Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-01-2019] Tôi sinh ra trong một gia đình trung lưu, lớn lên như một cô công chúa. Môi trường được che chở đó khiến tôi yếu đuối, cả về sức khỏe lẫn tinh thần. Do đó, tôi không thể làm được chút việc nhà nào sau khi kết hôn. Những việc như nấu ăn và dọn dẹp là quá khó đối với tôi; tôi sẽ khóc nếu gặp chuyện không như ý. Thật may mắn, chồng tôi rất kiên nhẫn đối với tôi, và chúng tôi sống một cuộc sống hạnh phúc.

Khi tôi ngoài 30 tuổi, một chuỗi các sự việc không may xảy đến khiến chúng tôi lâm vào tình trạng tài chính tồi tệ, và sức khỏe của tôi cũng xấu đi.

Tuy nhiên, vào năm 1999, cuộc sống của tôi đã chuyển biến tốt hơn khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thế giới quan của tôi đã hoàn toàn thay đổi sau khi tu luyện chỉ vài tháng.

Tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, tổng bí thư Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động cuộc đàn áp tàn bạo đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bị mất phương hướng và không biết phải làm gì. Sau khi tăng cường học Pháp và suy xét kỹ, tôi đã bắt tàu lên Bắc Kinh vào ngày 19 tháng 11 năm 2000 để thỉnh nguyện đòi công bằng cho Pháp Luân Đại Pháp.

Kết quả là tôi bị giam giữ phi pháp hai lần, và bị đưa tới một trung tâm tẩy não. Trong khi bị giam, tôi đã bị bức thực và chịu các hình thức tra tấn khác. Sau khi được thả, tôi phải rời quê hương để tránh tiếp tục bị bức hại và trở thành vô gia cư.

Tháng 4 năm 2004, một điều phối viên địa phương nói với tôi: “Nhiều học viên đã bị bắt giữ và bị bức hại những năm gần đây. Tôi nghe nói các học viên ở quê của cô đang vô cùng sợ hãi. Họ thậm chí không dám nói chuyện với nhau và sợ nhận các tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp từ chúng tôi. Chúng tôi phải chuyển tài liệu cho họ. Cô có nghĩ rằng mình có thể nhận trách nhiệm này để giúp các học viên ở quê đề cao trạng thái tu luyện của họ không?”

Lúc đầu, tôi sợ hãi và e ngại. Tôi đã phải rời quê hương do lo ngại vấn đề an toàn; các quan chức địa phương thường xuyên đến nhà tôi để tìm tôi. Sâu trong tâm, tôi không muốn quay lại. Tuy nhiên, trong tu luyện không có chuyện ngẫu nhiên; mọi chuyện xảy ra đều là việc tốt. Vì vậy, tôi đã đồng ý làm việc đó.

Vị điều phối viên nói: “Rất tốt, vậy hãy bắt đầu từ ngày mai.” Tối hôm đó, tôi không thể ngủ được, cảnh bị bắt giữ và tra tấn cứ lóe lên trong đầu. Tôi cầu xin Sư phụ trợ giúp và nhẩm bài thơ:

Chính niệm chính hành
“Đại giác bất uý khổ
Ý chí kim cương chú
Sinh tử vô chấp trước
Thản đãng Chính Pháp lộ”
(Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

Niệm Chân Chính Hành Sự Chân Chính
“Bậc Đại Giác không e ngại khổ
Ý chí vốn hun đúc bằng kim cương
Không có chấp trước vào sống và chết
Đi trên con đường Chính Pháp một cách ung dung thanh thản”

Cả đêm hôm đó, tôi đã phát chính niệm.

Sáng hôm sau, tôi vẫn rất lo lắng, và chưa hoàn toàn sẵn sàng về mặt tâm lý. Tôi nghe thấy một giọng nói từ bi nói với tôi rằng: “Ta sẽ chỉ dẫn cho con!” Toàn thân của tôi chấn động: Chính là Sư phụ! Đó là cách tôi đã cất bước đầu tiên.

Hai năm sau đó, tôi đã đề cao rất nhiều trong tu luyện. Tôi trở nên can đảm và có trách nhiệm hơn. Bất kể thời tiết, hay có cảm thấy không khỏe thế nào, tôi cũng không bỏ lỡ một lần đi giao tài liệu. Tất cả những khổ nạn mà tôi đã chịu đựng giúp tôi trưởng thành hơn trong tu luyện.

Tự sản xuất tài liệu

Sau khi trở về nhà vào mùa thu năm 2005, tôi đảm nhận việc sản xuất và in tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp cho địa phương chúng tôi.

Lúc đầu, việc đó khá khó khăn. Các học viên giao máy tính và máy in đã chỉ cho tôi cách sản xuất tài liệu và đóng các trang giấy thành tập.

Ngày hôm sau, tôi bắt đầu vận hành, tôi rất lo lắng và cố gắng giữ bình tĩnh bằng cách cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Khi máy in hết giấy, tôi lấy thêm. Nhưng khi máy in dừng in, tôi không biết phải làm gì, nhưng tôi nhớ lời dạy của Sư phụ:

“Tu luyện của các đệ tử Đại Pháp là tu giữa người thường; đây là chưa từng có trong lịch sử xưa nay. Muốn đi cho tốt trên con đường của mỗi [người] thì sẽ có khó khăn; đối mặt với khó khăn là vì để chứng thực Đại Pháp, cứu độ chúng sinh, và phá trừ an bài của cựu thế lực cũng như phản [đối] bức hại. Việc này chưa từng có tại tu luyện trong lịch sử quá khứ; đệ tử Đại Pháp là những người khai sáng, do đó trong tu luyện sẽ có những lúc làm được tốt, [và] có những lúc không biết [cần] làm thế nào. Lúc có khó khăn thì mọi người ngồi lại học Pháp thật nhiều; chỉ cần chính niệm chính hành, [thì] sẽ không có quan [ải] nào là không vượt qua được.” (Trả lời các đệ tử Đại Pháp tại Peru)

Tôi ngồi xuống, học Pháp và phát chính niệm để xin Sư phụ giúp đỡ. Sau một lúc, hình ảnh một lọ mực xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi nghĩ: “Có lẽ đó là điểm hóa.” Vì vậy, tôi thay mực và máy in lại hoạt động trở lại. Tôi cảm tạ Sư phụ vì Ngài đã điểm hóa cho tôi.

