Bài viết của Đường Liên

[MINH HUỆ 17-06-2014]

Là một học viên Đại Pháp, tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm và khổ nạn trong suốt 16 năm tu luyện của mình, nhưng tôi vẫn kiên định niềm tin vào Đại Pháp và Sư phụ.

Bất cứ khi nào gặp khó khăn, Sư phụ luôn luôn chỉ dẫn tôi trong cả cuộc sống thường ngày lẫn trong các giấc mơ. Tôi cảm thấy rất an toàn dưới sự bảo hộ từ bi của Ngài. Quá trình tu luyện của tôi là một quá trình tìm kiếm những sơ hở của bản thân để có thể phủ nhận an bài của cựu thế lực. Khi tôi trưởng thành trong tu luyện, tôi tìm thấy ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Tôi trân quý cơ duyên quý giá này.

“Một người tu luyện, toàn gia được hưởng lợi.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Úc” vào tháng 04 năm 2002)

Tôi được một người vú em rất tốt bụng nuôi dạy, vì thế tôi đã học được cách quan tâm tới người khác.

Tuy nhiên, khi tôi kết hôn, tôi cảm thấy mọi thứ giữa chồng tôi và tôi thật bất công. Tôi không chỉ phải làm việc, mà còn có trách nhiệm làm tất cả mọi việc nhà. Tôi đã luôn bị kiệt sức. Khi 30 tuổi, tôi mắc tất cả các loại bệnh tật.

Một đồng nghiệp đã cố gắng an ủi tôi và nói rằng tôi sẽ được phúc báo trong tương lai. Tôi không hiểu và hỏi: “Tôi đang thực sự rất khó khăn. Tại sao tôi không được đền bù chút nào vậy?” Bây giờ tôi hiểu đó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và hiểu rằng làm một người tốt là điều quan trọng nhất. Đại Pháp đã tịnh hóa thân tâm tôi, và tiêu trừ mọi bệnh tật của tôi. Tôi cũng luôn luôn tràn đầy năng lượng. Do đó, cho dù cuộc sống này đối với tôi như thế nào, tôi đều hành xử dựa trên các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Chồng tôi là một kỹ sư cao cấp. Anh ấy sống nội tâm và thường rất nóng tính. Anh cũng rất kiêu ngạo và không biết cách quan tâm tới người khác. Anh đã thực hành nhiều loại khí công, nhưng bắt đầu có nhiều sự cải thiện sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Anh ấy bị viêm phế quản mãn tính trước khi tôi tu luyện. Nhưng bệnh đó đã biến mất một cách kỳ diệu. Tôi cũng được chứng kiến tính khí nóng nảy của anh biến mất. Đúng như Sư phụ đã dạy:

“Chúng ta giảng độ kỷ độ nhân, phổ độ chúng sinh; do đó Pháp Luân xoáy vào trong độ bản thân, xoáy ra ngoài độ nhân. Khi xoáy ra ngoài thì nó phát phóng năng lượng, có ích cho người khác; như vậy, ai ở trong vùng che phủ của trường năng lượng của chư vị đều được lợi ích; họ có thể cảm thấy rất thoải mái. Bất kể là chư vị đi ngoài phố, tại đơn vị [công tác], [hay] ở nhà cũng vậy, đều có tác dụng như thế. [Đối với] người ở trong phạm vi trường của chư vị, có thể chư vị không cố ý [mà đã] điều chỉnh thân thể của họ; bởi vì loại trường này có thể điều chỉnh lại hết thảy các trạng thái không đúng đắn.” (Bài giảng thứ ba – Chuyển Pháp Luân).

Anh đã thấy tôi bận rộn như thế nào với công việc và việc nhà, nhưng vẫn tràn đầy năng lượng. Anh nói một cách chân thành: “Em có ít các nếp nhăn, và bây giờ em bình tĩnh trong mọi tình huống. Vì em tu luyện Đại Pháp, liệu chúng ta có thể vẫn là một gia đình khi chúng ta đến thiên thượng không?”

