Bài viết của một học viên Thuỵ Sỹ

[MINH HUỆ 19-07-2016] Khi đến lúc phải buông bỏ các tâm chấp trước, tôi đều có thể tìm ra và nhanh chóng ngộ được. Tuy nhiên, đối với một số chấp trước khác thì rất khó để có thể phát hiện ra bởi vì chúng đã trở thành một chủng bản năng thứ yếu.

Gần đây tôi đã trải qua hai tình huống mà tôi cảm thấy khó có thể biện minh cho bản thân mình. Trong cả hai trường hợp tôi đều không thật sự Chân. Sự việc đầu tiên xuất phát từ tâm xấu hổ và tôi đã phát hiện ra tâm chấp trước vào danh và tâm muốn giữ thể diện. Tôi cảm thấy thật tồi tệ và muốn quy chính lại hoàn cảnh nhưng một lời khi đã nói ra thì không thể rút lại được. Tôi hướng nội và mơ hồ nhận ra rằng việc tôi luôn thêm thắt sự việc theo cách này hay cách khác kể từ khi tôi còn là một đứa trẻ. Những ký ức rất rõ ràng trong quá khứ đã hiện lên trong tâm trí tôi.

Vài tuần sau tôi lại gặp phải một vấn đề tương tự. Tôi đã kể với ai đó về một sự việc gần đúng với sự thật nhưng lại không hoàn toàn chính xác như những gì đã diễn ra. Tôi chỉ hoàn toàn nhận thức được vấn đề này sau khi kết thúc cuộc nói chuyện. Vì vậy chắc chắn tôi gặp vấn đề nghiêm trọng.

Ngày hôm sau một mình tôi ngồi đọc Chuyển Pháp Luân trong một khu vườn rất đẹp. Tôi đọc gần hết hai chương và cảm thấy rất buồn ngủ. Các ký tự mờ dần và tôi sắp chìm vào giấc ngủ. Nhưng tôi vẫn tiếp tục đọc.

Khi trở về nhà tôi mở ra chương mà tôi vừa đọc và nhận được điểm hoá, tôi lại tiếp tục hướng nội. Việc nói dối chỉ là hiện tượng trên bề mặt. Hoá ra khi đào xuống sâu hơn thì nó xuất phát từ những trải nghiệm trong đời tôi, tôi tin rằng mọi người không muốn nghe sự thật, “Thực ra chính sự thật sẽ khiến mình gặp phải rắc rối.”

“Bởi vì con người rất ích kỷ, tốt hơn là không nói những gì mà họ không muốn nghe.” Tôi cũng tránh để bản thân mình không bị bẽ mặt bởi những lời chỉ trích của họ.“

Thổi phồng hay trốn tránh sự thật cũng chính là một hành động ích kỷ. Đó chính là hành động bảo vệ bản thân và tâm sợ hãi hay sợ những phản ứng tiêu cực từ những người khác.

Sau khi nhận ra tất cả những điều này, tôi đã ngộ được một điều rằng khí cơ mà Sư phụ cài cho chúng ta, như được đề cập trong Chuyển Pháp Luân, sẽ tạo thành một cơ chế khi mà chúng ta hướng nội thì tự khắc sẽ dẫn đến những thay đổi căn bản từ bên trong.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta ở đây cần đặt Pháp Luân, khí cơ; hết thảy các cơ chế tu luyện v.v. Rất nhiều, hơn vạn thứ, tất cả thứ ấy đều cấp cho chư vị, như các chủng tử [được] gieo vào cho chư vị.” (“Bài giảng thứ 3” trong Chuyển Pháp Luân)

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã an bài để tôi có thể nhận ra vấn đề qua hai sự việc trên. Nếu không tôi đã không thể phát hiện ra những chấp trước ẩn dấu bên trong tôi. Việc tôi luôn tô vẽ hay thổi phồng sự thật biểu rộ rằng tôi đặt nặng tâm vào kết quả mà không thuận theo tùy kỳ tự nhiên.

Tôi muốn kết thúc bài chia sẻ bằng những lời giảng của Sư phụ:

“Hỡi các đệ tử chân tu, tôi dạy chư vị là Pháp tu Phật tu Đạo, vậy mà chư vị lại kể khổ với tôi vì những tổn thất về lợi ích nơi người thường, chứ không thấy khổ não vì tâm chấp trước nơi người thường của bản thân vẫn chưa buông bỏ được, đó là tu luyện sao?”

“Khi danh-lợi-tình của chư vị cần buông bỏ thì mới cảm thấy khổ.”

“Chư vị có thể mang theo những thứ chưa buông bỏ trong tâm ấy tiến vào thiên quốc chăng?” (“Chân tu”trích Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Các đồng tu, xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp trong bài chia sẻ của tôi.

Tôi vô cùng biết ơn và mong chờ những bài chia sẻ hữu ích từ các đồng tu. Con xin cảm tạ Sư phụ đã mang Đại Pháp đến để cứu độ thế nhân.


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/19/157881.html

Đăng ngày 5-8-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share