Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-3-2016] Tháng 5 năm 2014, một học viên Pháp Luân Đại Pháp được thả khỏi nhà tù. Tôi được biết bà đã dừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Con trai bà cấm các học viên đến thăm bà. Anh nói rằng anh sẽ tố cáo chúng tôi với cảnh sát, vì vậy không ai đến thăm bà sau khi bà trở về nhà.

Tôi nghĩ mình có trách nhiệm giúp học viên bị rớt lại phía sau này quay trở lại tu luyện. Hai học viên chúng tôi đã đến thăm bà, nhưng không có ai ở nhà. Chúng tôi bận và phải hoãn sang lần khác.

Một ngày, tôi nhận ra mình không thể trì hoãn thêm nữa. Bà đã khóc khi nhìn thấy tôi. Bà nói với tôi rằng trong bảy năm bà và chồng bà bị cầm tù phi pháp, con trai và con dâu bà đã gặp nhiều vấn đề và phải gánh một món nợ lớn.

Bà đã chịu nhiều áp lực. Khi bà không thể chịu đựng thêm nữa, bà đã chửi mắng người khác và đánh cháu bà. Tôi có thể cảm thấy nỗi đau của bà. Bà không thể học Pháp hay luyện các bài công pháp, và không có Pháp chỉ đạo, cuộc sống càng trở nên khó khăn hơn.

Tôi nói: “Với sự bảo hộ của Sư phụ, bà nhất định sẽ vượt qua. Đau khổ này đang giúp bà buông bỏ chấp trước vào lợi ích và tình thân quyến.”

Đột phá can nhiễu

Sau khi chúng tôi chia sẻ thể ngộ, bà bình tĩnh lại. Tôi đưa cho bà một bài viết có tiêu đề “Giúp học viên quay trở lại tu luyện” và một bản Tuần báo Minh Huệ.

Bà nói: “Tôi không thể nhận được. Tôi sợ. Tôi không dám giữ những thứ này ở nhà. Con trai tôi không cho tôi liên hệ với các học viên, và nó dọa tố cáo bất kỳ ai đến nhà chúng tôi với cảnh sát.“

Tôi đáp: “Bà phải nhận chúng. Bà cần đọc chúng khi có thời gian và đột phá can nhiễu từ gia đình. Chỉ với sự bảo hộ của Sư phụ và giúp đỡ của các học viên bà mới có thể thoát khỏi tình cảnh này.” Bà đã chấp nhận tài liệu.

Nhìn vấn đề bằng các tiêu chuẩn của Pháp

Sau lần đó, tôi đến thăm bà thường xuyên. Chúng tôi nói chuyện và tôi đã mang cho bà một máy MP3 để học Pháp và luyện các bài công pháp. Tôi khuyên bà học Pháp thường xuyên hơn và tôi đã giúp bà nhìn nhận các vấn đề từ Pháp.

Ví dụ, cháu gái của bà không thể đi học nếu không đóng một khoản tiền phạt vì cháu không phải là cư dân thường trú. Tôi bảo bà phủ nhận bức hại tài chính của cựu thế lực và tin rằng Sư phụ mới là người quyết định cuối cùng.

Bà nói: “Vâng, tôi sẽ xin Sư phụ bảo hộ. Tôi sẽ nghe Sư phụ.” Với tư tưởng thuần tịnh này của bà, cháu gái của bà quả thực đã được nhận vào trường mà không phải đóng tiền phạt.

Mỗi lần đến thăm bà, tôi lại mang một bài giảng khác của Sư phụ đến và mang bài giảng trước về nhà. Đây là để giúp bà khỏi lo lắng.

Nếu hoàn cảnh cho phép, tôi học hoặc ghi nhớ Pháp cùng bà, chia sẻ thể ngộ và chiểu theo Pháp để chính lại những tư tưởng người thường của chúng tôi. Tâm lý của bà dần ổn định hơn.

Nhìn vào mặt tốt của các đồng tu thay vì những thiếu sót của họ

Trong một lần đến thăm bà, bà đột nhiên nổi giận và đánh cháu gái mình. Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ ma tính phía sau bà và cố gắng chia sẻ nhận thức của mình với bà. Nhưng vì học Pháp giới hạn, nên bà không thể bình tĩnh được. Trước khi ra về, tôi liên tục nhắc bà học Pháp thường xuyên hơn.

Trên đường về nhà, tôi hướng nội và tự hỏi liệu biểu hiện ma tính của bà hôm nay có phản ánh điều gì ở tôi không. Tôi nhận ra rằng đôi khi mình bị mất bình tĩnh và tranh cãi với con gái vì cháu chơi trò chơi điện tử trên điện thoại di động.