Tôi đã một lần bị nhân viên Phòng 610 tà ác bắt và giam giữ trong trung tâm tẩy não. Chồng tôi đã gặp bí thư chi bộ công ty tôi và nói: “Cô ấy là một người tốt. Tại sao các người lại bắt bớ cô ấy? Điều này đã gây áp lực lớn lên gia đình chúng tôi; tôi không thể chịu đựng hơn được nữa. Các anh phải thả cô ấy. Tôi đã không trả Đảng phí trong 1 năm, điều đó có nghĩa là tôi đã tự động ra khỏi Đảng. Đừng gọi tôi đến bất cứ cuộc họp nào và đừng gửi cho tôi một quyển sách hay tạp chí nào của Đảng cộng sản nữa. Tôi chính thức thoái Đảng bắt đầu từ ngày hôm nay.”

Tất cả các thành viên trong gia đình tôi đều là các chúng sinh đến đây vì Đại Pháp. Tôi đã giúp mọi người thoái Đảng. Con trai tôi nói với tôi rằng cháu có một giấc mơ trong đó có một người đổ một dòng nước sạch và ấm lên người cháu. Tôi nói với cháu đó là điều tốt, nó có nghĩa là những thứ ô tạp trong người cháu đã được gột sạch. Sau đó, cháu trở nên rất ủng hộ, và bất cứ khi nào tôi bị bức hại, cháu đều giúp tôi.

Tôi tu luyện và từ bỏ các quan niệm người thường của mình. Là một học viên Đại Pháp, tôi phải thanh trừ tất cả các nhân tâm và có ảnh hưởng tích cực với họ hàng tôi. Tôi giúp họ chứng kiến sự từ bi vĩ đại của Đại Pháp. Bây giờ tôi thấy rằng tôi càng ngộ được Pháp lý thâm sâu hơn của Đại Pháp, tôi càng có chính niệm chính hành, họ càng có chuyển biến tích cực hơn.

Nhìn thấu giả tướng

Có một vài sự việc đã diễn ra can nhiễu tới việc tôi phát Cửu Bình trong làng. Do đó tôi phát chính niệm để tăng cường quyết tâm giảng rõ chân tướng.

Một lần, hai đèn pha từ chiếc xe đỗ ở bên đường đối diện khu nhà tôi chiếu thẳng vào tôi. Tôi không sợ. Tôi tin rằng nếu đó là để bức hại tôi, nó sẽ bị thanh trừ. Nếu không, ánh đèn pha sẽ phải tắt. Ánh đèn đột nhiên phụt tắt.

Lần thứ hai, tôi bước ra ngoài và thấy một thanh niên cao lớn đang nhìn tôi ở bên cạnh ngã tư gần khu nhà tôi. Anh ta nhìn tôi rất chăm chú, nhưng tôi không sợ và ngay lập tức phát chính niệm, và nhận ra trong tâm đây là một giả tướng khác. Sư phụ đã nói:

“Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)

Miễn là tôi giữ vững chính niệm, tôi biết Sư phụ sẽ bảo vệ tôi.

Cuối cùng, một nhóm năm người chúng tôi đã phát chính niệm bên ngoài một trung tâm tẩy não địa phương. Chúng tôi nhìn thấy một sỹ quan cảnh sát trên xe mô tô đang chụp ảnh chúng tôi. Ngay lập tức tôi nói với những người khác phát chính niệm và giữ tay một học viên trẻ và nói: “Đây là giả tướng. Bây giờ chúng ta đang phát chính niệm.” Viên cảnh sát đó rời đi trong năm phút.

Từ bỏ chấp trước sợ hãi khi giảng chân tướng cho cảnh sát

Tháng 02 năm 2000, hai học viên và tôi tới văn phòng thỉnh nguyện ở Bắc Kinh để giảng chân  tướng và đã bị cảnh sát Bắc Kinh bắt giữ. Tôi sợ đến mức chân tôi run lập cập. Tôi tự nhủ: “Chuyện gì thế này? Mình có thể giảng chân tướng với tâm tính như thế này sao?” Với suy nghĩ như vậy, đột nhiên tôi bình tĩnh trở lại.

