Bài viết của Quý Dân, một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.

[MINH HUỆ 14-6-2016] Ngày 23 tháng 2 năm 1999 là ngày tôi sẽ không bao giờ quên. Đó là ngày đầu tiên tôi ra điểm luyện công của Pháp Luân Công. Con trai tôi đã đưa tôi tới đó, nhưng sau đó tôi đã có thể tự đi về nhà!

Cuộc sống bị gián đoạn ở tuổi 41

Tháng 12 năm 1994, khi tôi và vợ đang đi xe máy thì một chiếc xe tải lớn rẽ sai đường và lao thẳng về phía chúng tôi. Chúng tôi nhảy ra khỏi xe và lăn sang lề đường. Chúng tôi sống sót, nhưng chân của tôi bị thương. Tôi điều trị sáu tháng nhưng không có gì tiến triển, do đó tôi đã xuất viện.

Chi phí điều trị của tôi tốn hơn 20.000 nhân dân tệ, nhưng không nhận được tiền bảo hiểm vì đó không phải là tai nạn lao động. Tôi xin được làm việc gần nhà, nhưng tôi vẫn phải dựa vào con trai đưa tôi đi làm và đón tôi về nhà, bởi vì tôi gặp nhiều khó khăn trong việc đi lại.

Sức khỏe của tôi tiếp tục giảm sút, và huyết áp của tôi bị mất kiểm soát, gây ra những cơn đau đầu khủng khiếp. Cuối cùng tôi bị đột quỵ, nửa người bên trái của tôi bị liệt. Tôi trở thành người không có khả năng tự chủ và nằm liệt giường. Tôi phải làm việc ở nhà, gặp các nhân viên trong phòng ngủ và phân công công việc cho họ.

Sau năm năm, tôi cảm thấy bất lực và tuyệt vọng, chán nản và hay cáu kỉnh. Đây là cuộc sống kiểu gì vậy? Tôi đã chịu đựng đủ rồi. Một người phụ trách ở địa phương đã tới thăm và nói cho tôi về Pháp Luân Công. Tôi đã hoài nghi, nhưng anh ấy đã khuyên tôi hãy tu luyện.

Cuộc sống được hồi sinh

Ngày 23 tháng 2 năm 1999, có một hội giao lưu chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở tỉnh của chúng tôi, người phụ trách địa phương đã khuyên tôi nên tham gia. Con trai tôi đưa tôi tới đó, và tôi nhận thấy rất nhiều người trong tỉnh của chúng tôi tu luyện. Họ xuất thân từ tất cả các tầng lớp trong xã hội và ở mọi độ tuổi, nhưng tất cả mọi người đều rất khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Tôi cảm thấy xấu hổ khi không thể đứng lên mà không có sự giúp đỡ của người khác.

Sau khi luyện công, họ bắt đầu học một bài giảng của Pháp Luân Công, do đó tôi đã ngồi xuống và đọc cùng một người. Tôi chăm chú lắng nghe khi họ chia sẻ về kinh nghiệm tu luyện của họ. Tôi cảm thấy mình được bao bọc bởi một trường năng lượng ấm áp và dễ chịu. Sau hội giao lưu, tôi nói với người phụ trách rằng kể từ bây giờ tôi sẽ quyết tâm tu luyện Pháp Luân Công!

Tôi đứng dậy và đi bộ về nhà cùng con trai. Đột nhiên tôi nhận ra rằng tay trái của tôi đang đút vào túi quần như tôi đã từng làm, chân trái của tôi có lực và không còn bị tê liệt nữa. Tôi hoàn toàn kinh ngạc! Tôi không nhờ tới sự giúp đỡ của con trai và thử tự đi, tôi đã làm được!

Khi tôi về nhà, tay trái của tôi có thể cử động bình thường trở lại! Tôi gần như đã không thể kiềm chế được bản thân. Tôi vác một bao gạo lớn và tôi đã rất phấn chấn.

