Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bình Đông, Đài Loan

[MINH HUỆ 25-11-2016] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp đến từ Bình Đông, Đài Loan. Tôi đã tu luyện được bảy năm. Tôi giảng chân tướng về Đại Pháp thông qua phần mềm chat QQ của Trung Quốc.

Sư phụ đã giảng:

“Mỗi cá nhân đều có con đường tự mình cần chứng thực Pháp. Có rất nhiều học viên cùng nhau lập các kênh thông tin, có rất nhiều học viên tổ chức hình thức này chứng thực Pháp, hình thức khác giảng chân tướng phản bức hại; vậy cứ làm thôi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế miền Tây Mỹ quốc trong Giảng Pháp tại các nơi VII)

Vì vậy, tôi đã lập nên các nhóm giảng chân tướng cho những đối tượng khác nhau và cố gắng thuyết phục họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Do sự truyền bá của ĐCSTQ, nhiều người Trung Quốc không tin vào Thần Phật. Họ thường cười khi ai đó nói về Thần Thánh, và họ chỉ tin vào những gì mà họ nhìn thấy tận mắt. Vì vậy, tôi dùng đến các bài báo trên Đại Kỷ Nguyên và đối đãi với họ tùy theo những mối quan tâm của họ hoặc nói về dân chủ và nhân quyền.

Khai sáng cho mọi người về Đại Pháp

Nhiều người đã thoái ĐCSTQ nhưng không biết nhiều về bản chất tà ác của ĐCSTQ hoặc chân tướng Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Một số người không tin rằng các học viên đã bị giết để cướp tạng. Và cũng có những người buộc tội các học viên là làm chính trị.

Một lần tôi nói chuyện với một người Mỹ gốc Hoa, anh chia sẻ rằng gia đình anh bị bức hại ở Trung Quốc và kết quả là bố mẹ anh đã qua đời. Anh chạy trốn sang Hồng Kông bằng thuyền và sau đó định cư ở Mỹ. Tôi đã dùng chuyện của anh để cố gắng thuyết phục anh thoái ĐCSTQ, nhưng anh đã từ chối.

Anh nghĩ rằng cuộc Cách Mạng Văn Hóa chỉ là một sự sai lầm của vài quan chức chính phủ, gồm cả Chủ tịch Mao. ĐCSTQ đã sửa sai, anh nói, và chỉ là vậy thôi. Để cho anh có thể hiểu và biết chân tướng, tôi dành vài giờ nói chuyện với anh về cuốn sách Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản và về việc ĐCSTQ đã gây ra những thiên tai nhân họa ở Trung Quốc như thế nào. Cuối cùng anh đã đồng ý thoái ĐCSTQ và cảm ơn tôi vì đã giảng chân tướng cho anh.

Một lần khác, một chủ doanh nghiệp 21 tuổi đã lắng nghe tôi giảng chân tướng trong vài giờ. Anh muốn học Pháp Luân Đại Pháp và cảm ơn tôi vì đã dạy anh luyện công. Tôi bảo anh ấy hãy đọc cuốn Chuyển Pháp Luân trước và sau đó quyết định liệu mình có thực sự muốn học hay không. Anh đã sớm trở thành một học viên và thậm chí còn bắt đầu giảng chân tướng từ vài tháng trước.

Hướng nội và buông bỏ chấp trước

Hồi đầu năm nay tôi đã gặp nhiều khảo nghiệm tâm tính và bị nghiệp bệnh. Sau khi hướng nội tôi nhận ra rằng bản thân tôi có tâm hiển thị và chấp trước tự ngã mạnh mẽ. Sư phụ giảng:

“Khi vấn đề xuất hiện, [ấy] là bản thân bướng bỉnh cứng đầu với Pháp Lý. Hãy tìm xem chỗ vấn đề ở đâu bỏ cái cục bướng bỉnh đó đi, và thuận theo Lý. Phương thức tốt nhất chính là khi gặp sự việc nào đó thì đừng đẩy về phía trước, húc về phía trước, truy đuổi để giải quyết, mà là bỏ cái tâm đó đi, thoái lùi một bước, và giải quyết.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thủ đô Mỹ quốc trong Giảng Pháp tại các nơi VII)

Tôi cũng phát hiện ra mình đã đi lệch khỏi Pháp. Tôi than phiền rất nhiều, và tôi cũng tranh đấu và tật đố. Tôi đã không thể buông bỏ các chấp trước này suốt một thời gian dài, vì vậy tôi đã không thể tập trung khi học Pháp hay phát chính niệm. Tôi thậm chí còn có các suy nghĩ tiêu cực về học viên khác. Tình trạng này kéo dài gần 1 năm.

