Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp Trung Quốc tại hải ngoại

[MINH HUỆ 20-01-2019] Nhiều học viên đã học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi thực sự ngưỡng mộ sự kiên trì của họ và cũng muốn làm tương tự. Tôi đã từng chép tay 10 lần cuốn Chuyển Pháp Luân. Mặc dù đã nỗ lực cố gắng vài lần, nhưng tôi vẫn không thể nhớ được toàn bộ cuốn sách.

Sư phụ giảng:

“Chư vị thuộc lòng “Chuyển Pháp Luân” rồi, đối với đề cao là có chỗ tốt. Bởi vì bộ phận vi quan của thân thể chư vị và con người bề mặt nhất của chư vị đều đang học thuộc.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])

Khi quyết định học thuộc Pháp, tôi bắt đầu học mỗi lần một câu. Sau đó học một số câu liền với nhau, rồi nguyên một đoạn và cuối cùng là hết cả phần đó, mỗi bài giảng đều như vậy. Bất cứ khi nào mắc phải lỗi sai, tôi đều sửa lại, và học lại đoạn đó vài lần để chắc chắn rằng tôi không mắc lại lỗi đó nữa.

Ban đầu thì nó tốn rất nhiều thời gian, tôi chỉ học được vài trang trong vài tiếng. Vì tôi đã chép tay cuốn Chuyển Pháp Luân trước đó nên tôi cũng quen thuộc với phần nội dung, và cuối cùng tôi đã ghi nhớ được toàn bộ quyển sách trong vòng hơn một tháng. Sau khi học thuộc Chuyển Pháp Luân ba lần, tôi xem lại những phần khác nhau. Năm nay tôi đã học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân 7 lần.

Khi tôi ở trạng thái tốt nhất, dường như từng chữ trong cuốn sách xuất hiện phía trước, và tôi cảm nhận tôi ghi nhớ Pháp từ sâu bên trong. Trong những lần học thuộc Pháp đầu tiên, tôi đã trải qua nhiều biến đổi về mặt thể chất. Tôi cũng ngộ ra được vài Pháp lý và nội hàm cũng như những điểm hóa của Sư phụ. Bằng việc đắm mình trong Pháp, tôi luôn cảm thấy mình tràn đầy năng lượng và phấn khởi. Khi trạng thái của tôi không tốt lắm hoặc khi tôi không thể đọc nhẩm Pháp, tôi thanh trừ tạp niệm và thanh lý trường không gian bằng cách phát chính niệm. Đôi lúc khi tôi không thể tĩnh lại để học thuộc Pháp, tôi ngồi song bàn ngay trước bàn học, và tôi có thể tập trung một cách kì diệu.

Khi đọc đến đoạn “Khí công là văn hóa tiền sử”, tôi cố gắng tìm cớ để bỏ qua nó vì nghĩ rằng: “Phần này khá đơn giản. Đọc nó sau cũng được.” Nhưng sau khi đọc phần đó, tôi nhận ra những nhân tố can nhiễu một cách rõ ràng, và đã vượt qua nó và học thuộc.

Tôi bị chịu ảnh hưởng lớn khi đến thăm Bảo tàng thuyết Tiến hóa Bắc Kinh từ hồi năm 1995. Từ đó trở đi, tôi thường nghĩ về những trưng bày giả tạo ở đó, và thuyết tiến hóa đã ảnh hưởng tới tôi như thế nào. Để chuẩn bị cho những bài kiểm tra, tôi phải học nó. Khi tôi nhận ra rằng đây chính là nguyên nhân căn bản, can nhiễu đã bị tiêu trừ và tôi lại có thể tiếp tục.

Một lần, khi tôi đọc nhẩm phần “Tính mệnh song tu” trong Bài giảng thứ năm cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi đột nhiên nhận ra một vấn đề khác. Nó đề cập rằng Phật giáo coi nhục thân chỉ là một cái vỏ trống rỗng dơ bẩn. Tôi đã tán thành với điều đó. Do đó, khi bị đưa vào trại lao động cưỡng bức lần thứ hai, tôi đã tuyệt thực trong 3 tháng liên tiếp và cũng mất ý thức vài lần. Mặc dù vậy, tôi vẫn không được thả về nhà.

Trong tâm trí tôi, việc tôi tuyệt thực quan trọng hơn giảng chân tướng với những người xung quanh tôi. Hơn nữa, do bị đầu độc bởi văn hóa Đảng, tôi không thể hiểu thấu được ý nghĩa sinh mệnh con người. Tôi giờ nhận ra rằng mình đã không ngộ ra hoặc không chiểu theo Pháp, và đó là nguyên nhân tôi gặp phải những ma nạn đó và chịu đựng khổ nạn một cách thụ động. Bên cạnh đó, Đại Pháp là tính mệnh song tu. Chuyển hóa bản thể thành Phật thể, tại sao nó lại có thể là một cái vỏ trống rỗng dơ bẩn được chứ?

Quá trình học thuộc Pháp cũng là một quá trình đồng hóa với Pháp và bài trừ các chấp trước cũng như dục vọng. Ghi nhớ Pháp giúp tôi tập trung vào việc hướng nội và đề cao trí huệ cũng như từ bi. Học thuộc Pháp giúp tôi nhận ra nội hàm của Pháp tại các tầng thứ khác nhau.

