Bài viết của Kim Liên, một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-5-2016] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996, tôi sống ở vùng nông thôn. Không lâu sau khi tập luyện, sức khỏe của tôi đã được cải thiện và nội tâm trở nên trong sáng hơn rất nhiều.

Khổ nạn trước khi tu luyện Đại Pháp

Trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi mắc chứng chóng mặt và thường ở trong tình trạng mơ màng. Sau khi sinh con, tôi bị thấp khớp và chân của tôi luôn cảm thấy lạnh, ngay cả trong mùa hè. Tôi đã thử tất cả các loại thuốc nhưng không có tác dụng gì.

Người thân của tôi đã giúp tôi làm các công việc đồng áng, và đó là một điều tốt. Tuy nhiên, vì thu nhập hạn chế, tôi tự hỏi làm thế nào để có thể nuôi gia đình mình. Tôi đã lo lắng về việc không thể chăm sóc cho gia đình. Vì vậy, tôi luôn oán trách số phận, cảm thấy tức giận và chán nản.

Con trai và con gái của tôi bị bệnh hen suyễn và viêm phế quản từ khi còn rất nhỏ. Tôi đã chữa trị bằng các biện pháp dân gian khác nhau nhưng đều không có hiệu quả. Tôi nghĩ rằng hẳn là mình phải chịu quả báo vì đã tạo nghiệp trong kiếp trước và do đó đã phải chăm sóc hai đứa con bệnh tật trong kiếp này.

Con gái tôi có thể chất yếu ớt và hệ miễn dịch rất kém. Cháu liên tục phải dùng thuốc và thường phải nghỉ học ở trường. Từ thời thơ ấu, mong muốn duy nhất của cháu là có thể hít thở như một người bình thường.

Khi con trai tôi lớn lên cháu đã kết hôn và có một bé gái. Cháu nội của tôi ốm yếu từ khi mới được sinh ra. Là nông dân nên con trai tôi được phép có con thứ hai nếu đứa con đầu tiên là con gái, nhưng cháu tin rằng bệnh tật là do di truyền và quyết định không sinh con thứ hai.

Được nhận phúc lành của Đại Pháp

Sau khi tôi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, sức khỏe và tâm thái đã được cải thiện. Chỉ trong vòng một vài tháng, tôi trở nên khỏe mạnh. Tôi không còn bị trầm cảm và lo âu.

Nhìn thấy những thay đổi của tôi sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, con trai và con gái tôi cũng bước vào tu luyện. Ngay sau khi bắt đầu tập luyện, bệnh tật của các cháu cũng đã khỏi.

Con trai tôi tăng cân và trở nên khỏe mạnh hơn. Tính khí của cháu không còn xấu nữa và đã trở nên ân cần hơn. Cháu thường kể với chồng tôi về những gì cháu đã trải qua trong khi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cháu như đã trở thành một con người mới.

Sự cải thiện về sức khỏe của con gái tôi đã mang hạnh phúc cho tất cả mọi người xung quanh. Chồng tôi chứng kiến việc tu luyện đã thay đổi và cải thiện sức khỏe thể chất và tinh thần của chúng tôi và rất ủng hộ. Trong nhiều năm qua chúng tôi đã sống một cuộc sống hài hòa trong trang trại của gia đình mình.

Bắt giữ phi pháp

Con gái tôi đã bị bắt giữ phi pháp tại nơi làm việc vào năm 2012. Khi nghe tin tôi liền chạy đến đồn cảnh sát đúng lúc cháu đang bị đưa lên một chiếc xe cảnh sát. Tôi nói với cháu: “Dù chuyện gì xảy ra, chúng ta phải nhớ rằng mình là người tu luyện và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn”. Không lâu sau khi bị bắt, cháu bị đưa vào một trại lao động cưỡng bức trong một năm bởi vì không chịu từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp.

Đêm cháu bị bắt tôi đứng trước cửa sổ và nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm và nói: “Con gái tôi đã không làm gì sai. Tại sao điều này có thể xảy ra?” Tôi cảm thấy bất lực và không thể ngủ được.

Nhiều học viên đã đến nhà tôi vào ngày hôm sau. Họ đề nghị tôi đi bước ra ngoài để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi đã được khích lệ và đã cùng học Pháp với họ vào buổi sáng và đi ra ngoài để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp vào buổi chiều. Tôi biết rằng tập luyện Pháp Luân Đại Pháp là không sai và rằng tôi không nên cảm thấy mất tinh thần vì con gái tôi bị bắt giữ.

