Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-01-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996 và chịu trách nhiệm mang máy nghe nhạc tới điểm luyện công. Mỗi buổi sáng tôi tới điểm luyện công từ rất sớm và sau đó luyện công cùng với mọi người. Chúng tôi học Pháp cùng nhau vào buổi tối. Tôi rất hạnh phúc.

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999, tôi đã độc tu tại nhà. Sau đó một học viên khác đã thành lập một nhóm học Pháp. Mặc dù thỉnh thoảng tôi luyện công cùng với nhóm, do truy cầu an dật và sợ bị bắt, tôi hiếm khi tham gia học Pháp nhóm. Vài năm trước tôi đã chuyển đi, gần tôi có một vài nhóm học Pháp. Tôi đã tham gia học Pháp nhóm và luyện công thường xuyên hơn kể từ đó.

Ban đầu, mọi người cho biết là tôi đã ở trong trạng thái mê mờ khi đả toạ và không dựng thẳng tay khi phát chính niệm. Khi mở mắt để nhìn lại mình, tôi cũng nhận ra rằng nhiều học viên khác có cùng một vấn đề ở các mức độ khác nhau. So sánh với họ, tôi nghĩ rằng mình tu luyện khá tinh tấn. Tôi cảm thấy mình ổn và không chú ý tới điều này nữa.

Tuy nhiên, trong những năm gần đây, tôi đã sụt cân rất nhiều. Các thành viên gia đình và bạn bè đã nghi ngờ và lo lắng về việc tu luyện của tôi. Một số gợi ý rằng tôi nên kiểm tra đường huyết. Tôi biết thực ra những lời khuyên này là một giả tướng, nên tôi đã không thừa nhận nó. Tôi cũng hướng nội và cố gắng tìm ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề.

Tôi tìm thấy nhiều chấp trước, bao gồm cả việc không thể tĩnh tâm học Pháp. Các triệu chứng bệnh vẫn tồn tại, và tôi đã bối rối. Tôi tuyệt đối tín Sư tín Pháp, nhưng không biết nguyên nhân sâu xa là gì.

Một ngày, một học viên đến nhà chia sẻ kinh nghiệm với tôi. Cô đề nghị tôi ghi lại hình ảnh của mình bằng điện thoại di động khi đả tọa và phát chính niệm. Tôi đã đồng ý. Khi xem lại video, tôi đã bị sốc. Tôi không thể tin rằng người trong video là tôi. Tôi xấu hổ về những gì mình nhìn thấy.

Mặc dù tôi đã tu luyện hơn 20 năm và hàng ngày đều làm ba việc, nhưng vẫn còn quá nhiều chấp trước không thể loại bỏ. Còn xa tôi mới đáp ứng được yêu cầu của Đại Pháp. Sư phụ [Lý Hồng Chí] thật từ bi. Sư phụ thấy rằng tôi đã không ngộ và tìm ra vấn đề của mình, nên Ngài đã phái một học viên đến thức tỉnh tôi. Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn bạn, đồng tu!.

Liên quan đến đả tọa tĩnh công Sư phụ đã giảng:

“Tu luyện tĩnh công yêu cầu thời gian đả toạ rất lâu. Khi đả toạ không có ý niệm nào hết, không suy nghĩ đến điều gì cả. Chúng tôi giảng rằng chủ nguyên thần của chư vị nhất định phải tỉnh táo, bởi vì công pháp này là luyện bản thân chư vị, chư vị phải đề cao một cách [tỉnh táo] minh bạch. Bài công pháp này chúng ta luyện như thế nào? Chúng tôi yêu cầu mọi người: chư vị ‘định’ thâm sâu đến đâu cũng phải biết được bản thân mình đang luyện công ở đó, tuyệt đối không cho phép tiến nhập vào trạng thái không biết gì cả.” (Chương III, Cơ lý của động tác, Đại viên mãn Pháp)

Một học viên đã hỏi Sư phụ trong một Pháp hội về phát chính niệm:

Đệ tử: Phát chính niệm thì hình thế tay có ảnh hưởng hiệu quả không?

Sư phụ: Giảng về nguyên tắc, chư vị chỉ cần lý trí thanh tỉnh, chư vị có động tác hay không đều không ảnh hưởng. Tuy nhiên, từ động tác chư vị làm là có thể nhìn ra, chư vị có nhập tĩnh hay không, [hay] chư vị vẫn là trôi qua trong mê mờ. (Sư phụ cười) Vì thế khi phát chính niệm mọi người nhất định phải thanh tỉnh. Trạng thái ấy là một loại trạng thái gì? Vô cùng thoải mái, dường như mọi thứ đều tĩnh chỉ hẳn lại, thân thể hoàn toàn được năng lượng bao dung. (Giảng Pháp vào tết nguyên tiêu 2003)

Tôi đã đề nghị các học viên trong vùng lưu ý mình về vấn đề này khi chúng tôi đả tọa và phát chính niệm cùng nhau. Đồng thời, tôi tăng cường nỗ lực phát chính niệm để giải thể tất cả các vật chất xấu trong trường không gian của mình và loại bỏ các chấp trước. Tôi phủ nhận hết thảy những gì an bài của các thế lực và chỉ chấp nhận con đường mà Sư phụ an bài. Sau một thời gian, cuối cùng tôi đã vượt qua khổ nạn nhờ từ bi và hồng ân của Sư phụ.

Khổ nạn làm tôi nhớ đến hai học viên khác đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước ngày 20 tháng 7 năm 1999. Họ đã học Pháp và giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp rất tốt. Nhưng cả hai đều có cùng một vấn đề giống tôi: họ đã ở trong trạng thái mê mờ khi thiền định và thế tay của họ không đúng khi phát chính niệm.

Khi có học viên chỉ ra vấn đề của cô ấy, một học viên trở nên khó chịu và không tin vào điều đó. Cô ấy nghĩ rằng mình đang ở trong trạng thái nhập định khi ngồi thiền và nói rằng mình không gặp vấn đề gì. Cả hai học viên đã bị bắt giam và tra tấn. Gần đây tôi mới biết rằng hai học viên nam cũng gặp vấn đề tương tự trước khi họ qua đời.

Tôi hy vọng tất cả các học viên sẽ chú ý đến chất lượng đả tọa luyện công và phát chính niệm. Đặc biệt chúng ta cần phải nhắc nhở nhau. Chúng ta cũng có thể kiểm tra vấn đề này bằng cách ghi lại hình của bản thân trong khi luyện tĩnh công và phát chính niệm. Chúng ta hãy cùng nhau tinh tấn và hoàn thành sứ mệnh của mình.


Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/31/381064.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/25/175928.html

Đăng ngày 10-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share