Sau một thời gian, tôi lại đến thăm bà. Bà lo lắng và xin lỗi vì hành xử của mình.

Tôi nói: “Đó không phải là bản tính của bà. Nó chẳng phải là ma tính sao? Tôi sẽ không bị cựu thế lực lừa gạt. Sư phụ nói chúng ta nên nhìn vào mặt tốt của các đồng tu chứ không phải là những thiếu sót của họ.”

Chính lại những tư tưởng sai lầm

Đôi lúc, tôi lo lắng khi bà không tinh tấn và tâm trí bà đầy những tư tưởng người thường.

Tôi nghĩ: “Với sự giúp đỡ của tôi mà bà vẫn không thể buông bỏ nhân tâm, và bà không thể học Pháp và luyện công thường xuyên hơn được.”

Nhưng tôi đã nhanh chóng dùng Pháp chính lại bản thân và nhận ra rằng đó không phải là mình mà là nhân tâm đang can nhiễu.

Tôi tự nhủ: “Mình sẽ không thừa nhận nó. Mình sẽ phủ nhận can nhiễu và chiểu theo yêu cầu của Pháp của Sư phụ. Các Pháp lý sẽ loại bỏ những nhân tâm của bà. Bà sẽ đồng hóa với Pháp.”

Nhìn nhận vấn đề từ các Pháp lý

Trong khi giúp học viên này, tôi đã có cơ hội để giảng chân tướng cho con trai và con dâu bà.

Tôi nói với con dâu bà rằng: “Cháu đừng gây khó dễ cho mẹ chồng cháu nữa, hãy để bà ấy đọc sách Đại Pháp nếu bà muốn. Bà ấy sẽ làm tốt việc chăm lo cho gia đình và bọn trẻ hơn, giúp các cháu yên tâm trong khi ra ngoài thị trấn.”

“Nếu không, với tâm trạng hiện tại của bà, bệnh tật sẽ nảy sinh và sẽ không phải là gánh nặng cho các cháu sao, đặc biệt là gánh nặng về tài chính? Ngoài ra, bà ấy không phạm tội khi tu luyện Pháp Luân Công. Chính Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mới đang phạm tội ác.”

Con dâu của bà nói: “Cháu biết Đại Pháp là tốt. Nhưng ĐCSTQ cấm mọi người tu tập. Tu luyện nó có phải là tự tìm phiền não không? Bố mẹ chồng cháu đều bị cầm tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Đó là tổn thất rất lớn cho gia đình cháu. Nếu bố mẹ chồng cháu không bị cầm tù, chúng cháu đã không nợ một khoản lớn như vậy.”

Tôi đáp: “Mỗi người đều có số phận của riêng mình. Đó không phải là điều mà bố mẹ chồng cháu có thể quyết định được. Nếu họ không tu luyện Pháp Luân Công, có lẽ họ đã bị tai nạn hoặc mắc bệnh tật khác. Gánh nặng tài chính của cháu không phải cũng rất nặng sao? Không phải các cháu sẽ phải ở cạnh giường bệnh cả ngày nếu họ đổ bệnh sao?”

Tôi tiếp tục: “Các cháu thật may mắn vì họ đã một mình chịu đựng khổ nạn trong khi bị cầm tù. Khi bức hại kết thúc trong tương lai, các cháu sẽ cảm thấy tự hào vì có bố mẹ chồng như vậy.”

Bây giờ học viên này đã có thể học Pháp. Tháng 5 năm 2015, chồng bà được thả. Hai vợ chồng nhận ra rằng món nợ của con trai họ là can nhiễu và bắt đầu xem nhẹ món nợ đó. Họ đã có nhận thức mới về tu luyện.

Giúp bản thân đề cao

Khi giúp các học viên bị rớt lại phía sau trở lại tu luyện, tôi hiểu rằng mình phải học Pháp tốt, hướng nội và tu tốt bản thân. Giúp các học viên khác cũng là một quá trình giúp mình đề cao và cần kiên nhẫn và từ bi rất lớn để làm như vậy.

Theo nhận thức của tôi, người tu luyện cần mở rộng năng lực của mình, có thể bình tĩnh khi vấn đề phát sinh và đối đãi với các học viên bị rớt lại phía sau bằng từ bi to lớn hơn nữa. Một người cần đặt bản thân vào vị trí của người khác để hiểu được nỗi đau của họ, cố gắng đừng để họ nảy sinh những suy nghĩ tiêu cực và truyền sự tự tin cho họ để họ có thể tiếp tục tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/24/325734.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/4/22/156372.html

Đăng ngày25-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share