Bài viết của một học viên tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-11-2009] Kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các đồng tu toàn thế giới!
Tôi muốn cảm ơn Sư phụ vì sự an bài của Ngài và cảm ơn các đồng tu vì đã khích lệ tôi tham gia Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet này!
Tôi đắc Pháp vào cuối năm 2005. Mặc dù tôi là một học viên khá mới, tôi chưa bao giờ nghĩ về bản thân mình như vậy. Tôi quyết tâm làm tốt ba việc, để không làm Sư phụ thất vọng và kiên định tu luyện.
Bắt đầu tu luyện
Trước khi đắc Pháp tôi có một giấc mơ. Tôi mơ thấy có một bức tượng Phật Di Lặc. Bức tượng trong suốt và các ánh quang vàng kim của nó lấp lánh trước mắt tôi. Tôi không nghĩ nhiều về nó sau khi tỉnh giấc. Đến cuối năm đó tôi đắc Pháp và chỉ sau khi học Pháp, tôi mới dần hiểu được giấc mơ này.
Sư phụ đã từng giảng:
“Phật gia có giảng duyên phận; mọi người đều là [nhờ] duyên phận mà đến; đắc được [nó] rồi có thể là vì chư vị [đáng] nên được [nó]; do vậy chư vị phải biết quý tiếc, đừng có ôm giữ tâm hữu cầu nào hết.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Hai)
Trong quá trình luân hồi trong xã hội con người, Sư phụ đã sắp đặt những an bài cần thiết cho con đường tu luyện của các học viên. Lần đầu tiên đọc Chuyển Pháp Luân, tôi cảm thấy ngày càng ít buồn ngủ hơn và có nhiều năng lượng hơn. Tôi đã đọc toàn bộ quyển sách mà không dừng lại trong lần đầu tiên đó. Trên bề mặt, nó có vẻ là một quyển sách hay, dạy chúng ta làm người tốt. Nó rất phù hợp với các nguyên tắc cá nhân của tôi.
Các đồng tu sau đó đã cung cấp cho tôi các phiên bản điện tử của tất cả các bài giảng của Sư phụ, tôi đã đọc chúng say sưa. Khi tôi biết được về rất nhiều bí ẩn của vũ trụ – những điều mà con người chưa biết tới, tôi đã hào hứng đọc các bài giảng của Sư phụ cho chồng tôi nghe. Tôi cảm thấy rằng có những lời giảng nhất định đã giải quyết những điều của riêng bản thân tôi.
Trước khi tôi bắt đầu đọc các bài giảng mới của Sư phụ, tôi cảm thấy rằng mình bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp quá muộn. Tôi phát hiện ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là điều mà tôi đã tìm kiếm trong cả cuộc đời mình. Tôi học 5 bài công pháp bằng cách luyện tập trước gương và xem video hướng dẫn luyện công. Tôi đã bước trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và không còn phiền lòng bởi những điều vụn vặt hàng ngày.
Tôi có được sự khỏe mạnh cả tâm lẫn thân. Tôi đã nghĩ về thời gian trước đó, khi tôi vẫn đang vật lộn trong danh, lợi và tình. Tôi đắm chìm trong quá nhiều nghiệp lực và không thể tìm ra lối thoát khỏi chốn mê. Thực sự rất đáng thương. Sư phụ từ bi vĩ đại của chúng ta đã không từ bỏ tôi và cho các đồng tu thức tỉnh tôi để dẫn dắt tôi trên đường trở về nhà.
Một bông hoa lặng lẽ nở
Tôi rơi lệ trong tâm khi thấy rất nhiều học viên bị Đảng Cộng sản Trung Quốc biến thành nạn nhân một cách vô nhân tính. Trong một năm sau khi đắc Pháp, tôi nghĩ đến việc đóng góp cho chính Pháp. Dưới sự dẫn dắt của Sư phụ và với sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi đã thiết lập một điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng tại nhà. Trước đây, tôi chưa bao giờ chạm vào một con chuột máy tính. Lúc bắt đầu, tôi đã gặp nhiều khó khăn, nhưng những vấn đề này sau đó đã được giải quyết.
Kể từ lúc đó, tôi đã bước trên con đường của một đệ tử Đại Pháp thời kỳ chính Pháp mà không hay biết. Không ai có thể làm được điều này nếu không có lòng nhân từ và sự chăm sóc lớn lao của Sư phụ. Cảm tạ Sư tôn vì những gì Ngài đã mang đến cho con! Cảm ơn các bạn đồng tu vì đã khích lệ tôi!
