Bài viết của Chính Quân, một học viên Pháp Luân Công ở Nội Mông Cổ, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-04-2019] Tôi từng phục vụ trong quân đội, sau đó chuyển nghề. Năm 25 tuổi, tôi bị giam giữ vì đánh trả một cảnh sát đã đánh tôi. Đến tuổi 30, tôi lại bị cầm tù một năm rưỡi vì đánh nhau với cảnh sát.
Sau khi cháu gái tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cháu đã nói với tôi về môn tu luyện, nhưng tôi đã không tin. Thậm chí tôi còn bảo cháu đừng để bị lừa. Nhưng sau đó vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và khối u cỡ quả trứng trên cổ bà nhanh chóng biến mất. Tôi đã rất ngạc nhiên và nhận ra rằng Đại Pháp thực sự có thể cứu người. Tôi bắt đầu học nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và biết rằng Đại Pháp giúp mọi người đề cao. Nhưng tôi không thể nghiêm túc làm người tu luyện.
Giúp đỡ các học viên
Năm 2002, ba năm sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, một số học viên đã bị bắt giữ. Cảnh sát hỏi tôi thông tin của họ, nhưng tôi đã không hợp tác. Lần này, tôi không đánh nhau với các cảnh sát vì đã bức hại những người tốt, bởi vì tôi đã có nhận thức tốt hơn về lòng khoan dung, tôi muốn bảo vệ các học viên.
Một ngày, tôi nhìn thấy một biểu ngữ lớn nói xấu Đại Pháp. Tôi đã tìm cách gỡ nó xuống khi không có ai xung quanh, rồi đem đốt. Tay tôi bị trầy xước trong quá trình đó nhưng tôi không bận tâm chút nào.
Cảnh sát địa phương từng đến nhà tôi và cố gắng đưa vợ tôi đi “chuyển hoá.” Tôi nói với họ: “Bà ấy là người tốt và không làm gì sai. Các anh định ‘chuyển hoá’ bà ấy như thế nào? Tôi sẽ không lịch sự nếu các anh lại quay lại đây lần nữa.” Họ không biết phải nói gì và rời đi.
Một lần khác, họ đã đưa bà ấy đến đồn cảnh sát, vì vậy tôi đã đến thăm. Để buộc vợ tôi từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp, cảnh sát yêu cầu bà phải phỉ báng nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nghĩ điều đó không đúng và hỏi: “Cảnh sát nên dạy mọi người để họ tốt hơn chứ? Tại sao các anh lại ra lệnh cho bà ấy phỉ báng người khác?” Tôi đã học được chữ Nhẫn và không còn tranh đấu với cảnh sát nữa, nhưng tôi quyết tâm nói lý lẽ với họ và không tỏ ra sợ hãi. Cuối cùng, viên cảnh sát đó đã thả vợ tôi ra.
Tôi không hiểu tại sao ĐCSTQ lại bức hại các học viên. Tôi đã đọc các bài giảng của Đại Pháp. Mặc dù tôi không hiểu những gì mình đọc, nhưng tôi biết môn tu luyện dạy mọi người làm người tốt. Tôi thường thích giúp vợ mình làm những việc Đại Pháp.
Trở thành một học viên
Năm 2009, tôi có nhiều thời gian hơn và bắt đầu nghiêm túc đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân hàng ngày. Tôi đọc bài giảng thứ tư và bài giảng thứ năm trước, rồi đến bài giảng thứ bảy. Lần này, tôi hiểu những gì mình đọc và bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Tôi học cách hướng nội và kiểm soát tâm tính của mình. Một lần, khi tôi nói chuyện với một người về Nạn đói lớn ba năm, một trong nhiều cuộc vận động chính trị của ĐCSTQ, ông ta nói: “Vậy tại sao ông không bị bỏ đói đến chết?” Tôi tự nhủ rằng đừng để bình luận của ông ta ảnh hưởng đến mình và hãy hướng nội. Nếu là trước đây, có lẽ tôi đã tát ông ta. Một lần khác, tôi trả tiền để mua 8 cân sườn lợn ở chợ nhưng người bán thịt chỉ cân cho tôi 6,8 cân. Tôi đã không tranh cãi với anh ta.
Một ngày, khi đang đi xuống cầu thang, tôi bị trượt một bước và nghe thấy tiếng xương cổ chân của mình như bị nứt. Những người ở đó nghe thấy nói rằng xương cổ chân của tôi đã bị gãy. Tôi nói: “Tôi không sao. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ sẽ bảo hộ tôi. Khi về đến nhà, lòng bàn chân của tôi chuyển sang màu tím. Tôi không đến bệnh viện và chỉ ngồi đả tọa. Ngày hôm sau, chân tôi sưng to đến mức không thể đi lại được. Nhưng tôi vẫn ngồi đả tọa. Con trai tôi muốn xịt chút thuốc vào chân tôi nhưng tôi đã ngăn cháu lại. Hai tuần sau, chân tôi đã lành. Chân tôi từng bị đau nhức khi ngồi đả tọa, nhưng sau lần đó thì không còn đau nữa.
Sau khi đệ đơn kiện cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân vào năm 2015, cảnh sát địa phương đã đến nhà tôi để sách nhiễu. Tôi nói với họ rằng ĐCSTQ đã giết hàng triệu người Trung Quốc, rằng Giang Trạch Dân đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và tất cả những gì các học viên chúng tôi làm là bảo mọi người tránh xa ĐCSTQ. Cảnh sát không nói gì nhiều và rời đi.
Qua trải nghiệm của mình, tôi biết rằng tu luyện của chúng ta sẽ không có vấn đề nếu chúng ta lắng nghe Sư phụ, tin tưởng vững chắc vào Sư phụ và Đại Pháp. Tôi đã cùng vợ làm các việc Đại Pháp và chú ý tu luyện tâm tính của mình. Vì có tính khí không tốt, nên tôi thường nhắc nhở bản thân kiềm chế và làm mọi việc chiểu theo Pháp. Tôi cần tu luyện tốt, làm một học viên tinh tấn, không khiến Sư phụ phải thất vọng.
Trên đây là chút thể ngộ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/18/372679.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/7/177966.html
Đăng ngày 24-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.