Bài viết bởi Thanh Tuyền, học viên ở Trung Hoa đại lục

[MINH HUỆ 23 – 12 – 2009] Vào ngày Giáng sinh, một sự phong tỏa mạng lưới Internet mới bởi các quan chức Trung Quốc đã gây nên sự xáo động. Bộ Ban tuyên giáo trung ương thuộc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) truyền, Bộ công nghiệp và công nghệ thông tin, Bộ Công An, Công ty Điện thoại di động Trung Quốc, bộ thông tin Trung Quốc và các đơn vị tập đoàn Trung Quốc khác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) — tất cả gồm có chín phòng ban, chín tập đoàn – đã ban hành một chỉ thị lệnh ngăn chặn một số lượng lớn các trang web.

Suốt đêm, người dân không thể truy cập vào nhiều trang web đoàn thể, diễn đàn, blog, bảng tin hoặc các chương trình cộng đồng khác. Khi những người dùng Internet khác nhau hỏi lý do, họ đã được cho biết rằng nhiều trang web đã bị lọc và bị chặn với cái tên “chống khiêu dâm.” Trên thực tế, ĐCSTQ chặn tất cả các trang website mà họ nó không thích. Không ai giải thích cho những nạn nhân của hành động độc đoán người thiệt hại về hành động tùy tiện này khi sự ngăn chặn bị gở bỏ và không có ai nhận trách nhiệm cho sự mất mát về kinh tế và thiệt hại về thanh danh được gây ra bởi sự ngăn chặn này.

Xét về mức độ nghiêm trọng và phạm vi, sự ngăn chặn các trang web vào thời điểm hiện tại là chưa từng có tiền lệ mặc dù ĐCSTQ luôn muốn kiểm soát Internet trong suốt những ngày nghỉ và những ngày “nhạy cảm” với cái tên gọi là “chống đồi bại”, “chống ảnh khiêu dâm” và các bào chữa ngớ ngẩn khác. Ngày nay, người ta nói rằng sự ngăn chặn lần này là ngăn chặn chống lại “Ngôn luận chống cộng đối lập với lời cộng sản.” Vậy thì, điều gì khiến ĐCSTQ có hành động khinh suất, thiếu thận trọng táo bạo như vậy?

Những sự kiện chính khiến ĐCSTQ lo sợ và hành động

Vào ngày 19 tháng 11 năm 2009, Tòa án quốc gia Tây Ban Nha đã ban hành các văn bản pháp lý để điều tra và thu thập chứng cứ về cựu chủ tịch Giang Trạch Dân, La Cán , Bạc Hi Lai, Giả Khánh Lâm, Ngô Quan Chính và yêu cầu họ giải thích sự diệt chủng gây ra đối với học viên Pháp Luân Công, bao gồm cả việc cướp mổ nội tạng vô nhân đạo từ các học viên Pháp Luân Công khi họ vẫn còn sống. Nếu những người bị kết tội không trả lời trong vòng 4-6 tuần, bị cáo sẽ phải đối mặt với sự bắt giữ quốc tế, dẫn độ và bị cầm tù trong hơn hai thập kỷ. Một khi kết án, bản án sẽ có hiệu lực trong việc thực thi theo đúng luật lâu dài.

Vào ngày 17 tháng 12 năm 2009, Tòa án thứ 9 của tòa án Liên bang Argentina đã đưa ra thực hiện một quyết định có ý nghĩa lịch sử. Tổ chức Interpol (cảnh sát hình sự Quốc tế) thuộc bộ phận Cảnh sát Liên bang Argentina sẽ bắt giữ cựu chủ tịch Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân và người đứng đầu Phòng 610 La Cán, với vì tội ác chống nhân loại trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công nếu họ đi vào bất cứ khu vực nào nằm trong phạm vi thuộc quyền hạn mà bản cáo trạng có hiệu lực nơi bản cáo trạng được thực thi.