Nhưng tất cả suy nghĩ về con gái cứ giằng co trong tâm tôi. Chúng tôi đã rất gần gũi trước khi cháu bị bắt và thường xuyên chia sẻ kinh nghiệm tu luyện. Cháu là chỗ dựa tinh thần của tôi. Tôi nói với cháu về những lo lắng của tôi và cháu luôn luôn an ủi và ủng hộ tôi. Cháu là trái tim và linh hồn của gia đình chúng tôi, việc cháu bị bắt giữ bất ngờ đã để lại cho tôi cảm giác cô độc và chán nản.

Những suy nghĩ và tình cảm dành cho con gái đã nhắc nhở tôi rằng tôi không nên quá chấp trước. Nhận thức được chấp trước này, tôi đã quyết tâm xả bỏ nó.

Vào ngày sinh nhật con gái, tôi ở nhà một mình và chìm vào cảm xúc. Tôi ngồi trên giường và khóc. Đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói: “Đừng khóc nữa. Đi đọc sách đi.” Tôi lau nước mắt và bắt đầu đọc các sách Đại Pháp. Tôi nhận ra rằng mình không thể cho phép cảm xúc kiểm soát mình. Tôi biết tôi phải thoát khỏi sự chấp trước vào tình.

Từ hôm đó, tôi đã không còn khóc khi nghĩ về con gái nữa. Khi tôi đến thăm cháu trong trại lao động hàng tháng, tôi vẫn bình tĩnh và khuyến khích cháu hãy kiên trì niềm tin của mình, và phải tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp.

Loại bỏ chấp trước vào tình sau cái chết của con trai

Con trai tôi bị bắt giữ vào năm 2011. Cháu bị giữ trong một tháng và sau đó bị kết án một năm lao động cưỡng bức. Trên đường đến trại lao động cưỡng bức, cháu có các triệu chứng tăng huyết áp và trại giam đã từ chối không tiếp nhận. Cháu được đưa về nhà.

Ở nhà, các nhân viên cảnh sát địa phương đã sách nhiễu và đe dọa cháu và gia đình. Áp lực rất lớn. Con trai tôi và cả gia đình không có sự lựa chọn nào ngoài việc phải rời khỏi nhà và tìm một nơi khác để sống. Sau khi chịu đựng một thời gian dài căng thẳng và áp lực từ việc liên tục phải di chuyển từ nơi này đến nơi khác, con trai tôi bị đột quỵ và qua đời. Nhìn gia đình con trai tôi phải đấu tranh để tồn tại là một cực hình. Tôi cảm thấy bất lực và tôi hầu như không thể thở được vì nỗi đau mất con trai, con gái bị bỏ tù và sự đau khổ của con dâu và cháu gái của tôi.

Sau cái chết của con trai tôi, tôi ngừng đi đến các nhóm học Pháp và không còn nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chỉ ở nhà và đọc sách Đại Pháp. Tôi đọc vào ban ngày và chép sách vào ban đêm. Cuối cùng, tôi đã bước ra khỏi chấp trước tình cảm. Mỗi khi đọc sách, tôi cảm thấy tâm tình cởi mở và tâm tính của tôi được đề cao lên.

Học các nguyên lý của Pháp đã giúp tôi tôi hiểu được tu luyện và làm sao để vượt qua khảo nghiệm. Tôi thường nhẩm những bài thơ của Sư phụ:

“Viên mãn đắc Phật quả
Cật khổ đương thành lạc
Lao thân bất toán khổ
Tu tâm tối nan quá
Quan quan đô đắc sấm
Xứ xứ đô thị ma
Bách khổ nhất tề giáng
Khán kỳ như hà hoạt
Cật đắc thế thượng khổ
Xuất thế thị Phật Đà” (Khổ Kỳ Tâm Chí, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

Khổ về tâm chí

“Viên mãn đắc Phật quả
Lấy chịu khổ làm vui
Nhọc thân không tính khổ
Tu tâm khó qua nhất
Cửa nào cũng phải qua
Chỗ nào cũng là ma
Trăm khổ cùng giáng xuống
Xem sẽ sống ra sao
Nếm đủ khổ trên đời
Xuất thế là Phật Đà”

Từng chút một, tôi đã loại bỏ những xiềng xích của tình cảm. Tôi trở nên quyết tâm hơn để tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đây là thệ ước và sứ mệnh mà tôi đã chấp nhận.

Hiện tại con gái tôi đã ra khỏi nhà tù. Cháu đã tìm lại niềm tin vào Đại Pháp và đang ở trong một môi trường tu luyện mới. Chúng tôi đang thực hiện lời thệ nguyện của mình và bước đi trên con đường tu luyện đã được an bài.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2016/4/18/326804.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/18/157046.html
Đăng ngày 15-6-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share