Bài viết của học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-08-2019) Pháp Luân Công, môn tu luyện lấy nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn làm chỉ đạo căn bản, hiện đang bị đàn áp ở Trung Quốc kể từ tháng 7 năm 1999. Suốt hai mươi năm qua, bên cạnh những quan chức bước trên con đường “Trợ Trụ vi ngược”, giúp Đảng Cộng Sản làm ác, tàn hại nhân dân, thì một số lãnh đạo khác lựa chọn sát cánh và bênh vực các học viên.

Ở đơn vị tôi có vài câu chuyện tiêu biểu về các cựu lãnh đạo nhờ hiểu rõ chân tướng, hết người này đến người khác đều dốc lòng bảo vệ các đệ tử Đại Pháp, nên tất cả đắc nhiều phúc báo cũng như sự nghiệp liên tục thăng tiến.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 4 năm 1997. Cũng như nhiều học viên khác, sức khỏe và thế giới quan trong tôi đều thay đổi đầy tích cực. Tôi cảm thấy mình là người may mắn nhất trên đời nhờ đã đắc được Đại Pháp.

Tôi công tác ở một phân cục lớn cấp thành phố quản lý hơn 12 đơn vị sự nghiệp nhỏ. Khi cuộc bức hại diễn ra, tôi và các học viên khác tích cực giảng chân tướng các cục trưởng và các lãnh đạo khác. Nhờ đó, họ không mù quáng tin vào lời tuyên truyền bịa đặt và luôn tìm mọi cách bảo vệ các học viên.

Người giám đốc đầu tiên

Tháng 7 năm 1999, cuộc bức hại Đại Pháp diễn ra điên cuồng; Ủy ban Chính trị và Pháp Luật (PLAC), Phòng 610 và đồn cảnh sát liên tục ban hành các lệnh bắt giữ học viên Đại Pháp. Họ thỉnh thoảng gọi điện cho giám đốc và bí thư đảng đơn vị tôi vào buổi tối.

Cơ quan chúng tôi có ba học viên đến Bắc Kinh thỉnh nguyện, nên giám đốc và các nhân viên khác thường bị sách nhiễu và ngay cả tiền thưởng cho đơn vị cũng bị cắt bỏ.

Lúc đó, chúng tôi vẫn chưa có dịp giảng chân tướng rõ ràng về cuộc bức hại cho giám đốc. Tuy nhiên, dựa vào ngôn hành hằng ngày, ông vẫn hiểu đệ tử Đại Pháp là người tốt và không bao giờ gây bất lợi với chúng tôi. Trái lại, ông thường xuyên ca ngợi các học viên vì làm việc hiệu quả, nhân phẩm tốt. Về sau, ông được thăng tiến vài lần trước khi về hưu.

Những lãnh đạo tiếp theo

Đến nhiệm kỳ giám đốc thứ hai, đó là lúc cuộc bức hại diễn ra tàn khốc nhất. Tuy nhiên, giám đốc của chúng tôi chưa bao giờ nhắc đến vấn đề Pháp Luân Công trong các cuộc họp. Một lần, khi cấp trên gây sức ép buộc ông phải trừng phạt các học viên, ông chỉ gọi một vài người lên và nhắc chúng tôi chú ý an toàn. Dù kinh nghiệm làm việc còn khá hạn chế, nhưng sau đó ông đã được đề bạt lên làm Phó chủ tịch huyện.

Vị giám đốc thứ ba từng đọc nhiều tài liệu Đại Pháp và hiểu chân tướng cuộc bức hại. Ông biết các học viên đều là những công dân thiện lương vô tội nên thường xuyên bảo vệ họ. Ông làm lơ một văn bản do Phòng 610 lẫn Bí thư Đảng ban hành năm 2000, và hỗ trợ một học viên ra tù được tiếp tục làm việc tại cục. Về sau, ông được đề bạt nhiều lần, cuộc sống gia đình vô cùng viên mãn.

Đến thời kỳ của người giám đốc thứ tư, một học viên Pháp Luân Công bị Đội An Ninh Nội địa bắt giữ đưa về trại giam thành phố. Ông đã nhiều lần đến trại giam hỏi thăm tin tức về người học viên; đồng thời cố gắng giải cứu nhân viên của mình và sắp xếp cho anh ấy quay lại công việc sau khi được thả.

Giám đốc hiện tại của chúng tôi còn khá trẻ và cũng biết chân tướng Đại Pháp từ trước. Tôi trò chuyện cùng ông nhiều hơn và làm sáng tỏ những tin đồn do Đảng Cộng Sản Trung Quốc thêu dệt. Tôi kể về các lãnh đạo tiền nhiệm đắc nhiều phúc báo nhờ bảo vệ các học viên ra sao, còn những người khác thì đang phải đối mặt với quả báo vì đã tham gia và việc hãm hại những người vô tội. Có người bị giam mười năm và phải chết trong tù; có người thì đang thụ án 11 năm.

Ông ấy đã tiếp thu chia sẻ của tôi và đồng ý thoái Đảng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/29/390024.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/12/180291.html

Đăng ngày 22-11-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share