Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 21-04-2019] Cùng với việc đạo đức xã hội ở Trung Quốc ngày càng xuống dốc, gia đình tôi cũng đứng bên bờ đổ vỡ giống như rất nhiều gia đình bất hạnh khác ở Trung Quốc. Một thời gian dài, chồng tôi rất hiếm khi ở nhà. Ngoài việc thỉnh thoảng về nhà dùng bữa hoặc lấy những đồ dùng cần thiết, anh ấy thường về nhà vào đêm muộn.

Một lần, anh ấy về nhà vào khoảng 11 giờ đêm và khiến tôi bị đánh thức. Tôi giận dữ mắng anh ấy. Anh ấy không dám đánh tôi, mà đấm vào tấm kính ở cửa chính. Cổ tay anh ấy chảy đầy máu. Chồng tôi phải tới bệnh viện và khâu 4 mũi. Chúng tôi như giằng co với nhau cả đêm hôm đó. Tôi cảm thấy bị tổn thương sâu sắc cả thân lẫn tâm. Khi tôi phát hiện ra chồng mình ngoại tình, anh ấy không hề xấu hổ mà nói rằng: “Cả xã hội đều như thế!”

Mỗi lần vợ chồng tôi tranh cãi, đứa con trai 8 tuổi của chúng tôi rất sợ hãi, nó thường trèo lên giường và trùm kín chăn lại.

Chồng tôi tuy còn trẻ nhưng mắc nhiều chứng bệnh như huyết áp cao, đau lưng dưới, đau chân, đầy hơi, và thường xuyên cảm lạnh kèm theo sốt. Tôi cũng bị chứng mất ngủ và đau đầu. Dù tôi mới chỉ 30 tuổi, nhưng tóc tôi rụng rất nhiều, phải đội tóc giả, và mặt đầy những đốm đen.

Gia đình chúng tôi vùng vẫy trong thống khổ để sống qua từng ngày.

Những chuyển biến căn bản

Năm 1997, chúng tôi về quê ăn Tết. Bà tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà đã đưa cho tôi một bộ băng tiếng các bài giảng Pháp tại Tế Nam.

Vừa về đến nhà, tôi đã nghe liền 5 bài giảng, da đầu tôi cảm thấy tê như có điện giật. Chứng mất ngủ mà tôi phải chịu đựng trong thời gian dài đã không còn nữa, và tôi có thể ngủ tròn giấc. Bệnh đau đầu cũng đã thuyên giảm. Tôi bắt đầu học các bài công pháp theo hình ảnh trong cuốn sách.

Từ đó, hằng ngày tôi đều nghe giảng Pháp và luyện công. Tôi đã hiểu rằng chúng ta cần cải thiện tâm tính nếu muốn được khỏi bệnh. Tôi tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp và ước thúc bản thân theo Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi đã trải nghiệm những thay đổi rõ rệt về cả thể chất lẫn tinh thần.

Tôi sống ở tầng 4 trong toà nhà. Từ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã quét cầu thang từ tầng 4 trở xuống. Một lần, một vài gia đình hàng xóm cùng gia đình chúng tôi đang chuẩn bị cho chuyến đi chơi và đang chờ xe buýt đón ở sân. Khi xe tới, mọi người tranh nhau lên xe, ngoại trừ tôi và con trai. Một người lãnh đạo ở cơ quan đã nhìn thấy và nói: “Nhìn kìa! Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp quả là khác người!”

Tôi cũng không còn tranh cãi với chồng nữa. Anh ấy vẫn mắng chửi tôi, nhưng tôi không đáp trả lại, như Sư phụ giảng:

“Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng không còn than phiền về anh ấy nữa. Tôi đã có những chuyển biến căn bản và không cãi lý với người khác nữa.

Những thay đổi của chồng tôi

Nhìn thấy tôi có nhiều chuyển biến như vậy, chồng tôi đã cảm nhận được sự tốt đẹp của Đại Pháp. 3 tháng sau, anh ấy cũng bắt đầu tu luyện. Anh ấy không còn chửi thề nữa và cũng bỏ hút thuốc uống rượu. Anh ấy cố gắng trở nên có trách nhiệm hơn với gia đình. Tôi có thể thấy anh ấy đã nỗ lực ước thúc bản thân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Một lần anh ấy nói với tôi rằng anh đã thông báo cho tất cả đồng nghiệp biết anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. “Tôi sẽ không nhận quà của bất cứ ai và sẽ không đồng ý đi ăn miễn phí.” Mọi người đã rất ngạc nhiên trước sự thay đổi của anh ấy.

Gia đình chúng tôi trở nên hoà thuận. Mỗi ngày sau giờ làm, chúng tôi cùng nhau học Pháp và luyện công. Cuối cùng, nhà chúng tôi trở thành điểm luyện công và có 7 – 8 người đến tham gia học Pháp cùng. Tính khí của chồng tôi đã cải thiện và sức khoẻ của anh ấy cũng chuyển biến mạnh mẽ. Tất cả bệnh tật của anh đều biến mất.

Con trai tôi mỉm cười rạng rỡ và vui mừng. Cháu cũng học Pháp và luyện công cùng chúng tôi.