Vào ngày 20 tháng 08 năm 2000, bài kinh văn của Sư phụ tiêu đề “Loại bỏ chấp trước cuối cùng” được công bố, và tôi có một bản trong ví của mình. Tôi nghĩ anh ấy có thể không biết điều đó. Nhưng khi tôi về nhà, anh ấy đã lấy mất ví của tôi. Sư phụ giảng:

“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo
Niệm nhất chính — Ác tựu khoa
Tu luyện nhân — Trang trước Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ tạc
Thần tại thế — Chứng thực Pháp”

(“Phạ xá” – Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

Sợ Chi

“Chư vị sợ — Nó sẽ bắt
Niệm được chính — Ác sẽ gục
Người tu luyện — Chứa đựng Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ nổ
Thần tại thế — Chứng thực Pháp”

Để loại bỏ tâm sợ hãi và tăng cường chính niệm, tôi đã học Pháp thật nhiều và nhẩm bài kinh văn của Sư phụ:

“Nếu một người tu luyện tại bất kể tình huống nào cũng có thể vứt bỏ niệm sinh tử, thì tà ác nhất định e sợ; nếu như tất cả học viên đều có thể làm được [như thế], thì tà ác sẽ tự diệt. Chư vị đã biết đạo lý tương sinh tương khắc, không có sợ, thì cũng không tồn tại nhân tố làm cho chư vị sợ.” (“Tống khứ chấp trước cuối cùng” – Tinh tấn yếu chỉ II)

Dần dần, chính niệm của tôi đã thay thế sự sợ hãi, và môi trường tu luyện của tôi đã trở nên tốt hơn.

Lợi ích thấy rõ từ việc giúp mọi người thoái Đảng

Sau khi cửu bình được công bố, tôi bắt đầu phân phát cho họ hàng và bạn bè cùng lớp. Sau đó, tôi phát tới từng căn hộ. Tôi thường kiểm tra xem liệu có ai lấy tài liệu hay không. Nếu ai đó trả lại sách sau khi đọc, tôi sẽ lấy sách về.

Tôi thường phát sách ở hướng đông một tuần và hướng tây vào tuần tiếp theo. Tôi giảng chân tướng trực diện khi có thể và cũng phối hợp rất tốt với các học viên khác. Dưới đây là quy trình tốt có thể làm theo.

Tôi sẽ hỏi mọi người liệu họ đã nhìn thấy sách cửu bình chưa. Họ nói với tôi gần như mọi nhà đều có một cuốn và sẽ thường hỏi tôi họ có thể tới đâu để thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nói: “Tôi có thể giúp bạn.” Mọi việc diễn ra tốt đẹp.

Một số cán bộ chính trị thoái Đảng. Một kỹ sư cao cấp nói rằng anh đã làm tam thoái và cũng có sự cải thiện sức khỏe sau khi thoái Đảng. Anh tuyên bố: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời! Xin hãy giúp con trai tôi thoái Đảng.” Tôi nói: “Anh không thể quyết định cho cháu. Cháu phải tự mình quyết định.” Anh ấy đồng ý: “Vâng, tôi sẽ khuyến khích cháu làm vậy.”

Đảng cộng sản đã buộc dân chúng ký “thẻ cam kết gia đình” từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Do đó các học viên có trách nhiệm giảng chân tướng cho cộng đồng và giúp mọi người hiểu rằng Đảng cộng sản đang thực sự đàn áp các quyền cơ bản của con người.

Khi “thẻ cam kết” được gửi tới khu dân cư chúng tôi, tôi đã lấy một số và thiêu hủy chúng ngay lập tức. Các học viên khác phát chính niệm cho tôi trong khi tôi đi tìm người đã gửi chúng. Anh ấy hỏi: “Tại sao chị lại đến đây?”