Các thẩm phán Argentina đã mất bốn năm để điều tra sự việc để vì vậy họ có thể hiểu rất rõ ràng đạt được sự hiểu biết tường tận. Họ cũng phải chịu sức ép về mặt chống lại áp lực ngoại giao của chế độ Cộng sản Trung Quốc. Đội thẩm phán đã tiến hành một cuộc khảo sát với các học viên Pháp Luân Công ở Argentina và ở các nước khác, những người đã chịu sự bức hại ở Trung Quốc, cũng như của các nhân chứng bên thứ ba. Họ đã tham khảo các báo cáo có liên quan của Liên hợp quốc, các tổ chức đa phương và nhận diện xác định được các phương thức tra tấn, diệt chủng và tội ác chống nhân loại của Giang Trạch Dân và La Cán trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Hai quyết định này được dựa trên “Nguyên tắc Thẩm quyền phổ quát.” Không kể là quốc tịch của nguyên đơn hoặc bị đơn là gì, không kể nơi nào mà tội ác xảy ra, nguyên tắc này cho phép các tòa án quốc gia ở bất cứ quốc gia nào có quyền xét xử những người bị buộc tội về tội diệt chủng và tội ác chống nhân loại. Các quốc gia mà đã kiện Giang Trạch Dân tội ác về diệt chủng, tra tấn… gồm có Bỉ, Đức, Hàn Quốc, Canada, Hy Lạp, Chilê, Úc, Bolivia, Hà Lan, Peru, Thụy Điển, New Zealand, Nhật Bản và Hoa Kỳ.

Tin tức lan xa và rộng khắp

Các tin tức về hai vụ kiện lịch sử này nhanh chóng lan truyền qua nhiều kênh trên toàn thế giới. Internet lớn mạnh và rất nhiều người sử dụng Internet thường xuyên kiên trì và hiểu biết lý lẽ đã đóng góp rất nhiều vào sự lan truyền này. Nghe tin tốt đẹp từ thế giới, nơi mà quyền tự do được tôn trọng, nơi mà người dân có nền văn minh và luật pháp được tuân thủ được áp dụng, người dân Trung Quốc vui mừng và trở nên đầy cảm hứng, nhưng các quan chức cấp cao Trung Quốc thì trở nên sợ hãi.

Nhân viên trong lĩnh vực an ninh quốc gia Trung Quốc, phòng cảnh sát, các cơ quan quân sự, và các cơ quan tình báo dễ dàng truy cập tất cả những tin tức này. Các tin tức lan truyền nhanh chóng tới tất cả các đơn vị trong hệ thống ĐCSTQ. Không kể họ giả vờ hài hòa như thế nào, việc Internet bị ngăn chặn trầm trọng, bao gồm các diễn đàn, blog và bảng tin, phản ánh trạng thái tuyệt vọng và tâm lý lo sợ của ĐCSTQ. Đối với họ, một biện pháp che đậy với chủ đề “chống khiêu dâm” có vẻ khả thi. Tại thời điểm này tâm lý của ĐCSTQ đối với sự lan truyền sự thật là cố gắng kiểm soát sự việc này và lừa dối công chúng càng lâu càng tốt.

Có một thành ngữ từ văn hóa Trung Quốc mà mô tả một tên trộm trong khi ăn cắp một cái chuông, đánh tự lừa mình bằng cách bịt tai lại, rồi nghĩ rằng những người khác sẽ không nghe thấy tiếng chuông nếu anh ta không nghe thấy. Bộ máy ĐCSTQ thực sự bịt tai của chính mình và giả vờ rằng những người khác không biết sự thật. Ngoài tai, người dân cũng có mắt, miệng, trí óc, bàn tay và bàn chân. Mắt có thể xác định tính xác thực; miệng có thể lan truyền sự thật; trí óc có thể phân tích những gì là đúng hay sai; và bàn tay và bàn chân có thể dùng để đưa ra phán quyết đúng đắn!

Tiếng chuông mà ĐCSTQ sẽ không nghe thấy không còn là tiếng chuông cảnh báo nữa mà là một tiếng chuông báo tử. Chỉ bằng cách chôn vùi hoàn toàn ĐCSTQ xấu xa tàn ác này thì người dân Trung Quốc mới có thể sống một cuộc sống tốt đẹp với đức hạnh và có một tương lai tươi sáng!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/12/23/214893.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2010/1/6/113707.html
Đăng ngày: 15– 01 – 2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share