Bài viết của Xuân Yến, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-12-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2003. Trước đó tôi từng bị mắc rất nhiều loại bệnh, bao gồm bệnh đau dây thần kinh tam thoa, bệnh phụ khoa, rối loạn nhịp tim, cao huyết áp, và nhiều biến chứng sau sinh. Tôi đã sử dụng tất cả các phương pháp trị liệu khác nhau nhưng bệnh tình vẫn không hề thuyên giảm. Khi sức khỏe của tôi ngày càng xấu đi, thì tâm tính của tôi cũng ngày càng nóng nảy. Tôi trở nên khó tính và bắt đầu bới móc lỗi lầm ở chồng mình. Cuối cùng tôi đã ly dị chồng.

Sau khi ly hôn, cuộc sống của tôi trở nên khốn đốn hơn. Do sức khỏe kém, tôi không thể làm việc và kiếm tiền để trang trải cuộc sống cho hai mẹ con tôi. Con tôi còn rất nhỏ và cháu cần sự chăm sóc của tôi, vì vậy tôi phải ở nhà chăm con. Tôi ngày càng oán hận cuộc đời và số phận đã khiến tôi đau khổ đến vậy. Cuộc đời của tôi đầy bế tắc và không lối thoát.

Đại Pháp đã cứu vãn cuộc hôn nhân của tôi

Vào đúng khoảng thời gian này, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tiếp cận tôi và nói với tôi về những lợi ích của việc tu luyện Đại Pháp. Tôi nghĩ: “Mình không có gì để mất cả, dù sao môn này cũng miễn phí. Mình không quan tâm việc chính phủ đang cấm môn này. Mình cứ thử một chút, xem bệnh tật của mình có được chữa khỏi hay không.”

Không lâu sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và học các bài công pháp, điều kỳ diệu đã xảy ra. Các loại bệnh của tôi dần dần biến mất. Kể từ đó, tôi không cần phải gặp bác sĩ hay phải uống một viên thuốc nào nữa. Hơn nữa, tôi còn có một sức khỏe tuyệt vời, tôi có thể đi làm và làm các việc lặt vặt hàng ngày mà trước đây tôi từng rất sợ.

Khi sức khỏe được cải thiện và lý giải của tôi về Pháp sâu sắc hơn, tâm oán trách của tôi đối với chồng ngày càng giảm đi và tôi đã có thể hiểu anh ấy nhiều hơn.

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Sau khi đọc những lời giảng của Sư phụ, tôi đã hiểu ra mối quan hệ nhân duyên giữa vợ và chồng, và thực tế là do mối quan hệ trong tiền kiếp đã dẫn đến mối quan hệ vợ chồng trong kiếp này. Đại Pháp đã dạy tôi trở thành một người tốt, biết quan tâm đến người khác, và đặt cảm xúc và lợi ích của người khác trước bản thân mình.

Sư phụ giảng:

“Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Đại Pháp đã đánh thức tôi và khiến tôi nhận ra rằng tôi cần phải tuân theo các tiêu chuẩn đạo đức cao. Mặc dù tôi là người đệ đơn ly dị, nhưng tôi đã quyết định mời chồng cũ trở về nhà, tái hôn với anh, và vui mừng chào đón anh quay trở lại ngôi nhà ấm áp của chúng tôi.

Khi tôi giải thích hành động của mình cho người thân và bạn bè nghe, họ đã rất vui mừng và ngạc nhiên trước huyền năng kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn, bởi vì họ đều biết rõ trước kia tôi là người cứng đầu và không bao giờ xin lỗi bất kỳ ai. Nhưng họ vẫn không chắc chắn liệu tôi có thực tâm thay đổi hay không, và liệu tôi có thể làm được những điều này trong thời gian dài hay không.

Sau khi tái hôn, tôi tiếp tục tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp. Tôi luôn nỗ lực và phấn đấu để trở thành một người vợ và người mẹ tốt trong cuộc sống hàng ngày. Ngôi nhà của chúng tôi lại thuận hòa, đầm ấm như thuở ban đầu.

