Bài viết của một học viên Pháp Luân Công từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-2-2016] Có một câu nói rằng: “Người có năng lực mới xứng đáng.” Có nghĩa là các vị trí nên do người có khả năng đảm nhận trách nhiệm, không nên để người không thể đáp ứng đầy đủ các yêu cầu đảm nhận. Vì vậy, một vài học viên nghĩ rằng điều phối viên của một khu vực, người mà họ thấy là không phù hợp hoặc không có khả năng, nên rút lui và để người ‘có năng lực’ phụ trách.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta nói về truyện «Phong Thần diễn nghĩa», trong đó có ông Thân Công Báo thấy rằng Khương Tử Nha vừa già vừa không có bản sự gì; tuy nhiên Nguyên Thuỷ Thiên Tôn lại cho Khương Tử Nha [được đi] phong Thần.”

“[Khi] tạo thành một cá nhân, một sinh mệnh, [thì] tại [mức] cực vi quan đã tạo nên thành phần sinh mệnh đặc định của nó, bản chất của nó.” (Chuyển Pháp Luân)

Điều này cho thấy ai làm ‘người phụ trách’ sẽ là do cơ duyên, không phải do có vẻ có năng lực hơn. ‘Người phụ trách’ đến thế gian này mang theo thệ ước và sứ mệnh của bản thân họ.

Một người có thể trông “vừa già vừa không có bản sự” trên bề mặt, nhưng Sư phụ biết mọi thứ về người này cho đến cực vi quan. Nếu các học viên quan sát và phán xét điều phối viên của họ dựa trên biểu hiện bề mặt, họ có thể tự hỏi tại sao học viên này lại được phân vào vị trí đó. Nhưng bản chất của điều phối viên ở vi quan có thể khác với những gì họ quan sát được. Chúng ta sẽ không bao giờ hiểu được khái niệm này bằng quan niệm người thường.

Trong tiểu thuyết Tây Du Ký, Đường Tăng, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Tăng thực hiện sứ mệnh đi thỉnh kinh Phật và mang trở về Trung Quốc. Ba người sau có năng lực đặc biệt, vì vậy có thể thấy Đường Tăng là có ít năng lực nhất, nhưng ông lại là người dẫn đầu trong sứ mệnh này.

Tôn Ngộ Không rất có bản sự, nhưng không kiên nhẫn, nóng tính và dễ bị kéo vào cuộc giao tranh. Mặc khác, Đường Tăng có căn cơ rất lớn và có quyết tâm tu luyện, thực hiện sứ mệnh đi Tây Trúc thỉnh kinh. Vì vậy, không có quyết tâm của Đường Tăng, sứ mệnh sẽ không thành công.

Tôn Ngộ Không là người lập được nhiều chiến công trong tiểu thuyết này. Là nhân vật rất có bản sự, nhưng không phải là người đứng đầu. Nếu Tôn Ngộ Không chấp trước vào bản sự của mình và xem thường Đường Tăng, hoặc thậm chí muốn thay thế Đường Tăng, thì toàn bộ sứ mệnh đã bị phá hủy. Sẽ không có thần tiên nào giúp đỡ nếu Tôn Ngộ Không can nhiễu và phá hoại an bài của Đức Phật để Đường Tăng làm người đứng đầu.

Điều phối viên của một khu vực là người định hướng công việc chứng thực Pháp và không để bị chệch khỏi con đường đó. Nhưng người đó không cần phải lo mọi thứ hoặc có khả năng làm mọi việc.

Nếu các học viên không thể cùng nhau làm một hạng mục và luôn tranh cãi với điều phối viên về điều này hoặc điều kia, thì Sư phụ và các chư Thần sẽ không thể giúp các học viên, và cựu thế lực sẽ lợi dụng cơ hội này.

Tuy nhiên, nếu các học viên có thể chấp nhận người điều phối và phối hợp với họ, thì Sư phụ và các chư Thần sẽ có thể giúp họ trên toàn bộ hành trình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/21/324399.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/11/155879.html

Đăng ngày 31-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share