Máy in rất thông minh. Khi tôi kém tinh tấn trong tu luyện, các bản in bị lệch sang một bên. Khi tôi nhận ra điều này và chính lại bản thân, các bản in đều đẹp. Tôi đã mua một cái màn hình cũ đã sử dụng 3-4 năm. Sau 2 năm, nó không còn hiện thị màu sắc. Một học viên đã nói rằng “Màn hình của bạn đã quá đát rồi.” Tôi nói với anh ấy: “Tôi sẽ không nghĩ về nó như vậy. Số tiền mà các học viên chúng ta có là để cứu chúng sinh. Chúng ta không thể luôn luôn mua các màn hình mới. Chúng ta cần tiền cho những việc khác vào thời điểm quan trọng này trong Chính Pháp.”
Sư phụ đã giảng cho chúng ta:
“Tốt xấu xuất tự một niệm của người ta…” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Tư)
Sau một niệm này, màn hình đã hiển thị lại màu.
Máy tính thường dễ dàng gặp sự cố. Khi máy tính của tôi đang khởi động, tôi đã chuyển đổi phích cắm đầu đọc/ghi đĩa DVD có vấn đề và tâm trí tôi đầy những niệm đầu tự phụ và không còn ngay chính. Máy tính của tôi đột nhiên tắt nguồn. Tôi nói với một đồng tu: “Tôi không chấp nhận rằng chiếc máy tính này bị hỏng.” Học viên ấy lập tức chỉ ra niệm không đúng của tôi. Tôi cũng nhận ra rằng niệm của tôi không ngay chính, do đó tôi nhanh chóng cố gắng chính lại chúng. Tôi nói với anh ấy: “Đừng nghĩ về nó. Chúng ta hãy cùng học Pháp”. Mặc dù tôi không hoàn toàn buông bỏ các chấp trước của mình, tôi đã học Pháp. Sau khi chúng tôi đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân, một học viên khác nói với tôi: “Hãy bật máy tinh lên và xem liệu nó có hoạt động trở lại không.” Tôi lưỡng lự một chút và sau đó bật máy tính. Mọi thứ đã trở lại bình thường. Nó như thể là chiếc máy tính đã trở về từ cõi chết. Từ sự cố này, tôi ngộ ra rằng chính niệm của một người tu luyện thực sự là quan trọng. Giống như Sư phụ giảng:
“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực
Tạm diễn nghĩa:
Đệ tử chính niệm mà đầy đủ
Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời”
(Hồng Ngâm II – Sư đồ ân)
Sản xuất tài liệu giảng chân tướng cũng là một phần trong tu luyện cá nhân của tôi. Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được gần 4 năm. Tôi đã tham gia làm tài liệu giảng chân tướng trong 3 năm và trải qua những khó khăn. Điểm sản xuất tài liệu của tôi ngay bên cạnh đơn vị quân đội bảo vệ chính phủ và đồn cảnh sát. Dù an toàn hay không, tôi không có thời gian để lo lắng về những việc như vậy. Tôi biết rằng tôi đang làm điều ngay chính nhất, và không tà ác nào có thể can nhiễu. Mỗi lần tôi thấy các học viên nhận được những bài giảng mới của Sư phụ kịp thời và mỗi lần tôi thấy chúng sinh chấp nhận tài liệu giảng chân tướng, tôi không còn cảm thấy vất vả chút nào.
Lúc này, tôi muốn nhắc nhở các đồng tu chịu trách nhiện tại các điểm sản xuất tài liệu cần duy trì một cuộc sống gia đình hài hòa. Đừng bao giờ tách bạn ra khỏi mọi người. Hãy cố gắng chia sẻ kinh nghiệm của bạn với các học viên khác, giúp thiết lập thêm các điểm sản xuất tài liệu, bước đi cho tốt trên con đường của bạn, nghiêm khắc chiểu theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp, thực hiện thệ ước tiền sử của các bạn, và ghi nhớ rằng cách an toàn nhất là tu luyện tinh tấn.