Người thân và bạn bè của chúng tôi đã hoàn toàn yên tâm, và những thay đổi ngoạn mục trong cuộc sống của gia đình tôi đã tác động sâu sắc đến họ. Sau này, mặc dù tôi bị bắt và bị kết án lao động cưỡng bức hai lần vì tu luyện Đại Pháp, nhưng không ai trong số những người thân khuyên tôi từ bỏ tu luyện. Hơn nữa, hầu hết trong số họ đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Mọi người thức tỉnh sau khi nghe chân tướng Pháp Luân Công

Là một học viên Đại Pháp, trách nhiệm lịch sử của tôi là nói cho mọi người biết về Đại Pháp, giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ, và tôi cần phải làm tốt điều đó. Tôi tận dụng mọi cơ hội để nói chuyện với mọi người mà không phân biệt giới tính, tuổi tác, nghề nghiệp, hay địa vị xã hội. Hầu hết họ đều mỉm cười và nói lời cảm ơn tôi.

Một lần, tôi gặp một người trông giống như một quan chức chính phủ. Tôi bắt chuyện với ông ấy trước. Một lúc sau, tôi hỏi ông ấy liệu ông đã nghe đến việc thoái ĐCSTQ hay chưa. Ông ấy thừa nhận anh rể của mình đã đề cập đến vấn đề này mấy năm nay và nhiều người khác cũng vậy, nhưng ông không chấp nhận những gì họ nói.

Sau đó tôi chuyển sang chủ đề về các quan chức chính phủ ngày nay có xu hướng mê tín dị đoan khi ông ấy tiết lộ rằng mình từng là chánh văn phòng chính quyền địa phương. Sau đó, tôi nói với ông ấy rằng thoái ĐCSTQ sẽ giúp ông an toàn và được phúc báo.

Tôi tiếp tục nói cho ông biết thêm thông tin về Đại Pháp. Cuối cùng, ông đã mỉm cười và nói với tôi rằng: “Hôm nay, chị đã thuyết phục được tôi. Những gì chị nói rất có ý nghĩa với tôi. Xin hãy giúp tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ.” Tôi hiểu rằng một người có địa vị trong xã hội mà được thức tỉnh như vậy là nhờ nỗ lực giảng thanh chân tướng không ngừng của rất nhiều học viên. Tôi chỉ đơn giản là người cuối cùng giúp ông ấy vượt qua được cõi mê này.

Một lần khác, tôi gặp một người đàn ông ăn vận lịch sự khi đang đi bộ trên phố. Tôi bắt đầu cuộc trò chuyện bằng cách nói: “Một ngày thật tuyệt để đi bộ. Trông ông rất khỏe mạnh.” Ông ấy cũng là một người thân thiện, thế là chúng tôi vừa đi bộ vừa nói chuyện cùng nhau.

Khi trò chuyện về chủ đề tham nhũng của chính phủ, ông ấy nói rằng đó là một hệ lụy trực tiếp từ chính quyền Giang Trạch Dân. Như được mở đường, tôi đã nói với ông: “Tôi nghe nói rằng đã có hơn 200 ngàn người nộp đơn khiếu kiện hình sự Giang đến Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao. Ông ta sẽ sớm bị đưa ra công lý.”

Sau đó chúng tôi nói chuyện về cuộc Đại Cách mạng Văn hóa. Ông nói với tôi rằng ông từng là một giáo viên. Khi tôi nói về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ, ông nói rằng ông chưa từng nghe nói về điều đó nhưng ông sẵn sàng làm việc này. Khi chúng tôi chia tay, ông nói với tôi: “Cảm ơn chị! Cảm ơn chị!” Tôi có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc và lòng biết ơn của một người được thức tỉnh và họ sẽ được Đại Pháp cứu độ.

Có rất nhiều câu chuyện tương tự như vậy. Đó là do Sư phụ đã đưa những người hữu duyên đến gặp tôi. Ngoài việc học Pháp và luyện các bài công pháp, giảng thanh chân tướng là niềm vui lớn nhất trong cuộc sống hàng ngày của tôi. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã ban cho tôi một cơ hội quý báu để tu luyện Đại Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi cũng muốn cảm ơn các bạn đồng tu vì những cố gắng và kiên trì của họ trong nỗ lực chung nhằm cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/16/338266.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/3/161002.html

Đăng ngày 22-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share