Bài viết của học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-07-2017] Đây là lần thứ hai tôi học thuộc cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi phải mất 10 tháng. Khi lần đầu học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân là khoảng 10 năm về trước và tôi đã mất 18 tháng để học. Kể từ đó tôi cố gắng học thuộc hai lần, nhưng không thể học hết. Tháng 9 năm ngoái tôi quyết định thử học lại một lần nữa và tôi tự nhủ rằng không được bỏ dở giữa chừng. Tôi có công việc toàn thời gian và mỗi tuần phải làm thêm hai tối. Tôi thường học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân vào buổi tối khi có thời gian rảnh rỗi, cuối tuần và những ngày nghỉ lễ.
Tôi cũng đọc những bài kinh văn khác của Sư phụ và tuần báo Minh Huệ. Tôi biết rằng Chính Pháp là rất nghiêm túc và tôi phải tinh tấn. Học thuộc Pháp cũng là một quá trình đề cao tâm tính. Khi tĩnh tâm, tôi thấy khá dễ. Khi không thể tập trung thì quá trình học thuộc rất chậm và thường bị nhầm. Tôi phát chính niệm trước mỗi lần học thuộc Pháp để bài trừ can nhiễu.
Tôi có được nhiều nhận thức trong 10 tháng này, và tôi muốn chia sẻ hai trải nghiệm với các bạn.
Đầu tiên là tâm sắc dục. Khi tôi học thuộc đoạn Pháp về tâm sắc dục trong bài giảng thứ 6 của cuốn Chuyển Pháp Luân thì rất trôi chảy và tôi có thể học thuộc sau khi đọc hai hoặc ba lần. Tôi nghĩ rằng có thể là vì tôi đã làm được tốt ở phương diện đó trong việc tu luyện của mình. Tôi 51 tuổi và chồng tôi 53 tuổi, nhưng anh không tu luyện. Cả hai chúng tôi đều khỏe mạnh và ngừng quan hệ khoảng hai năm về trước. Tôi biết vài học viên muốn đạt được điều này, nhưng khá là khó khăn. Đối với chúng tôi thì việc này rất tự nhiên. Mặc dù vẫn ngủ chung giường nhưng chúng tôi không hề có việc quan hệ với nhau.
Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ giảng:
“Hôm vừa rồi tôi có giảng ‘Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh’, nghĩa là năng lượng tản xạ từ thân thể chúng ta có thể [điều] chỉnh lại hết thảy những trạng thái không đúng đắn. Như vậy dưới tác dụng của trường này, khi chư vị không nghĩ gì đến chuyện ấy, thì vô hình chung cũng ước chế ái nhân của chư vị. Chư vị không động niệm, chư vị cũng sẽ không động niệm ấy, thì họ cũng không nghĩ đến.”
Tôi nghĩ trường hợp của tôi giống như trên.
Trải nghiệm thứ hai của tôi là, khi tĩnh tâm trong lúc học thuộc Pháp, tôi cảm thấy như thể mình đang ngồi đả tọa. Cảm giác đó vô cùng tĩnh lặng và thần thánh.
Tôi nhớ rất rõ cảm giác này khi học thuộc đoạn Pháp sau đây trong bài giảng thứ 8 trong Chuyển Pháp Luân.
“Chúng ta cũng có tĩnh công, bộ công pháp ấy chúng ta luyện như thế nào? Chúng tôi yêu cầu mọi người, chư vị dẫu có [nhập] định thâm sâu đến mấy cũng phải biết rằng bản thân mình đang luyện công ở đó, tuyệt đối không cho phép tiến nhập vào trạng thái không còn biết gì cả. Như vậy cụ thể sẽ xuất hiện trạng thái nào? Sẽ xuất hiện là lúc ngồi ở đó, cảm giác bản thân mình mỹ diệu hệt như đang ngồi trong vỏ trứng gà, cảm giác thoải mái phi thường, biết rằng mình đang luyện công tại đó, cảm giác toàn thân bất động. Đó là điều công pháp này của chúng ta nhất định sẽ xuất hiện. Còn một trạng thái nữa: ngồi tới ngồi lui phát hiện chân [biến] mất, không biết rõ chân đã đi đâu mất, thân thể cũng [biến] mất, cánh tay cũng [biến] mất, bàn tay cũng [biến] mất, chỉ còn mỗi cái đầu não. Luyện tiếp nữa thì thấy đầu não cũng [biến] mất, chỉ còn [mỗi] tư duy của bản thân, một chút ý niệm biết rằng bản thân đang luyện công nơi ấy. Nếu chúng ta đạt đến mức độ ấy là đủ rồi. Vì sao? Người ta luyện công trong trạng thái ấy thì thân thể đạt đến trạng thái diễn hoá đầy đủ nhất, trạng thái tốt đẹp nhất, do đó chúng tôi yêu cầu chư vị nhập tĩnh vào trạng thái ấy. Nhưng chư vị không được ngủ [hay] mê mờ đi mất; như thế có thể những thứ tốt sẽ để người khác luyện mất.”
Một thời gian lâu sau khi tôi học thuộc đoạn Pháp này, mỗi khi ngồi đả tọa, tôi nhớ lại từng từ từng chữ đó và cảm thấy vô cùng bình an.
Trong vòng 11 năm qua, tôi đã luyện công buổi sáng với các học viên khác trên toàn thế giới. Tôi thức dậy lúc 3:35 phút sáng và luyện hết 5 bài công pháp. Sau đó tôi phát chính niệm lúc 6 giờ sáng, vệ sinh cá nhân, nấu bữa sáng và đi làm. Việc này không hề ảnh hưởng đến chồng tôi.
Khi học thuộc Pháp, tôi có thêm nhiều thể ngộ mà rất khó để viết ra thành lời. Tôi chỉ muốn nói rằng tôi rất biết ơn Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ. Tôi cũng hy vọng rằng các học viên khác và tôi sẽ trân quý khoảng thời gian quý báu này và có thể cứu thêm nhiều người.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/14/351028.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/11/164993.html
Đăng ngày 1-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.