Sư phụ đã từng giảng:
“Trong quá trình ấy, bản thân việc không xuất hiện vấn đề đã chính là đả kích lớn nhất đối với tà ác rồi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Minh Huệ Net mười năm)
Toàn thể gia đình đều thọ ích
Gia đình là môi trường tu luyện chính của chúng ta. Điều này đặc biệt đúng với các học viên đặt điểm tài sản xuất tài liệu giảng chân tướng tại nhà của họ. Nếu không có sự hòa hợp trong gia đình, tất cả những điều khác sẽ rất khó khăn. Tôi có một gia đình gồm ba thành viên. Chồng tôi là tài xế xe tải. Ban đầu anh không thể hiểu khi tôi giảng chân tướng cho các vị khách của chúng tôi, nhưng bây giờ anh ấy cũng làm như vậy. Anh truy cập vào trang web www.dongtaiwang.com tại nhà và khá thích Đài phát thanh Hy vọng và các trang web Pháp Luân Đại Pháp khác. Anh cũng rất ủng hộ và đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều khi chúng tôi thiếu nguyên liệu hoặc cần vận chuyển. Anh thường nói: “Em chỉ cần tu luyện. Anh sẽ ủng hộ em. Mặc dù anh không tu Đạo, anh là một người ủng hộ nó.” Anh ấy chưa bao giờ không ủng hộ. Một lần tại một trạm xăng, chồng tôi phát hiện rằng anh có ba tờ 100 Nhân dân tệ giả. Anh đã xé những tờ tiền đó. Khi anh kể với tôi, tôi đã ủng hộ anh, vì những tờ tiền giả không được phép lưu thông và gây hại cho người khác.
Cách đây không lâu, chồng tôi đang dỡ vật liệu để xây dựng cột điện bê-tông. Một ống sắt dài 3,66m nặng hơn 45 kg đã đổ xuống đập vào một bên đầu của anh và hất anh văng xa hơn 2m. Những người chứng kiến vụ tai nạn đã bị sốc và muốn đưa anh tới bệnh viện nhưng anh nói rằng mình ổn. Tôi nhận thấy anh bị thương khi anh về nhà. Anh nói rằng anh bị đánh rất mạnh, nhưng anh cảm thấy nó không khác gì một cái gai đâm vào tay. Nếu Sư phụ không ở đó để bảo vệ anh, nếu anh có thái độ khác đối với Đại Pháp, kết quả hẳn là không thể tưởng tượng được. Tôi nói với anh: “Sư phụ đã cho anh cuộc sống. Anh phải chứng thực Pháp.” Trong giờ ăn trưa khi các đồng nghiệp hỏi thăm anh về vụ tai nạn: “Hẳn là có gì đó bảo vệ cậu phải không?” Anh đáp: “Chính là Pháp Luân Đại Pháp đã bảo vệ tôi.”
Sư phụ đã dạy chúng ta:
“Chúng ta giảng độ kỷ độ nhân, phổ độ chúng sinh; do đó Pháp Luân xoáy vào trong độ bản thân, xoáy ra ngoài độ nhân. Khi xoáy ra ngoài thì nó phát phóng năng lượng, có ích cho người khác”
“Chỉ có trường năng lượng của tu luyện chính Pháp mới có tác dụng như vậy.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Ba)
Vạn vật đều có linh. Trong trường năng lượng này, tất cả đều đang đồng hóa với Chân – Thiện – Nhẫn.
Kinh nghiệm học Pháp nhóm
Trong hai năm đầu tu luyện, tôi đã học Pháp một mình. Tu luyện của tôi chỉ là đề cao bản thân trong môi trường gia đình và làm tài liệu giảng chân tướng. Giờ đây nhìn lại, trong một môi trường đóng như vậy, việc đề cao trong tu luyện là chậm chạp. Sau khi tiếp xúc với một học viên khác, anh đã khích lệ tôi tham gia nhóm học Pháp. Lúc đó tôi đã bị cản trở bởi trách nhiệm làm tài liệu giảng chân tướng. Nhưng sau đó có ba người chúng tôi đã hình thành nhóm học Pháp nhỏ của riêng mình. Khi tiếp xúc với các đồng tu, có quá nhiều xích mích do những chấp trước của chúng ta. Có những lúc tôi từ chối lắng nghe điều mà các đồng tu đã nói. Nhưng thông qua tu luyện và hướng nội, tôi phát hiện ra nhiều chấp trước sâu xa mà tôi đã không buông bỏ. Khi tôi đạt đến giới hạn chịu đựng của mình, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trong một giấc mơ rằng tôi phải tăng khả năng chịu đựng của mình. Một cái cốc đã đầy, nhưng nước đang trào ra.