Trong khoảng thời gian đó, nhiều học viên trong khu vực của tôi đã bị bắt giữ. Nỗi sợ hãi bao trùm lên tôi bất cứ khi nào tôi nghe được thông tin một học viên ở gần đó bị bắt giữ. Đầu não tôi trở nên tê liệt, và tôi còn có thể nghe được cả tiếng còi cảnh sát trong đầu. Tôi biết đó là can nhiễu từ không gian khác đang cố gắng khuếch đại tâm sợ hãi của tôi. Nó tệ đến nỗi tôi thậm chí còn không thể tải được tập tin từ trang web Minh Huệ. Tôi đứng trước máy tính và phát chính niệm để bài trừ can nhiễu. Cuối cùng, tôi quyết định phó thác sinh mệnh của mình cho Sư phụ. Tâm của tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tâm sợ hãi đã biến mất sau khi tôi xuất niệm đó.

Nhà tôi ở ngay ven đường, nên có lúc làm tài liệu cảm thấy sợ hãi. Tuy nhiên, tôi tin rằng tiến về phía trước với những bước rụt rè vẫn tốt hơn là không tiến lên chút nào. Một phần chấp trước của tôi đã bị loại bỏ sau mỗi đột phá nhỏ. Quan trọng là phải tín Sư tín Pháp.

Bất cứ khi nào gặp bế tắc, tôi lại học Pháp, cầu xin Sư phụ giúp đỡ, phát chính niệm và hướng nội. Các vấn đề đã được giải quyết khi tôi đề cao tâm tính.

Sư phụ giảng:

“‘Đại Pháp vô biên’; tất cả là tuỳ vào cái tâm của chư vị mà tu; xét chư vị tu cao được đến đâu, tất cả là dựa theo lực nhẫn nại và năng lực chịu khổ của chư vị.” (Chuyển Pháp Luân)

Nhận thức của tôi là miễn là tôi toàn tâm toàn ý tu bản thân, Sư phụ sẽ giúp tôi tìm được cách để vượt qua mọi thứ.

Tôi luôn eo hẹp về thời gian nhưng cũng xoay xở để sản xuất một vài kiểu tài liệu khác cho khu vực của chúng tôi, gồm cả Cửu Bình. Tôi cũng phải phân bổ thời gian để học Pháp, luyện công và phát chính niệm.

Sau hai năm, tôi đã thành thạo trong việc in ấn và trưởng thành trong tu luyện. Tôi nghĩ đã đến lúc cần mời thêm học viên tham gia hạng mục. Nhưng với niệm này, tôi lại bắt đầu lo lắng. Mặc dù tự làm các việc rất tốn thời gian, nhưng ít nhất tôi vẫn an toàn. Tôi sợ rằng nếu quá nhiều học viên biết những gì mình đang làm, nó sẽ nguy hiểm hơn.

Trong lúc ngồi đả tọa, một cảnh tượng xuất hiện trong tâm trí tôi: Tôi đang ngồi song bàn trên đỉnh một con sóng lớn giữa đại dương. Tôi hiểu rằng Sư phụ muốn nhắc tôi không sợ hãi – hãy làm những gì mình cần làm.

Tôi tiếp cận với một vài học viên tu luyện kiên định và có các điều kiện hỗ trợ. Sau khi chia sẻ riêng với họ, bốn người đồng ý tham gia hạng mục. An toàn luôn là ưu tiên hàng đầu của tôi, vì vậy việc giao tiếp giữa các thành viên trong nhóm chỉ trên cơ sở cần biết. Tôi bận nhưng vẫn vui, vì tôi biết mình đang làm những gì mình nên làm.

Nhiều chấp trước của tôi, như tâm hiển thị, trốn tránh trách nhiệm và hoan hỷ, đã nổi lên trong khi hướng dẫn cho người mới tham gia hạng mục. Một số học viên học nhanh, nhưng có những học viên tiếp thu những điều mới chậm. Đó là khảo nghiệm tuyệt vời về sự nhẫn nại dành cho tôi. Cuối cùng, hạng mục đã phát triển mạnh mẽ.

Tôi luôn tuân thủ nghiêm ngặt các hướng dẫn của Minh Huệ đối với các ấn phẩm. Tôi chỉ tải các bài viết từ Minh Huệ và không bao giờ sử dụng các nguồn khác. Để bảo vệ các học viên khác, tôi đặc biệt chú ý tu khẩu.

Nhìn lại 19 năm qua, tôi đã gặp nhiều tình huống khó khăn và nguy hiểm. Có những lúc tôi là người duy nhất còn lại trong hạng mục in tài liệu, nhưng tôi nhất quyết không bỏ cuộc. Tôi quyết tâm làm tốt những gì mình nên làm.

Trên đây là những chia sẻ của tôi trong quá trình tu luyện, có điểm nào không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ. Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/17/380470.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/21/176567.html

Đăng ngày 13-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share