Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 24-07-2018] Gần đây, một đồng tu mà tôi quen biết đột nhiên qua đời. Đây là một cú sốc lớn đối với tôi. Tôi thường xuyên nghĩ đến dì ấy và không thể tiếp nhận sự thật này.

Vài ngày sau khi dì ấy mất, tôi nằm mơ thấy một nhóm người, trong đó có ông chủ và các đồng nghiệp của tôi, đang ở trong một tòa nhà lớn đã cũ nát. Ở đó có rất nhiều căn phòng và những hành lang chạy dài, và chúng tôi bị những con quái vật xấu xí trông như những con tinh tinh truy sát. Chúng đuổi theo chúng tôi và nếu bắt được ai, chúng sẽ vồ lấy và giết chết. Tôi vô cùng khiếp sợ và liên tục chạy trốn.

Chúng tôi bị bám đuổi, liền chạy xuống cầu thang tới một cái sân rộng. Trên một khu đất trống, chúng tôi nhìn thấy thây người chết chất cao như núi. Bị quái vật làm cho khiếp sợ, nên chúng tôi không còn thấy sợ những cái thây kia nữa. Chúng tôi chạy lao về phía đó, cố gắng chen vào đống người chết và tự vùi mình giữa đống thây người để trốn quái vật. Nhưng chưa kịp làm vậy thì lũ quái vật đã đuổi kịp, vì vậy chúng tôi phải tiếp tục chạy cho đến khi kiệt sức. Sau đó, tôi bị ngã, và một con quái vật đã tiến đến phía tôi. Tôi biết rõ mình không thoát được nên đã nhắm chặt mắt lại.

Khi con quái vật định vồ lấy tôi, bỗng nhiên trong đầu tôi hiện lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi bắt đầu niệm chín chữ đó và bỗng nhiên nghe thấy suy nghĩ của quái vật: “Ta sẽ không cắn cánh tay cô ta. Ta sẽ cắn đầu của cô ta.” Tôi niệm chín chữ một lần nữa và lại nghe thấy suy nghĩ của nó: “Ta sẽ không cắn đầu cô ta nữa. Ta sẽ tha cho cô ta.” Sau đó con quái vật tiếp tục đuổi theo những người khác.

Tôi cố gắng dùng hết chút sức lực cuối cùng và liều mạng hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Sau đó, tôi chạy về phía những người khác để cứu họ. Tôi cứ chạy đến đâu thì mọi người đều cùng tôi hô to “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Ngay lập tức, lũ quái vật biến thành rất nhỏ rồi biến mất. Chúng tôi đã được Pháp Luân Đại Pháp cứu mạng.

Ngay sau đó, tôi thấy mình và các đồng nghiệp vẫn ngồi trong một gian phòng của tòa nhà cũ nát kia. Tôi nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng chúng ta, nhưng họ đều không tin. Ông chủ của tôi còn bảo một đồng nghiệp đuổi tôi ra ngoài và nói rằng tôi bị bệnh tâm thần.

Ở ngoài hành lang, tôi quỳ xuống và chắp tay dập đầu bái Sư phụ. Tôi đầm đìa nước mắt và hô lớn: “Sư phụ và Đại Pháp đã cứu họ, nhưng họ lại không tin.”

Lúc này, trong đầu tôi bỗng lóe lên một suy nghĩ: “Ông chủ có sa thải mình chỉ vì mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không nhỉ?” Tôi không muốn mất công việc này bởi vì tôi được trả lương cao và hưởng nhiều phúc lợi. Nhưng tôi đã nhanh chóng lấy lại chính niệm và biết rằng mình không nên lo lắng về công việc sau khi đã được Pháp Luân Đại Pháp cứu mạng. Nhận ra điều này, tôi đã không ngừng khóc và xin lỗi Sư phụ.

Khi tỉnh dậy, tôi thấy chiếc gối và cả khuôn mặt của mình ướt đẫm nước mắt. Mẹ của tôi cũng là một đệ tử Đại Pháp, vì vậy tôi đã kể cho bà nghe về giấc mơ của mình. Bà nói rằng đó là Sư phụ điểm hóa cho tôi đi cứu những người ở bên cạnh mình.

Tôi muốn chia sẻ giấc mơ chân thực này với các đồng tu và nhắc nhở mọi người hãy đi cứu những người ở xung quanh chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/24/371516.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/27/172623.html

Đăng ngày 10-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share