Trong khu vực của chúng tôi có tương đối nhiều các học viên cao tuổi. Trong các buổi học Pháp nhóm, khi các học viên trẻ có kế hoạch, các học viên lớn tuổi hơn thường phối hợp rất tốt. Họ muốn cùng phối hợp với các học viên trẻ hơn. Khi tôi phát hiện ra điều này, tôi cũng trở nên không e ngại phối hợp, cho dù khó khăn đến mấy.
Học Pháp nhóm và luyện công là cách tu luyện mà Sư phụ đã ban cho chúng ta. Trong một môi trường như vậy, chúng ta có thể giúp nhau học Pháp và tu luyện và kịp thời hướng nội để xử lý các vấn đề của chúng ta và đề cao chỉnh thể. Tôi đề nghị rằng tất cả các học viên tham gia vào các điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng hãy tham gia học Pháp nhóm. Đừng để bản thân bị mắc kẹt trong sự bận rộn và hãy động viên các học viên khác thiết lập thêm các điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng.
Vấn đề của bạn cũng là vấn đề của mình
Sư phụ đã dạy chúng ta phải vị tha và đặt người khác lên trước chính mình. Khi một đồng tu đang gặp khó khăn, chúng ta phải giúp bằng chính niệm. Sư phụ không muốn để rớt lại dù chỉ là một học viên.
Khi tôi nghe nói rằng một học viên mà tôi biết đã quyết định rời khỏi nhà do mâu thuẫn trong gia đình, tôi đã rất tiếc cho anh ấy. Cùng lúc tôi cũng hướng nội. Có phải tôi cũng luôn luôn “bận rộn” làm tài liệu giảng chân tướng và không quan tâm đến các đồng tu mà chúng ta có thể đã học Pháp cùng nhau trước đó và có lẽ tất cả những điều này sẽ không xảy ra với anh ấy. Tôi ngộ ra rằng tôi cũng có trách nhiệm trong việc này.
Trong giấc mơ của tôi, Sư phụ cho tôi thấy một vườn hồng. Tất cả trái hồng trong vườn đều chín đỏ, nhưng không một cây nào có lá và tất cả chúng đều khô héo. Lúc đó, tôi không thể hiểu hết được giấc mơ, nhưng khi tôi chia sẻ với các học viên khác, thông điệp của giấc mơ trở nên ngày càng rõ ràng. Tôi ngộ ra điều Sư phụ muốn nói với tôi. Người thường hay nói “Hoa đỏ cần lá xanh.” Các học viên chúng ta là một chỉnh thể trợ giúp Sư phụ trong thế giới này. Nhưng không có sự giúp đỡ của các đồng tu, làm sao có thể làm được điều này”?
Sư phụ đã dạy chúng ta:
“Khi vấn đề xuất hiện thì không cần tìm trách nhiệm, hãy nhìn vào tự mình làm như thế nào.” (Tinh tấn yếu chỉ – Điều chỉnh)
Các đồng tu và tôi đã phối hợp và phát chính niệm, kêu gọi vị học viên kia quay trở lại với chúng tôi. Có học viên thậm chí còn bắt xe lửa để tìm học viên nọ. Tôi không cách nào diễn đạt thành lời những cảm xúc của mình trong suốt thời gian đó.
Phải mất rất nhiều nỗ lực, nhưng cuối cùng anh ấy cũng đã trở lại. Từ sự việc này, tôi trải nghiệm được rằng sức mạnh chỉnh thể của chúng ta là một thứ mà không bao giờ được bỏ qua. Nếu mỗi học viên đều coi vấn đề của các học viên khác như vấn đề của chính mình, chỉnh thể các học viên chúng ta sẽ đề cao, và tà ác sẽ không còn chỗ đứng. Khi đó chẳng phải cuộc bức hại sẽ kết thúc sao?
Phối hợp chỉnh thể trong việc cứu chúng sinh
Sư phụ giảng:
“Con người trên thế gian này, đều đang chờ đợi chư vị [đến] cứu. Chư vị cần mở thật rộng tấm lòng bản thân mình, không được bài xích đồng tu của chính mình. Thế sẽ khiến con đường của mình bị ngăn lại.” (Giảng Pháp tại hội thảo luận Đài truyền hình Tân Đường Nhân)
Tôi ghi nhớ trong tâm lời giảng Pháp này của Sư phụ. Tôi sẽ luôn luôn chiểu theo lời giảng này trong hành động và lời nói của mình để bước đi vững chắc và ngay chính trên con đường phía trước của tôi.