Tôi nói: “Tôi phải nói với anh một cách chân thành rằng anh đang làm một việc thực sự xấu. Anh có biết nhiều người đang thiêu hủy những thẻ này vì họ hiểu sự thực về cuộc bức hại không? Anh cần nghĩ tới bản thân và gia đình mình. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” Tôi đọc thơ của Sư phụ:

“Nhân bất yếu tuyển thác liễu phương hướng,
Thảo hảo tà chính hội thượng ma quỷ đích đương.”

(“Tuyển trạch”)

Diễn nghĩa:

Lựa chọn

“Con người chớ chọn lựa sai phương hướng,
Thoả theo nhóm chính trị tà ác sẽ lọt vào thành ma quỷ.”

Anh ấy im lặng lắng nghe. Sau đó, tôi xuống dưới gác để giảng chân tướng cho các cán bộ khác. Tôi nói trong nước mắt “Tôi thực sự tới đây để nói cho các anh biết sự thực vì chính lợi ích của các anh.” Sau đó tôi đọc lại bài thơ của Sư phụ.

Chính niệm của tôi đã rất mạnh mẽ, và căn phòng hoàn toàn im lặng. Sau này, người cán bộ lúc đầu đã được nghe từ người hàng xóm của tôi rằng tôi thực sự là một người tốt. Bây giờ anh ấy luôn luôn chào hỏi và không còn cư xử tồi tệ nữa.

Phối hợp với người khác và luôn tinh tấn

Các trung tâm tẩy não tà ác đã mở cửa lại vào năm ngoái trong làng của chúng tôi. Hai học viên đã bị giam giữ ở đó, và tôi nghe nói họ không phải người ở địa phương. Nhóm chúng tôi thảo luận các nhân tố có thể khiến cho các trung tâm này hoạt động trở lại. Chúng tôi hướng nội và quyết định điều này xảy ra không phải là ngẫu nhiên. Chúng tôi cần phải cải thiện tình trạng tu luyện của chúng tôi.

Vài năm trước, một nhóm các học viên địa phương đã bị giam giữ trong các trung tâm tẩy não trong một thời gian kéo dài. Tất cả chúng tôi đều biết chỗ đó, nhưng dường như không hiệu quả trong việc thanh trừ tà ác phía sau đó.

Lần này, trước tiên chúng tôi điều tra trung tâm đó nằm ở đâu. Chúng tôi vào Internet để tra cứu chi tiết đường tới đó. Có thêm nhiều học viên tới để phát chính niệm cự ly gần. Một số chúng tôi dán các tài liệu giảng chân tướng xung quanh trung tâm tẩy não. Sức mạnh của tà ác đã bị giảm đi đáng kể, và chẳng bao lâu trung tâm này đóng cửa.

Thậm chí những người thân của các học viên bị giam giữ nói “Thật tuyệt vời! Các áp phích thậm chí còn được dán trên cửa chính của trung tâm tẩy não.” Đây cũng là cơ hội cho chúng tôi cùng nhau đề cao. Tất cả chúng tôi đã làm những gì mà các học viên Đại Pháp nên làm. Một số học viên ngoài thị trấn cũng đã nghe nói về việc này và phối hợp với chúng tôi để giải cứu các học viên bị giam giữ. Chúng tôi đã cùng hành động như một chỉnh thể.

Tác động của việc thanh trừ chấp trước vào danh, lợi, tình

Tôi đã nhiều năm dụng tâm thanh trừ chấp trước vào danh, lợi, tình. Một ngày kia, người hàng xóm ở dưới tầng gác gõ cửa nhà tôi và nói rằng phòng tắm của ông ấy bị rò nước do nhà chúng tôi. Ông ấy đã yêu cầu chúng tôi tìm ai đó để sửa chữa nó. Tôi đáp lại một cách bình tĩnh rằng đó chắc hẳn sẽ thuận tiện hơn cho ông ấy khi tìm một ai đó và tôi sẽ vui lòng thanh toán. Ông ấy đồng ý. Sau đó, tôi nghĩ rằng đó chắc hẳn là tôi đã nợ ông ấy trong tiền kiếp, và đó là một cơ hội để từ bỏ các chấp trước của tôi vào lợi ích cá nhân. Tôi đã không tranh cãi hay nghĩ ngợi gì và đã vượt qua khảo nghiệm nhỏ này.

