Tên: Lưu Vĩ San
Giới tính: Nữ
Tuổi: 51
Địa chỉ: Xưởng cơ khí Hán Giang
Nghề nghiệp: Giáo viên
Ngày bị bắt gần đây nhất: 13 tháng 10 năm 2002
Nơi bị giam gần đây nhất: Nhà tù nữ thành phố Vũ Hán
Thành phố: thành phố Tương Phàn
Tỉnh: tỉnh Hà Bắc
Hình thức bức hại: Bỏ tù, tra tấn thân xác, bức thực, cấm ngủ, ép tiêm/dùng thuốc lạ
Kẻ bức hại: Phiền Chí Dũng, Lệ Phong

[MINH HUỆ 09-12-2009] (Theo một phòng viên ở tỉnh Hồ Bắc) Bà Lưu Vĩ San, 51 tuổi, ở thành phố Tương Phàn, tỉnh Hồ Bắc, bị bức hại tàn khốc và hiện tại bị liệt và nằm liệt giường. Các cơ bắp của bà bị biến dạng, với hai bắp chân bị mất hết cơ bắp, làm hai chân của bà thành hình chữ “chi” và bị biến dạng. Bà bị suy nhược tinh thần và chỉ có thể thỉnh thoảng nói một vài câu đơn giản, như là nói với người chăm sóc “Tôi muốn về nhà.

Bà Lưu là một giáo viên của Xưởng cơ khí Hán Giang (bây giờ là Công ty thiết bị an toàn hàng không vũ trụ). Bà làm việc cần cù trong nhiều năm, và được các giáo viên cũng như các học sinh kính trọng. Bà ấy nổi tiếng vì rất tốt, và một lần được bầu là nhân viên gương mẫu của thành phố.

Mặc dù là một người tốt và là giáo viên, bà đã bị bắt 7 lần vì kiên trì tập luyện Pháp Luân Công. Ban đầu bà bị bỏ tù 4 năm. Không muốn thừa nhận bất cứ tội lỗi nào, bà bị tra tấn đến khi bà “thừa nhận”, và sau đó bà bị đưa đến Nhà tù nữ Vũ Hán. Khi bà tuyệt thực, bà bị tiêm những chất lạ và trở nên suy nhược thần kinh vào ngày hôm sau.

Nhiều năm trước, bà Lưu có sức khỏe kém và thường xuyên bị bệnh. Bà cảm thấy cuộc sống thì thật khó khăm và bà không thể tìm ra lối thoát. Một ngày, bà tình cờ tìm thấy một bản sao của Chuyển Pháp Luân, đã trả lời tất cả những câu hỏi của bà về cuộc sống. Chuyển Pháp Luân đã cho bà hy vọng mới. Sau khi bắt đầu tu luyện, bà trở nên đầy sinh lực và khỏe mạnh. Bà đã kinh nghiệm được sự huyền diệu của Pháp Luân Đại Pháp và muốn chia sẻ với những người khác và giúp đỡ họ.

Sau 20 tháng 7 năm 1999, bà thấy rằng những người xung quanh bà đang bị lừa dối bởi các lời dối trá tràn ngập trên các phương tiện truyền thông. Bà đã bảo mọi người đừng tin vào những lời dối trá.

Ngày 14 tháng 9 năm 2002, bà Lưu bị cảnh sát bắt lần thứ 7 khi đang phân phát tài liệu giảng rõ sự thật, và bị đưa đến Trung tâm giam giữ đầu tiên ở thành phố Tương Phàn. Sau nhiều lần phản đối không có tác dụng, bà bắt đầu tuyệt thực. Khi đó cảnh sát đã bức thực bà, là một hình thức tra tấn nguy hiểm ở Trung Quốc. Một vài tù nhân khỏe mạnh giữ đầu, tay và chân của bà xuống, và ép một cái ống vào trong bao tử bà thông qua mũi. Cảnh sát trực tiếp chỉ đạo các tù nhân cấu xé, kéo tóc, tát, và lột trần bà. Họ đã làm điều này 2 lần một ngày trong 30 ngày, đến khi sức khỏe của bà chuyển biến xấu đi.

Trong lúc giam giữ bà, bí thư đảng, Hồ Đại Tân, của Xưởng cơ khí Hán Giang nói với nhân viên Phòng 610: “Đừng cho bà ta về nhà lúc này. Tôi sẽ trả cho anh nhiều như anh cần (để giữ bà ở đây).” Ngày 13 tháng 10 năm 2002, bà Lưu yếu ớt đã bị kết án bí mật 4 năm tù, và bị đưa đến Nhà tù nữ Vũ Hán vào ngày 14 tháng 10.

