Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-7-2017] Tôi cảm thấy rất buồn khi nhận ra mình vẫn còn là một sinh mệnh “vị tư” mặc dù tôi đã tu luyện nhiều năm. Tôi đã nỗ lực để loại bỏ tâm “tự tư” và “tự ngã” đó, nhưng tôi vẫn chưa đột phá được chấp trước này. Chỉ cần quan sát niệm đầu của mình một chút, tôi nhận thấy tất cả những suy nghĩ của tôi đều xuất phát từ “vị tư”, ngay cả khi tôi đang làm ba việc.

Một hôm, tôi đọc được một bài chia sẻ trên Minh Huệ nói về việc một đồng tu đã quyết tâm như thế nào để trở lại trạng thái tu luyện như thuở ban đầu. Tôi chợt nghĩ, từ hôm nay trở đi, mình sẽ là một sinh mệnh “vị tha”. Dù không làm được như vậy, tôi sẽ tự coi mình là một đứa trẻ sơ sinh, sinh ra từ trong cảnh giới “vị tha” của tân vũ trụ, điều gì cũng không biết, do đó tôi sẽ từ trong cảnh giới “vị tha” mà học tập và trưởng thành lên.

Trước đây, tôi không dám đặt bản thân vào vị trí của sinh mệnh “vị tha”, tôi chỉ từ cơ điểm “vị tư” mà khổ cực tu luyện lên “vị tha”. Hôm nay, tôi sẽ loại bỏ hết các quan niệm trước đây của bản thân, trực tiếp đứng tại cơ điểm “vị tha” mà tu lên, không còn sợ mình chưa đạt tới cảnh giới “vị tha” nữa. Làm được hay không thì tôi cũng sẽ lớn lên từ cảnh giới “vị tha”, cho dù có vấp ngã đi nữa thì đó cũng là quá trình trưởng thành trong cảnh giới “vị tha”.

Ý niệm này đã khiến toàn bộ trạng thái tu luyện của tôi phát sinh biến hoá cự đại. Quan điểm của tôi khi nhìn nhận mọi người và mọi sự vật đều đã đổi khác so với trước đây. Không phải là tôi đã cố ý thay đổi suy nghĩ của mình, mà đó là trạng thái tự nhiên.

Ví dụ, có một đồng tu cao tuổi trong nhóm học Pháp của tôi. Khi đến lượt đồng tu khác đọc Pháp, bà cũng đọc cùng, nhưng với tốc độ chậm hơn. Mọi người đều cảm thấy khó chịu khi nghe thấy hai giọng đọc ở hai câu khác nhau. Tôi cũng từng cảm thấy khó chịu, và cố gắng bảo bà dừng đọc. Tuy nhiên, sau khi thay đổi quan niệm của mình, tôi chợt nhận ra thính lực của bà không được tốt, nên bà không nghe thấy giọng đọc của người khác. Vì sợ không theo kịp tiến độ của mọi người, nên bà chỉ có thể liên tục đọc theo thì mới biết được mọi người đang học đến đâu. Đó là bởi vì bà đang cố gắng vượt qua khó khăn của bản thân.

Đồng tu này thường đến nhà tôi rất sớm để học Pháp nhóm vào buổi sáng, thậm chí lúc đó tôi còn chưa thức dậy. Tôi đã từng phiền lòng khi phải ra mở cửa cho bà trong khi tóc tai tôi vẫn còn bù xù xộc xệch. Tôi thường để bà ngồi đó ăn sáng, còn mình quay vào ngủ tiếp, trong tâm tôi còn thầm oán trách bà không biết nghĩ cho người khác. Nhưng giờ đây tôi lại cảm thấy bà rất đáng quý. Nhà bà ở rất xa, nên bà cần phải rời nhà sớm để tránh bị trễ do kẹt xe. Mong muốn thuần khiết được học Pháp của bà thật đáng quý biết bao! Là đồng tu của bà, tôi cần phải có trách nhiệm với bà. Kể từ khi thay đổi quan niệm của mình, tôi đã cố gắng hết sức để giúp bà. Các đồng tu khác nói rằng tôi rất kiên nhẫn với bà. Hiện giờ, bà đã vững vàng hơn trên con đường tu luyện, và bà cũng khắc phục được nhiều thiếu sót của bản thân. Bà rất biết ơn tôi vì những gì tôi đã làm cho bà. Bà còn nói rằng Sư phụ đã an bài cho tôi đến giúp bà.

Chính tôi cũng thấy thật kỳ diệu! Tôi không còn cảm thấy tu luyện khó khăn như trước nữa, không còn là một quá trình cố ý tận lực nữa. Giờ đây, tôi có thể đồng cảm với người khác và giúp đỡ người khác một cách tự nhiên, tựa như trong chén trà đã có nước trà rồi, chỉ cần nâng chén lên uống nữa là xong.

Tôi cũng ngạc nhiên khi nhận ra một số loại bệnh đã từng làm phiền tôi trong nhiều năm đã biến mất hoàn toàn. Tôi cũng bắt đầu kéo dài thời gian luyện bài công pháp thứ hai. Khi tăng gấp đôi thời gian luyện, tôi nhận thấy bản thân mình lập tức có sự thay đổi rõ rệt. Ngoài việc sức khoẻ được cải thiện, giờ đây tôi ngủ ít hơn nhưng luôn cảm thấy tràn đầy năng lượng. Chính niệm của tôi trở nên mạnh mẽ, và tôi có thể duy trì phát chính niệm trong thời gian dài. Năng lượng mạnh mẽ mà tôi phát ra có thể thanh trừ tà ác và các vật chất xấu. Khắp bầu trời được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng kim. Đó thực sự là một cảnh tượng vô cùng tráng lệ và mỹ hảo.

Bản thân tôi đã được trải nghiệm những điều đúng như Sư phụ giảng: “Tâm tính nâng cao lên, các điều khác cũng theo đó mà lên” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Việc thay đổi quan niệm đã tạo ra sự khác biệt to lớn trong việc tu luyện của tôi. Sư phụ vẫn đang chờ chúng ta đề cao tâm tính, để sau đó có thể đẩy chúng ta lên những tầng thứ cao một cách nhanh chóng, để chúng ta sớm hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình trong Chính Pháp.

Trên đây là sự hiểu biết hạn chế của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/11/350877.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/26/165179.html

Đăng ngày 3-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share