Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-6-2016] Một ngày, hiệu trưởng của trường trung học nơi tôi làm việc đến gặp tôi và nói: “Anh biết rằng anh là người duy nhất có thể quản được cái lớp đó, phải không?”

Tôi biết ông ấy đang đề cập tới Hắc Tử, một học sinh côn đồ 15 tuổi, người từng mang một thùng bia tới lớp tự học và uống trước mặt cả lớp!

Giáo viên chủ nhiệm của Hắc Tử gần đây phải nhập viện, và không ai muốn thay thế vị trí của anh cho đến khi anh trở lại.

Tôi đứng đó có một chút khó xử. Nếu tôi lựa chọn quản lớp đó, tôi biết nó sẽ làm mất thêm thời gian của mình. Nếu tôi không quản lớp đó, tôi cảm thấy rằng mình không khác gì một người thường.

Vì tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm giúp Hắc Tử thay đổi cuộc đời, tôi đã quyết định chấp nhận đề nghị của hiệu trưởng. Ông vỗ vào vai tôi và nói: “Tôi biết cậu sẽ làm tốt. Cảm ơn!”

Hiệu trưởng biết tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, do đó ông thường giao cho tôi những nhiệm vụ mà các giáo viên khác không muốn làm.

Khi trở thành giáo viên chủ nhiệm của Hắc Tử, tôi dành nhiều thời gian tiếp xúc với em. Tôi phải liên tục nhắc bản thân rằng em vốn là một người tốt, vì vậy tôi cần phải từ bi và khoan dung với em.

Trong một lần đến thăm gia đình em, tôi gặp cha em, một nhà thầu xây dựng. Ông nói với tôi rằng mọi người trong trường tôi từng xem ông là “đại hiệp” vì ông đã từng dùng nắm đấm của mình để bắt những học sinh lộn xộn xếp thẳng hàng.

Ông thừa nhận rằng mặc dù mình thường đánh Hắc Tử bằng gậy và roi, nhưng ông không nghĩ rằng điều đó gây ảnh hưởng xấu tới hành vi của con trai mình.

Khi tôi sắp rời đi, ông nói: “Nếu thầy có thể giúp Hắc Tử khỏi ngồi tù, như vậy cũng là tốt lắm rồi.”

Vì Pháp Luân Đại Pháp đã dạy tôi rằng hầu hết mọi người đều có mặt thiện, tôi bắt đầu tập trung vào những điểm mạnh của Hắc Tử. Bất cứ khi nào nhìn thấy em cư xử tốt, tôi liền công khai khen ngợi em, khích lệ em làm tốt hơn nữa.

Một ngày, tôi giao cho em nhiệm vụ quản kỷ luật trong lớp – như một cách để em tự rèn luyện bản thân mình. Thật ngạc nhiên, các bạn cùng lớp của em ít ồn ào hơn và chăm học hơn.

Tuy nhiên, tôi đã nhận được một vài khiếu nại rằng Hắc Tử đã đánh một vài người bạn cùng lớp vì vi phạm quy tắc nào đó.

Khi nói chuyện riêng với em, đầu tiên tôi khẳng định rằng em đã đúng khi kỷ luật các học sinh đã vi phạm quy tắc. Sau đó, tôi dạy em cách dùng những lời lẽ tử tế thay cho nắm đấm để thuyết phục mọi người.

Một số giáo viên báo cáo rằng em thường hay la mắng các bạn cùng lớp của mình: “Im đi, hãy nghe lời giáo viên!” Họ đùa với tôi: “Anh có chắc là một học sinh cá biệt có thể quản lớp không?”

Một lần tôi thấy em đang chơi bóng rổ sau khi chuông [hết giờ] giải lao đã reo. Tôi ân cần giục em: “Nhanh lên! Lớp của em đã bắt đầu rồi.”

Em nói với tôi rằng em không muốn trở lại lớp vì em không thể hiểu được giáo viên của mình đang dạy điều gì. Em có vẻ rất thất vọng.

Tôi nói: “Em có nghĩa vụ đối với gia đình và xã hội. Em sẽ lãng phí tuổi trẻ của mình hay phấn đấu để có một cuộc sống tốt hơn trong tương lai. Đó là lựa chọn của em.”