Về việc phối hợp làm tài liệu giảng chân tướng, tôi cũng đối diện với nhiều cơ hội đề cao tâm tính. Các học viên yêu cầu tài liệu đôi khi nói ra những lời lẽ chanh chua và gay gắt. Lúc đó tôi cảm thấy rất khó chịu, mặc dù tôi không thể hiện ra. Khi tôi về nhà, mọi tất cả các loại suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: “Họ đã làm việc với mình hơn 2 năm, vậy tại sao họ không thể tự mình hiểu ra? Trong 2 năm họ lẽ ra nên phải học hết tất cả, v.v…” Tôi nhận ra rằng những suy nghĩ đó không đến từ bản ngã của mình nên tôi đã thanh trừ tất cả chúng. Khi tôi bình tĩnh để hướng nội, tôi phát hiện ra tất cả các loại chấp trước – tâm tranh đấu, tâm phàn nàn, tâm không thừa nhận, tâm tự mãn và nhiều nữa. Sau đó tôi nghĩ rằng tôi đang đảm nhận quá nhiều việc và cản trở các học viên khác bước trên con đường riêng của họ. Những gì mà các học viên khác nói là đúng: “Có nhiều người có khả năng trong các học viên. Tại sao tôi không thể tin tưởng người khác làm việc của họ?” Giữa những người thường, tôi đã trở nên quen truy cầu sự hoàn hảo.
Sư phụ đã dạy chúng ta:
“Cái gì quá tuyệt đối thì không còn đúng nữa” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Bảy)
Công việc của các học viên khác không bao giờ đáp ứng kỳ vọng của tôi. Tôi luôn luôn phải tự mình làm mọi việc. Tại sao tôi không thể kiên nhẫn và giúp đỡ các đồng tu thiết lập các điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng của họ và tự họ bước trên con đường của họ? Không phải những gì tôi đang làm là ích kỷ sao? Chẳng phải lúc đầu tôi cũng học được từ việc không biết gì sao? Tôi cảm thấy xấu hổ khi tìm thấy chấp trước này. Tôi không còn cảm thấy rằng những lời họ nói là nghiệt ngã và gay gắt, và thay vào đó tôi đã cảm ơn họ vì sự nhắc nhở này!
Chúng ta là những vị thần và vị vua trong những thế giới của chính chúng ta. Đó là vì cứu chúng sinh trong thế giới của chúng ta mà chúng ta đã tới nơi thế gian con người này. Khi tôi cảm thấy miễn cưỡng, tôi nghĩ về việc thế giới của tôi nằm trong tay tôi, và về sứ mệnh mà tôi đang gánh vác. Không có lý do gì để không muốn làm gì đó. Chúng sinh tất cả đều đang chờ đợi chúng ta, hy vọng được cứu!
Tôi nghĩ tôi sẽ kết thúc tại đây vì tôi đã chia sẻ khá nhiều về tu luyện của mình. Tôi không thể nói rằng tôi giỏi viết bài luận. Tôi nghĩ tôi nên lắng nghe Sư phụ và chỉ làm điều mà tôi cần làm. Làm tốt ba việc, làm tất cả những gì để tôi có thể hoàn thành trách nhiệm là một lạp tử của Đại Pháp trong thời ký chính Pháp, và không làm hổ thẹn danh hiệu cao quý nhất – Đệ tử Đại Pháp thời kỳ chính Pháp – mà Sư phụ đã ban cho chúng ta.
Tất cả học viên ở hải ngoại và tại Trung Quốc Đại Lục hãy phối hợp cùng nhau và sử dụng những niệm từ bi nhất của chúng ta để hoàn thành mong ước lớn lao của Sư phụ là cứu tất cả chúng sinh!
Đây là lần đầu tiên tôi tham gia vào một Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm trên Internet. Thế ngộ của tôi hữu hạn và tôi hy vọng sẽ cải thiện. Xin các đồng tu chỉ ra cho tôi những thiếu sót của mình.
Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/11/9/212019.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/12/1/112761.html
Đăng ngày 01-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.