Bài viết của một giáo sư đại học tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-09-2009] Tuần qua, tôi cùng với một người đồng nghiệp từ trường đại học nơi mà tôi làm việc đi mua một số dụng cụ. Chúng tôi đi tắc-xi trở về. Người lái xe, người trông vào khoảng bốn mươi tuổi, nói chuyện rất nhiều. Chúng tôi bắt đầu chuyện trò khi người lái xe thình lình nói, “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt. Tôi không chống nó. Tôi ủng hộ nó!

Tôi nhìn ông ta ngạc nhiên và nói, “Ông có thuốc lá trước mặt ông. Có một số người nơi đại học chúng tôi mà tập luyện Pháp Luân Công. Họ không hút thuốc lá hoặc uống rượu. Ông không tập luyện Pháp Luân Công. Tại sao ông dám nói là Pháp Luân Đại Pháp là tốt!

Người lái xe trả lời, “Tôi không tập luyện Pháp Luân Công. Nhưng tôi biết Pháp Luân Công là tốt. ĐCSTQ tuyên bố trên đài truyền hình là Pháp Luân Công không tốt, nhưng họ đang nói dối. Trong mấy năm qua, nhiều người khách hàng của tôi là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Họ là những người tốt trong những người tốt.

Người bạn đồng nghiệp của tôi cắt ngang, “Pháp Luân Công rất hiệu nghiệm trong việc chữa trị bệnh. Một bà dì tên là Trương bị bệnh giống như nhức xương. Suốt ngày bà bị đau và đau rất nặng. Sau khi học tập Pháp Luân Công, mặt bà đỏ hồng và bà dường như giống một người khác. Bà đã bị giam hai lần tại Trại lao động cưỡng bức Mã Tam Gia. Bà không sợ kêu mọi người thoái ĐCSTQ công khai và nói rằng Trời sẽ tiêu diệt ĐCSTQ. Tôi thấy rất có lý.”

Một khi người đồng nghiệp tôi nói đến thoái ĐCSTQ, không khí trong xe tắc xi trở nên sống động. Người lái xe tiếp tục nói không ngừng. Ông ta nói, “Chúng ta phải thoái nó. Thoái ĐCSTQ là rất tốt trước khi nó chết. Một học viên Pháp Luân Đại Pháp mà tôi đã chở một chuyến xe đã giúp tôi thoái ĐCSTQ và đưa cho tôi một bản Cửu Bình về Đảng Cộng sản. Nó thật là một quyển sách hay! Nó bao hàm mọi thứ. ĐCSTQ quả thật quá thối nát và áp bức người ta. Tôi làm nghề lái tắc xi đã một vài năm rồi. Có lúc tôi làm việc 12 giờ một ngày, từ sáng sớm đến tối khuya. Tôi thu về rất ít sau khi trả các chi phí và sống rất tằn tiện. Tôi thật sáng tỏ sau khi đọc cửu bình. Số tiền mà tôi kiếm được lẽ ra phải là của tôi, nhưng thay vì vậy nó đi vào túi của các viên chức ĐCSTQ tham lam. Tôi cũng nhìn thấy rằng nếu ĐCSTQ không xụp đổ, chúng ta người dân thường sẽ không sống được một đời sống tốt lành.

Sau khi tôi ra khỏi xe tắc xi, tôi thình lình cảm thấy trong tâm một sự kính nể người lái xe này, một người thường mà dám nói lên sự ủng hộ Pháp Luân Công trước công chúng. Nó làm cho tôi, một người trí thức và một thầy giáo, cảm thấy rất hổ thẹn. ĐCSTQ thật là tà ác! Tôi biết rất rõ điều đó vì là người nghiên cứu lịch sử. ĐCSTQ làm mọi điều xấu và nói mọi điều lừa dối. ĐCSTQ quả thật dạy người ta làm người xấu. Làm sao mà nó để cho người ta học “Chân Thiện Nhẫn”, và giúp họ làm người tốt?

Vì sợ ĐCSTQ, tôi đã chọn tự bảo vệ. Tại sao tôi không thể can đảm như người lái tắc xi này, dám nói ra cho Pháp Luân Công, và nói, “Pháp Luân Đại Pháp tốt, tôi ủng hộ nó!” khi tôi nhìn thấy người ta! Tôi cần phải đọc cửu bình và thoái ĐCSTQ trên trang web Internet được thiết lập cho mục đích này.

Ngày 25 tháng 9 năm 2009.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/9/26/209051.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/10/5/111335.html
Đăng ngày: 12-10-2009; Bản dịch có thể được hiểu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share