Tôi sống ở một thành phố nhỏ. Vài năm trước, một học viên phương Tây đã giúp lập nên một điểm luyện công và tôi đến đó để dạy các bài công pháp cho những ai không phải là người Trung Quốc.

Tuy nhiên, trong nhóm có một phụ nữ tập yoga và một người đàn ông bị bệnh tâm thần. Người phụ nữ tới điểm tập công và cố gắng thuyết phục mọi người tập các động tác yoga. Còn người đàn ông vẫn cứ tiếp tục làm mấy động tác kì lạ mà không theo bài tập của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi nói với mỗi người họ về việc đó và nói nếu họ không theo công pháp này thì họ rời đi là tốt hơn. Họ không những tiếp tục tham gia vào trong nhóm mà còn tiếp tục phá rối. Tôi rất tức giận về tình huống này và nó đã kéo dài trong một thời gian dài.

Sau khi học thuộc Pháp vài lần trong năm nay, tôi nhận ra rằng mình không nên tức giận với người khác. Tôi nghĩ từ sâu tận trong tâm rằng: “Bạn không nên can nhiễu việc tôi dạy luyện công. Đại Pháp là để cứu độ chúng sinh, vì vậy điều đó là tốt cho tất cả chúng sinh. Hãy trở nên thiện lương hơn.” Vì tâm tính của tôi đã đề cao, một số thứ đã thay đổi, và hai người họ không còn đến điểm luyện công của chúng tôi nữa.

Gần đây, việc học thuộc Pháp của tôi rất tốt. Nhưng da đầu tôi bị ngứa trong một thời gian. Tôi nghĩ đó có thể là do tôi đã dùng một hãng dầu gội đầu trong nhiều năm và có thể đã đến lúc phải thay đổi. Tôi đổi sang hãng khác, nhưng mà vấn đề vẫn chưa được giải quyết.

Sau hơn một tháng, cơn ngứa đầu tăng lên và trở nên tồi tệ hơn ngay sau khi tắm gội. Tôi nhận ra rằng mẩn ngứa có liên quan đến chấp trước nào đó. Nhưng tôi vẫn không có chút manh mối nào để vượt qua khảo nghiệm này. Một hôm, học viên nói với tôi rằng anh ấy đang trải qua việc tiêu nghiệp và đề cập nó đã làm anh ấy khó chịu như thế nào. Nó làm tôi tự hỏi rằng tại sau tôi lại coi sự khó chịu và ngứa đầu như một cái gì đó xấu xa.

Sư phụ giảng:

“Nguyên nhân chư vị không thoải mái chủ yếu là chư vị cứ lo sợ thân thể bản thân mình bị bệnh nào đó; kỳ thực ở trong thân thể xuất hiện những thứ rất mạnh mẽ, xuất ra đều là công, đều là công năng, còn có rất nhiều thể sinh mệnh. Nếu [chúng chuyển] động, chư vị sẽ cảm thấy thân thể phát ngứa, đau, khó chịu, v.v.; đầu dây thần kinh cảm giác rất linh mẫn; các loại trạng thái đều xuất hiện.” (Bài giảng thứ sáuChuyển Pháp Luân)

Qua việc học thuộc Pháp, bài trừ can nhiễu, đột phá các quan niệm và thanh trừ nhân tố tà ác trong trường không gian bản thân, người đó đang đồng hóa với Pháp từ vi quan nhất đến tầng bề mặt của thân thể. Do đó, họ có thể tìm ra được chấp trước và loại bỏ nó. Nhờ đó tâm tính đề cao. Sau đó họ sẽ thấy mình được đề cao lên, thân thể nhẹ nhàng, tâm thái bình hòa hơn và lạc quan hơn vào tương lai.

Trước kia, chúng tôi tổ chức một buổi họp về thu hoạch nội tạng sống, tôi sẽ có một bài phát biểu ở đó. Khoảng 1 tuần trước khi buổi họp bắt đầu, tôi gặp phải can nhiễu, tôi gần như mất giọng và ho đôi chút. Khi hướng nội, tôi không tìm thấy điều gì cả. Vì vậy tôi phải tĩnh tâm lại, nhẩm Pháp và phát chính niệm thường xuyên hơn để thanh lý trường không gian của bản thân.

Cuối cùng tôi cũng đã loại bỏ được nhiều chấp trước, như tâm hiển thị, tâm tật đố, hoan hỷ, sắc dục, thích được khen ngợi, tâm nghi ngờ, sợ hãi và tự mãn. Qua học Pháp liên tục và tu luyện tâm tính, giọng của tôi trở lại bình thường khi tôi lên phát biểu.

Học thuộc Pháp đã thúc đẩy tôi tu luyện tinh tấn hơn, giúp tôi quay về trạng thái tu luyện như thuở ban đầu, và tiến bước trên con đường phản bổn quy chân của bản thân.

Trên đây là thể hội cá nhân, có gì không đúng xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/20/380608.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/20/175898.html

Đăng ngày 12-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share