Bài viết của Duy Lý, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-5-2016] Mặc dù là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi còn nhiều thiếu sót, và tôi cảm thấy xấu hổ về những chấp trước của mình khi so sánh bản thân với nhiều học viên khác. Tôi viết bài chia sẻ này với hy vọng mọi người sẽ nhận thấy uy lực của Pháp Luân Đại Pháp trong việc đề cao tâm tính của một người.

Là một giáo viên dạy toán được bổ nhiệm vào một ngôi trường trung học nổi tiếng, tôi đã đạt được danh tiếng ở cấp quốc gia. Tôi có thể kiếm được nhiều tiền nhờ những kỹ năng và cơ hội mình có được. Nhưng mặc cho rất nhiều cám dỗ như thế, tôi vẫn tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp (còn được biết đến là Pháp Luân Công).

Tu luyện là quan trọng nhất

Ngay sau khi lớp học đầu cấp bắt đầu, một phụ huynh đã đưa tôi 300.000 nhân dân tệ để tôi đặc biệt chú ý tới con trai ông ấy. Tôi trả lại số tiền và khẳng định sẽ quan tâm đến con trai của ông ấy hết mức có thể. Cậu bé này hóa ra là một trong những học sinh đứng đầu lớp tôi. Sau một vài lớp đào tạo bổ sung, cậu ấy đã giành giải cao nhất trong kỳ thi toán trung học toàn quốc.

Trong ba năm liền, một trường tư có mở lớp ôn thi đầu vào đại học năm nào cũng gọi cho tôi để mời tôi tham gia cùng họ. Họ trả lương cho tôi cao gấp hai lần các giáo viên khác, mỗi giờ là 5.000 nhân dân tệ. Tôi đã từ chối. Năm sau họ lại tới đưa ra những đề nghị hấp dẫn hơn. Nhưng là một học viên Đại Pháp, tiền bạc không bao giờ là ưu tiên hàng đầu. Tu luyện tâm tính mới là quan trọng nhất.

Không giống như những giáo viên khác, tôi không bao giờ nhận tiền của học sinh cho những giờ phụ đạo sau buổi học, mặc dù tôi đã dành rất nhiều thời gian để giúp đỡ các em. Tôi đối xử với tất cả học sinh một cách công bằng, từ những học sinh ngỗ nghịch cho đến những em học giỏi, và tất cả các em đều thu được lợi ích từ những giờ dạy phụ đạo của tôi.

Nhiều phụ huynh muốn thể hiện sự cảm kích của họ bằng cách tặng quà tôi. Một phụ huynh muốn tặng tôi một chiếc đồng hồ trị giá tới hàng chục nghìn nhân dân tệ, và một người khác muốn tặng tôi một bức tranh đắt tiền. Tôi nói với họ rằng: “Giúp đỡ các em học sinh là công việc của tôi. Là một học viên Pháp Luân Công, tôi không thể nhận quà tặng của các vị. Xin hãy hiểu cho tôi.”

Thất bại ngày hôm nay có thể là bước đệm cho tương lai

Mọi người đều cho rằng là một giáo viên đạt thành tích cao, tôi hẳn là rất giàu có. Mọi người thường hỏi tôi có bao nhiêu căn nhà. Khi tôi nói với họ tôi chỉ có duy nhất một căn, họ lắc đầu không tin.

Bên cạnh việc giúp học sinh nâng cao các kỹ năng toán học, tôi cũng hướng dẫn các em nhiều điều khác nữa, và khuyến khích các em tuân theo những nguyên lý đúng đắn.

Một ngày một học sinh nói với tôi rằng em đang gặp khó khăn trong mối quan hệ với một bạn gái trong lớp. Em ấy là một trong những học sinh giỏi nhất và là một người tốt. Em ấy rất xấu hổ khi nói chuyện với bố mẹ hay giáo viên chủ nhiệm lớp em ấy về việc đó. Tôi kể với học sinh đó một vài câu chuyện về người xưa mà có liên quan đến tình huống của em ấy, và em ấy hiểu ra những nguyên lý đằng sau những câu chuyện đó. Sau cuộc nói chuyện, em ấy nhanh chóng lấy lại sự cân bằng. Sau đó em đã thi đậu vào trường đại học Thanh Hoa.

Một học sinh khác rất yêu thích môn toán đã trượt một kỳ thi trong năm học thứ hai. Em ấy rất lo lắng, và cha mẹ của em ấy thì hoảng loạn. Tôi hỏi han về thói quen học tập của em ấy, phân tích rồi gợi ý cho em ấy những phương pháp khác. Tôi cũng nói với em ấy hãy tập trung vào tương lai, nhắc nhở em ấy rằng thất bại của ngày hôm nay có thể là bước đệm cho ngày mai. Em ấy nhanh chóng trấn tĩnh và lấy lại sự tự tin. Năm sau em ấy cũng thi đậu vào trường đại học Thanh Hoa.

Một học sinh ở thành phố khác đã kể với tôi rằng cha mẹ em cần vài nghìn nhân dân tệ để điều trị y tế khẩn cấp. Bất chấp những khó khăn tài chính, cha mẹ em vẫn muốn em được giáo dục thật tốt. Tôi quyết định cho em ấy tiền. Em ấy cảm thấy không tốt khi nhận tiền từ giáo viên, nhưng không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi nói với em ấy đừng lo lắng về vấn đề tiền bạc, nhưng tôi hy vọng tương lai em sẽ giúp đỡ người khác, và đó sẽ là món quà lớn nhất em ấy tặng cho tôi. Em ấy vô cùng cảm động.

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi vẫn chưa đạt tới tầng thứ tu luyện như nhiều bạn đồng tu khác. Những câu chuyện của tôi không có gì đặc biệt, nhưng tôi quyết định chia sẻ như một minh chứng về uy lực của Đại Pháp. Tôi chỉ muốn mọi người biết Pháp Luân Đại Pháp vô cùng tuyệt vời.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/11/327737.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/15/157015.html

Đăng ngày 13-6-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share