Tất cả giống như một giấc mơ: Tôi đã bất lực và chán nản, con trai phải đưa tôi đi, nhưng chỉ với một niệm ngay chính, sức khỏe của tôi đã hồi phục! Kể từ ngày hôm đó, hàng ngày tôi luyện công và đọc các sách của Pháp Luân Công cùng mọi người. Vợ và những người thân trong gia đình của tôi đã chứng kiến những chuyển biến ở tôi, và họ cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Tuân theo các nguyên lý và đề cao

Tôi bắt đầu tu luyện chiểu theo yêu cầu của Sư phụ. Bệnh tăng huyết áp và đau đầu của tôi đều biến mất. Tôi bỏ rượu và thuốc lá cùng nhiều thói quen không tốt khác.

Tôi sống trong một đại gia đình. Cả vợ tôi và tôi đều đã kết hôn một lần và có con từ cuộc hôn nhân trước. Khi ba thế hệ sống cùng nhau dưới một mái nhà, mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi, nhưng chúng tôi nhắc nhở lẫn nhau cần tuân theo tiêu chuẩn của người tu luyện. Mối quan hệ trong gia đình tôi dần dần cải thiện. Hàng xóm và người thân đều có ấn tượng tốt đẹp với chúng tôi và hỏi làm thế nào chúng tôi có mối quan hệ gia đình tốt đẹp như vậy.

Sức khỏe của mẹ tôi rất yếu kể từ khi bà ở độ tuổi 30. Bà bị bệnh đau đầu nghiêm trọng và sau một cơn đột quỵ, chân phải của bà bị liệt. Bà cũng hút thuốc và uống rất nhiều rượu. Mọi người đều biết bà là người nóng tính và độc đoán. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, sức khỏe và tâm tính của bà đều được cải thiện. Bà kiên nhẫn và biết quan tâm đến người khác hơn. Câu chuyện của chúng tôi được truyền rộng trong khu vực, và nhiều người bắt đầu tu luyện.

Bị bức hại tại nơi làm việc

Chưa đầy sáu tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện, Giang Trạch Dân đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Tôi thường xuyên bị theo dõi và sách nhiễu, bởi vì tôi làm việc ở chính quyền tỉnh.

Các quan chức tỉnh trực tiếp tham gia vào cuộc bức hại. Họ ra lệnh cho tôi từ bỏ tín ngưỡng của mình và cố gắng ép buộc tôi viết tuyên bố hối cải. Tôi cương quyết từ chối. Tôi nói với họ nhiều lần rằng tôi đã không hết bị liệt nếu không tu luyện Pháp Luân Công. Tôi cũng nhắc nhở họ rằng, chính vì tôi tu luyện, tôi mới trở thành một người tốt hơn, có thể làm nhiều việc hơn, và thực hiện nhiệm vụ cũng hiệu quả hơn nhiều.

Họ thừa nhận rằng tôi đúng nhưng nói: “Chúng tôi biết tất cả những điều đó, nhưng chúng tôi phải thực hiện mệnh lệnh được giao.” Họ thay đổi chiến thuật bằng cách giao cho tôi rất nhiều công việc để tôi kiệt sức, nhưng tôi không chùn bước. Tôi không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, mà tôi còn được công nhận vì những thành tích đạt được.

Các nhà chức trách của tỉnh đã tước đoạt giải thưởng của tôi và tịch thu phần lớn tiền thưởng. Cuối cùng họ ép tôi phải nghỉ hưu sớm 10 năm.

Họ không thể làm gì để có thể thay đổi được đức tin của tôi. Tôi vô cùng cảm tạ ơn cứu độ của Sư phụ. Sức khỏe của tôi, cuộc sống của tôi, nhận thức của tôi về thế giới và vũ trụ đã cải thiện và nâng cao sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi hoàn toàn nhận thức được trách nhiệm của mình và sẽ giúp tiếp tục mang chân tướng về cuộc bức hại đến cho mọi người.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/14/330014.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/2/157654.html

Đăng ngày 25-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share