Một ngày khác, người hàng xóm cũ của tôi đang lái xe và va chạm làm xước xe của con dâu tôi. Họ đã trả cho chúng tôi khoảng 200 đô la. Tối đó tôi đã nói chuyện với chồng về việc họ có khó khăn về tài chính và phải bán nhà của họ. Chúng tôi có mối quan hệ tốt với họ. Tôi biết tôi nên suy nghĩ cho người khác trước. Do vậy, tôi tìm địa chỉ mới của họ và trả lại tiền. Bà ấy đã rất cảm động và nói “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời! Xin hãy giúp chúng tôi thoái Đảng.”

Tôi đã bị giam bất hợp pháp trong 10 tháng, và trong suốt thời gian đó, chồng tôi đã lấy hết tiết kiệm cùng lương hưu của chúng tôi để mua trái phiếu. Nhưng anh ấy không kiếm được đồng lợi nào. Khi tôi được thả, anh ấy nói với tôi anh ấy đã rất chán nản và kiệt quệ và sẽ trả lại tiền cho tôi.

Tôi không giận dữ và không phàn nàn. Tôi chỉ hỏi anh ấy có nhớ bài giảng này. Sư phụ đã nói trong Chuyển Pháp Luân:

“Trong tôn giáo giảng: Chư vị có tiền nhiều đến mấy, làm quan to đến đâu cũng chỉ là mấy chục năm” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)

“…những người tu luyện chúng ta giảng ‘tuỳ kỳ tự nhiên’; cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Bài giảng thứ bảy – Chuyển Pháp Luân)

Con gái tôi kết hôn và chuyển ra ngoài. Nhưng con trai tôi thất nghiệp và vẫn sống cùng chúng tôi, thậm chí cả sau khi kết hôn và sinh con. Nó không làm bất cứ việc nhà nào và thường chơi mạt chược. Vợ chồng nó ở với chúng tôi trong hơn 10 năm. Sau đó chồng tôi tới sống ở nhà con gái chúng tôi, vì thế tôi phải cáng đáng gánh nợ tài chính và nhanh chóng tiêu hết tiết kiệm từ lương hưu của mình.

Thỉnh thoảng tôi tự nhủ: “Các con không đi thì mẹ sẽ đi.” Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy không thể chịu đựng được nữa và thực sự tức giận. Tôi học Pháp rất nhiều, nhưng khi con trai tôi và con dâu tôi nói những lời xúc phạm, tôi không thể buông bỏ chấp trước của mình. Tôi đối xử với chúng chỉ như là con trai và con dâu tôi, chứ không phải như là những chúng sinh.

Khi tôi có thể hướng nội và buông bỏ chấp trước về tình cùng các quan niệm vị kỷ của mình, sau đó tôi đã có thể giúp đỡ và chính lại hành vi của họ khi cần thiết. Qua thời gian, tôi đã nhận thấy những thay đổi đáng kể ở bản thân mình và ở mỗi thành viên trong gia đình.

Tôi cảm thấy hạnh phúc được là một học viên Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi biết Sư phụ bảo vệ tôi bất cứ khi nào tôi có khảo nghiệm hay gặp khó khăn. Thậm chí tôi biết Sư phụ đã giúp tôi viết lại bài chia sẻ này. Chúng ta phải tiếp tục tu luyện tinh tấn, làm tốt ba việc và đề cao tâm tính để đền đáp lòng từ bi củaSư phụ.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/21/2142.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/9/来世我们还是一家人好吗–293193.html

Đăng ngày 20-08-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share