Bài viết của học viên đại Pháp tỉnh Giang tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-07-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, và lúc đó tôi bị rất nhiều bệnh. Dường như chỉ là tình cờ tôi được đưa đến điểm luyện công. Khi tới nơi, tôi cảm thấy một ước muốn mạnh mẽ cần ở lại và tìm hiểu xem mọi người đang làm gì. Sau khi về nhà, toàn thân tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Hàng ngày tôi quay lại điểm luyện công, và trong một thời gian ngắn, tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi khỏi hết tất cả các bệnh, chồng tôi nhận xét rằng tôi trông trẻ hơn. Tôi được khích lệ khá nhiều. Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt diệu và quyết định tiếp tục tu luyện. Hiện nay tôi đã 81 tuổi rồi.

Tai nạn xe đạp

Một buổi chiều tháng Bảy ba năm trước, tôi đạp xe đến nhà một học viên để lấy một số tài liệu Đại Pháp. Trên đường đi, một chiếc xe đạp điện đâm tôi rất mạnh từ phía sau. Tôi đang ở trên một cây cầu, bị văng vào lan can bê tông và chiếc xe đạp điện đè lên người. Nếu không có lan can bê tông, tôi sẽ rơi xuống sông và chết đuối. Ý niệm đầu tiên của tôi khi tỉnh lại là, “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi sẽ ổn.” Người đâm vào tôi khoảng chừng ngũ tuần. Cô ấy chết lặng. Một số người đứng xem đã bảo cô ấy giúp tôi đứng lên và đưa tôi đến bệnh viện.

Cô ấy tới để giúp tôi đứng lên. Tôi nói, “Cảm ơn cô nhưng tôi không cần bất kỳ sự trợ giúp nào cả. Tôi có thể tự đứng dậy.”

Tôi chầm chậm bước đi trong khi hít một hơi thật sâu, tôi dùng khuỷu tay để chống và ngồi dậy. Tôi duỗi chân và chúng di chuyển dễ dàng. Tôi thấy quần của mình cũng bị rách. Người phụ nữ tông vào tôi đề nghị giúp tôi một lần nữa, nhưng tôi rất vui vẫy tay chào cô ấy và nói rằng tôi có thể đứng dậy mà không cần sự trợ giúp.

Cô ấy đứng cạnh sẵn sàng giúp đỡ. Những người đứng xem lại bắt đầu bàn tán: “Bây giờ bà ấy có vẻ ổn nhưng sau đó thì sao? Bà ấy có thể bị đa chấn thương hoặc nội thương. Da của bà bị trầy xước và bà ấy đang bị chảy máu. ” Có người nói với tôi “Bà hãy đến bệnh viện kiểm tra xem sao. Người lái xe kia sẽ trả tiền. Chúng tôi đã chứng kiến toàn bộ sự việc, tai nạn xảy ra không phải do lỗi của bà.”

Dần dần tôi đứng dậy và nói, “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi sẽ ổn.”

Tôi cảm thấy ổn và luôn cảm tạ Sư phụ vì đã bảo hộ tôi. Người phụ nữ đâm vào tôi hỏi lại lần nữa về việc đi bệnh viện. Tôi nói với cô ấy, “Tôi không cần phải đi bệnh viện. Tôi đoán cô đang vội đi đâu, vì vậy cô có thể đi luôn đi”. Cô ấy cho tôi tiền, và tôi cũng từ chối.

Những người đứng xem lại bắt đầu bàn tán. Tôi nghe thấy những điều như, “Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường. Nếu điều này xảy ra với bất kỳ người nào khác, họ sẽ không cư xử theo cách này. Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thực sự đã được Sư phụ bảo hộ. Bà ấy có thể bị rơi xuống sông. Tuyên truyền về Pháp Luân Đại Pháp trên truyền hình là phi lý. ”

Rồi tôi nhớ giảng chân tướng cho người phụ nữ đó. Tôi hỏi, “Cô có phải là một đảng viên không?” “Em đã vào Đoàn,” cô ấy nói. Sau đó tôi nói với cô ấy rằng cần phải thoái Đoàn, để đảm bảo an toàn của mình.

“Chắc chắn em sẽ thoái,” cô ấy nói “Em tin những gì chị nói. Em đã được chứng kiến chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp. Em biết nó rất tốt, em tin vào điều đó!”

Xe đạp của tôi vẫn còn đi được, vì vậy tôi tiếp tục đi lấy tài liệu mình đã đặt trước đó.

Một cuộc viếng thăm bất ngờ

Tối hôm đó sau khi hai vợ chồng tôi ăn tối xong, thì chuông cửa reo. Đứng ở đó là người phụ nữ đã gây ra tai nạn cho tôi, bên cạnh cô ấy là một nam thanh niên. Tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy họ.

Cô ấy giới thiệu người thanh niên này là con trai cô. Anh ta là Phó Giám đốc đồn công an khu vực của chúng tôi. Cô ấy đã kể với con trai mình những gì đã xảy ra với cô ngày hôm đó. Anh ta xúc động và nói rằng họ đến để cảm ơn tôi.

Tôi biết đây là một cơ hội tốt để giảng chân tướng cho viên công an trẻ này. Chúng tôi trò chuyện một lúc và anh ấy nói anh ấy quen một số học viên trong khu vực. Anh cảm động khi nghe câu chuyện của mẹ và biết mình đã bị lừa. Anh cũng biết rằng mình đã sai trong quá khứ vì không đối xử tốt với các học viên khác. Sau đó anh nhờ tôi giúp thoái Đảng. Anh ấy nói bây giờ anh ấy biết cách hành xử tốt hơn.

Tôi rơi nước mắt vì cảm động sau khi nghe những lời này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/3/370432.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/22/171602.html

Đăng ngày 07-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share