Mất phương hướng khi đối diện với áp lực

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu phát động chiến dịch đàn áp tàn bạo lên các đệ tử Đại Pháp. Tôi dũng cảm đứng lên chứng thực Pháp bởi tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Đại Pháp đã cứu sinh mệnh tôi và cuộc sống gia đình tôi. Tôi nhiều lần đi thỉnh nguyện, mỗi lần đi lại bị bắt giữ và tra tấn.

Dưới áp lực dữ dội, chồng tôi đã từ bỏ tu luyện; anh ấy cũng phản đối tôi tu luyện.

Chồng tôi là một trong những người đã bị lừa gạt bởi vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn. Anh ấy la mắng tôi. Tôi bình tĩnh nói: “Đó là lời nói dối!” Anh ấy vừa hét lên, vừa dùng bật lửa đốt tấm thảm ngồi và quăng vào tôi. Tôi và con trai liền dập lửa. Anh ấy cũng phá hoại những quần áo tôi thường mặc.

Một lần chồng tôi uống say và đi nhầm vào nhà người hàng xóm sống ở tầng trên. Anh ấy cố gắng mở cửa nhưng không được. Anh ấy bắt đầu chửi bới và gọi điện về nhà. Nhưng sau đó đã nhận ra rằng mình gõ nhầm cửa. Vừa vào trong nhà, anh ấy chửi tôi, đánh tôi và quăng đồ lung tung. Những việc tương tự diễn ra liên tục.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta đều phải giữ vững tâm tính, người khác có thể không đúng, [nhưng] bản thân chúng ta không thể không đúng. Nếu bản thân có thể giữ vững tâm tính, qua một khoảng thời gian những chuyện này đều sẽ qua đi, sẽ không lâu dài, cuối cùng do tầng thứ tu luyện của bản thân chúng ta đột phá họ chắc chắn sẽ có sự thay đổi, đảm bảo là như vậy!” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Trung Mỹ Quốc [1999])

Tôi cố gắng hết sức để nhớ lời Sư phụ dạy, đặc biệt khi phải đối diện với những vấn đề vô lý của chồng. Tôi không than phiền cũng như không ghét anh ấy. Tôi chỉ có một suy nghĩ: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và tôi kiên định niềm tin với Sư phụ và Đại Pháp.”

Một lần nữa được thức tỉnh

Đúng như Sư phụ đã giảng, sự khoan dung, thiện lương, nhẫn nhịn của đệ tử Đại Pháp hết lần này đến lần khác khiến người khác rung động. Chồng tôi đã tỉnh ra. Sau khi xem DVD giải thích về vụ tự thiêu do ĐCSTQ dàn dựng, anh ấy đã thay đổi rất nhiều. Nhân lúc chồng tôi đang vui vẻ, tôi đã giảng chân tướng thêm cho anh và anh có thể nhìn ra kế hoạch tà ác của tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân. Chồng tôi không còn phản đối việc tôi tu luyện nữa. Thỉnh thoảng anh ấy còn nhắc tôi sắp đến giờ phát chính niệm.

Vì ngừng tu luyện và hút thuốc uống rượu trở lại, tất cả các bệnh tật của chồng tôi lại quay lại. Anh nói rằng thân thể bị đau nhức. Mặc dù có chính niệm với Đại Pháp, nhưng chồng tôi đã không quay lại tu luyện. Do đó, anh ấy chỉ có thể dựa vào bệnh viện và thuốc thang.

Khi nằm viện, một bệnh nhân cùng phòng với chồng tôi đã nói những lời xấu về Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi nói với anh ta: “Làm sao anh biết Pháp Luân Đại Pháp tốt hay không nếu anh chưa từng đọc sách Chuyển Pháp Luân? Không có câu nào trong sách nói rằng anh không được uống thuốc.”

“Trước năm 1999, tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hai năm, tất cả bệnh tật của tôi đều khỏi hết. Khi cuộc đàn áp bắt đầu, vì người quản lý đơn vị công tác gây khó dễ, tôi đã ngừng tu luyện. Nhưng anh biết không, vợ tôi vẫn là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Suốt 20 năm nay cô ấy không hề bị ốm. Mọi người đều nói rằng cô ấy là người tốt. Tôi đã vài lần tới Bắc Kinh để đón cô ấy khi cô ấy đi thỉnh nguyện với chính phủ. Tất cả đồng nghiệp của tôi đều đối xử tốt với cô ấy. Tôi đã thấy một cảnh sát lấy hết tiền trong ví vợ tôi, và anh biết sao không? Kết quả là viên cảnh sát đó đã bị trừng phạt, mắc một căn bệnh lạ – ung thư ngón tay. Anh ta qua đời ở độ tuổi 30. Sự việc đó đã minh chứng rằng ác giả ác báo.”

“Hàng triệu người ở trên 100 quốc gia đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ có Trung Quốc cấm người dân tu luyện.” Người bệnh nhân kia giữ yên lặng, Tôi cảm thấy vui vì chồng tôi giảng chân tướng rất tốt.

Bây giờ, chồng tôi không ngăn cản tôi tu luyện nữa. Anh ấy rất vui khi thấy đứa cháu nội 7 tuổi tu luyện cùng tôi.

Đại Pháp đã khiến con người tôi cải biến từ căn bản. Không có Pháp Luân Đại Pháp, tôi không thể có một gia đình trọn vẹn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/21/修法轮大法-我有了一个完整的家-368403.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/8/176765.html

Đăng ngày 23-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share