.

Tôi đã nghĩ rằng miễn là nó không ảnh hưởng tới ba việc tôi làm – giảng chân tướng, học Pháp, và phát chính niệm—thì nó chỉ là một bộ phận của phía con người mà tôi cần duy trì bình thường và phù hợp với những người đàn ông trong xã hội theo cách thông thường. Tôi thậm chí bóp méo ý nghĩa của đoạn sau trong Chuyển Pháp Luân theo một cách tà ngộ để phù hợp với nhận thức lẫn lộn này:

“Nhất là hiện nay ngoài xã hội cái gọi là ‘giải phóng tình [dục]’, [và] những thứ đồ khiêu dâm đang can nhiễu đến người ta. Một số người thấy nó [quan] trọng lắm; chúng ta là người luyện công, thì phải coi nó thật nhẹ.”

Tôi xem đoạn bên trên có nghĩa rằng tôi có thể vẫn coi trọng một chút tới những tư tưởng dơ bẩn và chiều chuộng bản thân với sắc dục một chút xíu, nhưng không được nhiều hơn. Tôi chưa bao giờ nói điều này với bất kỳ ai những nhận thức biến dị này đã được nuôi dưỡng trong đầu tôi giống như một khối u ác tính. Bây giờ nó dường như ngu xuẩn khi viết ra điều này.

Trong khi thực tế là trong nhiều trường hợp các học viên trẻ tuổi như tôi nên lập gia đình và có một gia đình, điều này không có nghĩa rằng chúng ta không cần vứt bỏ những chấp trước nếu có thể và cần thiết. Thực sự, bây giờ nhìn lại, tôi thấy rõ ràng là chấp trước sắc dục đã ảnh hưởng tới khả năng giảng chân tướng, vấn đề cấp thiết nhất khi mà Chính Pháp đã tiến tới thời khắc cuối cùng này.

Tôi tham gia vào việc giảng chân tướng thông qua một tổ chức truyền thông được vận hành bởi học viên từ khi nó được thành lập. Trong vài năm qua, vì thời gian của tôi trở nên eo hẹp hơn, tâm bất mãn của tôi với các học viên lớn tuổi hơn phụ trách ngày càng tăng. Tôi đã lãng phí nhiều email và những lời cay độc trong đầu và thốt ra ngoài miệng tất cả những điều mà họ làm sai. Sao tôi có thể biết rằng họ đang làm sai được? Cách phân tích vấn đề của tôi là tôi biết rằng tôi đang cống hiến mọi thứ có thể cho dự án và tôi thấy rằng những học viên khác cống hiến mọi thứ họ có nhưng chúng tôi dường như vẫn chưa đạt được mục đích của chúng tôi trong Chính Pháp.

Giờ đây, mọi việc trở lên rõ ràng như pha lê rằng những năm qua chính xác là khoảng thời gian tôi cần loại trừ chấp trước sắc dục. Đây thực sự là điều cơ bản cần sửa đổi. Trong khi tôi cần loại bỏ chấp trước sắc dục nhưng thay vào đó nó được nuôi dưỡng và trở thành một thứ thối tha bẩn thỉu, tôi đang lãng phí thời gian phàn nàn những người khác và mù quáng tới vấn đề thực sự. Trước những khó khăn của công ty tôi luôn giải quyết bằng cách thực hiện những điều chỉnh căn bản hay những thay đổi lớn về tầm nhìn và trọng tâm, nhưng tôi chưa tin tưởng rằng nếu tất cả chúng ta làm việc tốt cùng nhau, Sư Phụ sẽ có an bài để cho mọi thứ được hài hòa. Điều lớn nhất và hiệu quả nhất mà tôi có thể làm cho công ty trong thời gian này là loại trừ chấp trước sắc dục của tôi và hướng nội tìm.

Tôi được nhắc nhở bởi trải nghiệm khi tập bài công Pháp số hai trong mười năm qua. Thế tay của tôi thường sai và vấn đề xuất phát từ việc cố gắng quá sức để thực hiện chúng. Cơ của tôi sẽ bị thắt lại hoàn toàn, điều đó làm cho cánh tay của tôi trông kỳ lạ. Khi tôi hơi thả lỏng và có một ý nghĩ đơn giản làm đúng động tác và cố gắng hết sức, không gì khác, và rồi bàn tay của tôi dường như tự nhiên trở về đúng vị trí theo như sự điều khiển của tâm trí tôi. Chấp trước sắc dục của tôi giống như nút thắt trong cơ của tôi mà làm cho cánh tay của tôi vặn vẹo một cách lạ kỳ và làm cho tôi trông khờ khạo và lạ lùng.

Từ nay trở đi, tôi thề sẽ chinh phục ma sắc. Tôi đang bắt đầu ghi nhớ phần nói về sắc dục trong Chuyển Pháp Luân, bài giảng thứ sáu, và sẽ không mất cảnh giác cho tới khi nó hoàn toàn bị chế ngự. Nó đã làm tôi trông khờ dại, ngu xuẩn, gây nguy hiểm cho cơ hội được cứu của chúng sinh, và thậm chí đe dọa tới cuộc hôn nhân của tôi. Tôi vừa mới làm được bài thơ dưới đây để tăng cường ý chí của mình:

Ma sắc cười nhạo tôi
Ma nữ che phủ bầu trời
Sư Phụ cởi trói cho đôi tay của tôi
Bằng một ‘kiếm ‘Pháp
vững chắc, tôi bay lên.

Xin vui lòng chỉ ra những thiếu sót trong nhận thức của tôi.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/2/26/114962.html
Đăng ngày: 5-3-2010, Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share