Trong Nhà tù nữ Vũ Hán, họ bức hại các học viên với nhiều cách thức xấu xa bằng cách ép buộc các tù nhân tra tấn họ. Trong Khu vực II, nhân viên cảnh sát Lệ Phong đã đưa các học viên kiên định vào các xà lim biệt giam, còng tay họ sau lưng, và để họ một mình trong nhiều ngày không cho ngủ hay không có thức ăn. Trong khoảng thời gian này, ông ta giả vờ rằng không hề biết gì.

Các học viên đã tuyệt thực để phản đối cách cư xử của họ. Cảnh sát đổ thức ăn thừa của các tù nhân vào một cái xô và dùng thức ăn bị cũ, bị ôi và súp để bức thực các học viên. Dưới áp lực như vậy, nhiều học viên đã bị rối loạn thần kinh hay thậm chí bị chết. Một tiến sĩ từ Đại học Bắc Kinh bị suy sụp tinh thần. Rốt cuộc cô ta cứ luôn quét các sàn trong nhà tù.

Để buộc bà Lưu từ bỏ việc tu luyện, họ đã tiêm những chất lạ vào người bà và cũng ép bà ăn những loại thuốc lạ làm hư thực quản của bà. Chỉ một vài tháng sau khi bị đưa đến Nhà tù nữ Vũ Hán, bà Lưu đã bị làm cho suy sụp thần kinh. Kinh nguyệt bà mất đi, tay và chân run lên, bắp thịt bị teo, và bà trở nên không thể tự chăm sóc mình. Nhà tù từ chối thả bà. Thay vào đó, họ thường xuyên đưa bà đến trung tâm y học để tiêm huyết tương. Mạng sống của bà rất nguy hiểm.

Để tránh bị đổ lỗi trong trường hợp bà bị chết, nhà tù bí mật chuyển bà Lưu đang bị bệnh trầm trọng đến Bệnh viện hàng không vũ trụ 364 ở thành phố Tương Phàn vào đêm 31 tháng 1 năm 2006. Họ không khai tên bà khi đăng ký bệnh viện, và có hai người canh giữ bà ngày đêm. Theo những người đã thăm bà lúc đó, bà Lưu gầy như một bộ xương. Toàn thân bà bị rút lại và bị biến dạng, và hai mắt bị mờ.

Khi mọi người đếm thăm bà sau ngày 11 tháng 2 năm 2006, họ thấy một thông báo trên cửa phòng ghi là: “bệnh nặng, miễn thăm viếng”. Mọi người cố thăm bà bị ngăn lại và bị tra hỏi. Các học viên địa phương chăm sóc bà và mang một máy nghe nhạc MP3 để bà nghe nhạc Đại Pháp. Bà cảm thấy khỏe hơn đôi chút sau đó, nhưng y tá trưởng đã ngăn lại và lấy đi máy MP3.

Tại sao họ đối xử với bà Lưu tàn ác như vậy? Nghe nói là lãnh đạo Đảng của bệnh viện là cựu giám đốc Phòng 610 Phiền Chí Dũng của Xưởng cơ khí Hán Giang, bị khiển trách vì bức hại bà Lưu.

Hiện tại bà Lưu bị liệt và nằm liệt giường. Bắp thịt bà bị biến dạng và bà bị rối loạn thần kinh. Bà thỉnh thoảng chỉ xì xào vài từ. Phòng 610 báo cho người nhà của bà đem bà về. Người nhà chỉ ra rằng trước kia bà Lưu khỏe mạnh đã bị tra tấn đến nỗi bị liệt và rối loạn thần kinh, và họ từ chối đưa bà về nhà.

Bà Lưu, một thân thể hoàn toàn khỏe mạnh, một giáo viên tốt ở trường, lần đầu tiên bị giam 3 năm mà không có lý do rõ ràng. Sau đó, vì bà từ chối nhận bất kỳ tội trạng, bà bị tra tấn bởi cảnh sát nhà tù đến khi rối loạn tinh thần, và tính mạng bà bị đe dọa vì Trung tâm giam giữ đầu tiên ở thành phố Tương Phàn và Nhà tù nữ Vũ Hán.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/12/9/214083.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/12/21/113272.html
Đăng ngày: 27–12–2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share