Vì không buông bỏ được chấp trước, nên tôi đã phát sinh nghiệp bệnh. Tôi bị nổi mụn trên cánh tay và chân trong vài tháng. Da tôi bị bong tróc vài tháng. Khi các mụn mủ vỡ ra, tôi thấy đau đớn và ngứa da.

Vì sao tôi lại không thể buông bỏ được những chấp trước này. Pháp dạy tôi rằng tôi sẽ được cấp đức nếu ai đó đối xử không tốt với tôi. Vậy thì tại sao tôi không thể buông bỏ những suy nghĩ tiêu cực về những học viên khác? Tôi học Pháp và phát chính niệm, nhưng vẫn không thể tống khứ được những chấp trước này. Sư phụ giảng rằng:

“Tâm không chính là gì? Đó là [người mà] họ cứ mãi không tự coi mình là người luyện công. Người luyện công trong khi tu luyện sẽ gặp các nạn; khi nạn ấy đến có thể thể hiện là khi xích mích giữa người và người, sẽ xuất hiện những sự tình đấu tranh lục đục, v.v.; ảnh hưởng trực tiếp đến những thứ trên tâm tính của chư vị.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng khi mâu thuẫn xảy đến tôi đã không coi bản thân mình là một học viên, và vì vậy không thể tống khứ được chấp trước căn bản.

Tôi học Pháp hàng ngày, điều đó giúp tôi tìm ra các chấp trước. Tuy nhiên, tôi làm các hạng mục Đại Pháp mà quên mất việc tu tâm. Bởi vì không ở trong Pháp, uy lực của Pháp không thể triển hiện và tôi đã lạc lối. Nhưng khi tôi phát hiện ra các chấp trước, phát chính niệm nhiều hơn thì tôi đã có thể quay trở lại.

Vượt quan buồn ngủ

Cách đây vài tháng tôi bắt đầu buồn ngủ khi học Pháp. Tôi cố gắng làm cho mình tỉnh ngủ bằng cách tự đánh mình hay đứng để học Pháp. Tuy nhiên, những biện pháp này không khởi nhiều tác dụng. Sự phụ đã giảng rằng:

“Chẳng phải thấy buồn ngủ sao? Chư vị hễ đọc sách chư vị liền muốn ngủ, hễ học Pháp chư vị liền mơ màng phải không? Tôi bảo chư vị này, họ chính là Thần ở một tầng trong không gian nhân loại này. Chư vị không xung phá được họ thì chư vị chính là người. Họ cũng không phải cố ý như thế nào đó với chư vị, họ đối với tất cả con người đều như thế mà.” (Giảng Pháp tại Pháp hội các phụ đạo viên ở Trường Xuân)

Tôi nhớ lại chặng đường bảy năm tu luyện của mình từ trước khi trở thành một học viên. Thời điểm đó, tôi làm theo những gì mà người khác làm và tôi thực sự không biết mình muốn gì. Tôi thường cảm thấy mệt và bối rối. Sau đó tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách giải đáp mọi thắc mắc của tôi về cuộc đời và thay đổi thế giới quan của tôi. Tôi dần dần quay về với bản nguyên sinh mệnh của mình.

Bình thản đối đãi với sự phê phán

Một lần người quản lý của tôi gọi điện khi tôi đang ở nhà và trách cứ tôi về một số lỗi trong báo cáo mà tôi gửi cho cô ấy. Cô đã không nghe tôi giải thích.

Chính lúc đó tôi đang học Pháp. Tôi lắng nghe cô một cách bình tĩnh và không hề động tâm khi cô ngắt lời tôi. Pháp của Sư phụ xuất hiện trong đầu tôi:

“Đối đích thị tha

Thác đích thị ngã

Tranh thậm ma”

Tạm dịch:

“Cái đúng là họ

Cái sai là mình

Còn tranh gì nữa”

(Thuỳ thị thùy phi trong Hồng Ngâm III)

Nếu như tôi tranh cãi với cô, một người thường, tôi sẽ rơi xuống tầng thứ của cô ấy. Là học viên, chỉ khi buông bỏ được nhân tâm, thì tôi mới có thể đạt được những điều thần thánh.

Tôi nói với cô ấy rằng tôi sẽ xem lại báo cáo đó và rằng tôi sẽ sửa lại nó nếu đó là lỗi của tôi. Sau đó cô ấy gọi lại cho tôi và xin lỗi vì đã hiểu sai bản báo cáo.

Năm nay tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm và buông bỏ nhiều chấp trước. Giờ đây tôi có thể nhập định khi đả tọa. Tôi cũng có chính niệm mạnh hơn và ít gặp can nhiễu hơn khi đang làm các việc Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/25/-337839.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/11/161085.html

Đăng ngày 19-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share