Em đặt quả bóng xuống và bắt đầu bước về lớp. Xem ra em đang cân nhắc về những gì tôi đã nói.

Hắc Tử cùng một vài học sinh khác có điểm số kém thường hỏi tôi liệu họ có thể ra ngoài và chơi bóng thay vì tham gia lớp tự học không. Nếu chúng hành xử tốt, thỉnh thoảng tôi đáp ứng yêu cầu của chúng.

Tất nhiên, đối phó với Hắc Tử không phải là việc dễ dàng như đi dạo trong công viên. Em không nghe lời tôi, cố tình làm những chuyện gây phiền phức cho tôi và thường tranh cãi với tôi.

Là một học viên Đại Pháp, tôi nhắc mình rằng em ấy vẫn còn là một đứa trẻ, và hành vi xấu của em không thể gây ảnh hưởng đến tôi. Tuy nhiên, tôi biết rằng sự từ bi của mình cuối cùng sẽ cải biến em!

Vì Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) từ bi đối với các đệ tử của Ngài và luôn khích lệ chúng ta, tôi cảm thấy mình phải đối xử với Hắc Tử và các bạn của em theo cách tương tự.

Theo thời gian, tôi nhận thấy Hắc Tử đã có thể kiểm soát tốt hơn tâm lý của mình, ít hống hách và độc đoán hơn. Em vẫn hút thuốc trong trường, nhưng ít nhất em đã bắt đầu biết hút thuốc trong nhà vệ sinh thay vì hút trước mặt mọi người.

Tôi thường kể cho em nghe những câu chuyện từ văn hóa truyền thống Trung Quốc với hy vọng rằng em sẽ hiểu hơn về cảm nhận của những người khác, quan tâm hơn tới cha mẹ mình và nảy sinh lòng vị tha đối với người khác. Em thực sự thích những câu chuyện và đôi khi thở dài: “Thầy, sao thầy lại tốt với em như vậy?”

Chính những nhận xét như vậy từ Hắc Tử đã khiến tôi muốn khoan dung, từ bi, vị tha hơn và ít tập trung hơn vào danh lợi của cá nhân.

Các giáo viên khác cố gắng khích lệ tôi: “Hãy cố kiên nhẫn ở đó thêm hai tháng nữa. Tất cả chúng sắp tốt nghiệp rồi!” Tuy nhiên, tôi quan tâm đến cuộc sống tương lai của những học sinh nổi loạn này hơn là cuộc sống của bản thân mình. Tôi muốn làm hết sức mình để sau này không phải hối tiếc điều gì.

Ngày trước khi học kỳ kết thúc, Hắc Tử đến gặp tôi trong một giờ tự học và xin nói chuyện riêng với tôi. Chúng tôi đã đi bộ đến cuối hành lang, ở đó em đưa cho tôi một chai nước suối và bẽn lẽn nói: “Thầy, thầy có biết ai là người em kính trọng nhất trong cuộc đời mình không? Đó chính là thầy.”

Tôi hỏi: “Em kính trọng thầy vì điều gì? Thầy vẫn đang cố gắng đưa em vào khuôn khổ mà.”

Em nhìn xuống nền nhà và tiếp tục: “Thầy à, em kính trọng thầy vì thầy thực sự quan tâm đến em. Thầy chưa từng đánh đập hay chửi mắng em.”

Sau đó, em hạ thấp giọng của mình và hỏi: “Thầy à, thầy có phải là một học viên Pháp Luân Đại Pháp?” Em nhanh chóng giải thích rằng em biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, các học viên là những người tốt, và họ khác những người khác.

Em ân cần hỏi: “Em nói có đúng không ạ?” Tôi nói với em rằng: “Phải, linh cảm của em là đúng đó.”

Mặc dù tôi không hoàn toàn hài lòng với hành xử của Hắc Tử, nhưng tôi không hối tiếc. Tôi tin rằng em đang đi đúng đường và chắc chắn sẽ làm tốt hơn trong tương lai!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/9/329787.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/18/157454.html

Đăng ngày 18-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share