[MINH HUỆ 10-10-2009] Tôi làm nghề tự do và dựa vào những kỹ năng hạn chế của mình để nuôi ba người trong gia đình. Với thu nhập khiêm tốn của mình, tôi phải chi trả việc học hành ở đại học cho con trai và con gái của mình.

Trong tháng 05 năm 1998, những người hàng xóm của tôi tham gia tập Pháp Luân Công cùng tôi sau khi họ chứng kiến những thay đổi lớn trong tôi. Tôi mua rất nhiều sách cho những học viên mới và dạy họ luyện năm bài công pháp.

Trong thời gian đó, tôi đã rất bận rộn với công việc kinh doanh ở cửa hàng của tôi vào ban ngày. Tôi không thể tìm được thời gian học Pháp và luyện công cho đến 10 giờ tối. Nếu tôi bắt gặp các ký tự tôi không biết trong khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi sẽ hỏi các con tôi. Tôi đọc sách rất rất chậm, vì thế tôi chỉ có thể đọc một hay hai đoạn mỗi ngày. Tôi cũng học bằng cách nghe các bài giảng của Sư Phụ. Dần dần tôi đọc sách nhanh hơn. Khi tôi cảm thấy buồn ngủ trong khi học Pháp, tôi sẽ tắm nước lạnh, buộc bím tóc lên mắc treo quần áo hay ngồi xếp bằng trên sàn. Nếu tôi vẫn còn cảm thấy buồn ngủ, tôi sẽ quỳ xuống để học Pháp và sau đó tập công. Tôi chỉ ngủ hai đến ba giờ mỗi đêm. Trước khi đi ngủ, tôi cầu Sư Phụ:”Sư Phụ, xin hãy đánh thức con dậy lúc năm giờ sáng.” Khi đến năm giờ, dường như có ai đó thực sự ở đó đẩy tôi lên. Trong thời gian đó, tôi tới điểm tập công hàng sáng để dạy những học viên mới các động tác. Nếu tôi vẫn cảm thấy buồn ngủ trước khi đi ra ngoài, tôi sẽ tắm nước lạnh. Mặc dù tôi đã không mặc quần áo bông hoặc đeo bao tay, tôi cảm thấy một cơn gió ấm trong khi đi bộ vào buổi sáng mùa đông lạnh. Bây giờ tôi chỉ ngủ hai giờ mỗi đêm và dành thời gian quý báu còn lại để học Pháp và tập công. Ngay hôm nay, tôi vẫn duy trì thói quen tốt này.

Một đệ tử ở điểm tập công của tôi lưu ý rằng tôi đã bảo những người khác tham gia vào nhóm học Pháp, nhưng bản thân tôi đã không tới đó. Tôi quỳ xuống trước ảnh Sư Phụ và nói:” Sư Phụ, con bận rộn vào mùa đông. Con sẽ tham gia vào nhóm học Pháp vào mùa hè khi công việc của con chậm lại. Hầu hết thời gian rỗi con nghe các bài giảng của Ngài”. Tôi nghĩ rằng sẽ thật tuyệt vời nếu tôi có thể tìm thấy một công việc dễ dàng với thu nhập cao hơn, sau đó tôi có thể dành nhiều thời gian hơn để hồng Pháp, học Pháp và tập công! Tôi đã thực sự truy cầu ý nghĩ đó, khi đó ma quỷ tới.

Ngày hôm sau, một người bạn hỏi tôi liệu tôi muốn bán giày trong cửa hàng của tôi cho một nhà máy sản xuất giày dép không. Anh ấy nói:” Bạn càng bán nhiều, bạn càng có thể kiếm được nhiều tiền. Nếu bạn không thể bán chúng, bạn sẽ chỉ cần trả chúng lại cho nhà máy.” Tôi đã rất hài lòng với vụ làm ăn này. Tôi nghĩ Sư Phụ đã an bài nó cho tôi để kiếm tiền mà không có bất kỳ sự đầu tư mới nào. Tôi không thể chờ đợi để đi đến các nhà máy sản xuất giày dép bằng xe buýt. Khi tôi xuống xe buýt, tôi đã bất cẩn và ngã xuống. Tôi chuyển sang chiếc xe buýt khác. Khi tôi xuống khỏi chiếc xe buýt đó, tôi đã rất cẩn thận, nhưng tôi vẫn ngã xuống. Tôi cảm thấy đau ở chân. Tôi xoa bóp chân trong khi tự hỏi, có chuyện gì với chân của tôi hôm nay? Tôi vẫn không ngộ ra. Cuối cùng tôi đã đến nơi. Sau khi tất cả các hành khách khác đã rời đi, tôi xuống xe buýt rất cẩn thận, nhưng lần này, tôi bị ngã rất nặng và không thể đứng dậy. Một người đàn ông tốt bụng đi ngang qua đã cố gắng để kéo tôi dậy, nhưng anh ấy không thể nhấc được tôi. Anh ấy nói:” Tại sao bạn nặng quá?” Tôi nói:” Xin đừng lo, tôi sẽ tự đứng dậy.” Đúng lúc đó, tôi nhận ra lỗi của mình và nói với Sư Phụ:” Sư Phụ, con đã sai.” Hiện giờ, tôi đã có rất ít thời gian để học Pháp. Hơn nữa, tôi đã không thể buông bỏ chấp trước vào vận may. Nếu tôi mang giầy về và bán chúng trong cửa hàng của mình, tôi thậm chí sẽ có ít thời gian hơn để học Pháp. Tôi không nên truy cầu tiền bạc này. Sư Phụ đã thức tỉnh tôi với cú ngã nghiêm trọng này.

Ngày càng nhiều người hơn vây quanh tôi. Tôi nói lớn với họ:” Tôi đang học Pháp Luân Đại Pháp. Tôi là một đệ tử Đại Pháp. Tôi hứa sẽ học Pháp và luyện công tốt. Nhưng tôi có một chấp trước vào vận may, vì thế tôi đã ngã ba lần liên tiếp. Đây là một cảnh báo để thức tỉnh tôi.” Sau đó tôi kể với mọi người trải nghiệm kỳ diệu của mình về việc đắc Pháp và những thay đổi thể chất tuyệt vời của tôi sau khi tập Pháp Luân Đại Pháp. Người đàn ông đã cố kéo tôi dậy nói:” Câu chuyện của bạn thực sự cảm động. Pháp Luân Công quả thực là kỳ diệu! Tôi cũng sẽ tập Pháp Luân Công khi có cơ hội.

Tôi trở về nhà ngay lập tức. Từ đó trở đi, tôi đã học Pháp và luyện công siêng năng hơn. Tôi được nhắc nhở về bài học này bằng vết sẹo trên chân trái của tôi


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2009/10/10/210060.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/10/19/111708.html
Đăng ngày: 19 – 10 – 2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share