Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-08-2013] Tại nhà tôi có một nhóm học Pháp. Hàng tuần chúng tôi đều học Pháp chung vào các tối thứ Hai, thứ Tư và thứ Sáu, và mỗi sáng đều luyện công cùng nhau.

Thông qua việc luyện công cùng nhau, chúng tôi phát hiện rằng mỗi đồng tu đều có sai sót trong các động tác và cần phải sửa cho nhau.

Thông qua học Pháp, luyện công chung, chúng tôi phát hiện có một học viên cao tuổi luyện các động tác đều không đúng, thậm chí còn sai khác rất lớn, nếu nói nghiêm trọng một chút thì nhìn dường như còn không giống các động tác của Pháp Luân Công. Trước khi cuộc bức hại bắt đầu, các học viên phụ trách đã không dạy động tác cho ông một cách tỉ mỉ. Sau thời gian lâu luyện sai động tác, cả hai chân ông đều đau đớn khó chịu. Khi ngồi xuống, hai chân cứng như đá không thể co lại được. Khi đứng lên, hai chân không nhúc nhích nổi, phải dùng tay xoa bóp một hồi rồi mới đi lại được. Ông lên xuống cầu thang rất khó khăn, đi vài bước đã thở hổn hển khó nhọc.

Đây hoàn toàn không phải là trạng thái của người luyện công. Khi thấy tình huống này, tôi cảm thấy quả thật không tốt, nên mỗi ngày tôi đều chỉnh lại động tác cho ông, bắt đầu từ động tác đầu tiên, kết ấn, thế tay liên hoa, v.v.. Vì đồng tu này đã luyện công lâu năm như thế rồi, việc cải chính vô cùng khó khăn.

Tôi phải mất mấy ngày để dạy lại ông một động tác và đảm bảo ông có thể nhớ chính xác những chuyển động. Sau ngày thứ ba, điều kỳ diệu xảy ra, học viên này không cảm thấy đau nhiều như trước ở chân nữa và không gặp khó khăn khi di chuyển lên xuống cầu thang. Ông cảm thấy tốt hơn nhiều.

Vào một hôm, khi đang luyện bài công pháp thứ hai, tư thế “Lưỡng Trắc Bão Luân”, lòng bàn tay phải của ông lại hướng về phía mặt chứ không phải hướng vào tai. Tôi liền chỉnh lại tay phải của ông cho gần với tai thì ông cảm thấy đau đớn khó chịu ở đầu gối trái. Tôi hiểu rằng động tác sai này là nguyên nhân khiến chân ông càng ngày càng đau đớn.

Sau một thời gian cải chính lại động tác, chân ông đã có thể đứng thẳng chữ bát, ông cũng có thể cong chân khi ngồi xuống. Chúng tôi đã mất khoảng một tháng để sửa lại toàn bộ các động tác của ông.

Quá trình giúp đỡ các đồng tu sửa lại động tác đã thực sự cho tôi cơ hội tu luyện tâm tính. Lúc đầu tôi thường xuyên nổi nóng với họ vì tôi cho rằng thật khó để hướng dẫn họ. Tuy nhiên sau đó tôi lại thấy hối hận vì đã tức giận.

Tôi cảm thấy Sư phụ lưu lại cho chúng ta hoàn cảnh luyện công và học Pháp tập thể cùng nhau như thế này thật quá tốt. Chúng ta phải trân quý nó. Có rất nhiều yếu tố tu luyện ở trong đó, nó có thể giúp chúng ta giải quyết vấn đề khó khăn mà tự mình không giải quyết được. Chúng ta có thể trợ giúp lẫn nhau, kịp thời chia sẻ thông tin. Khi phối hợp cùng nhau, chúng ta cũng cùng nhau đề cao. Môi trường này có thể giúp chúng ta làm tốt ba việc, trợ Sư Chính Pháp và cứu chúng sinh.

Tôi hy vọng các đồng tu sẽ đều trân quý môi trường học Pháp và luyện công tập thể quý giá này.

Trên đây là chút nhận thức tại tầng thứ sở tại của tôi, rất mong các đồng tu có thể cùng nhau đề cao! Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/18/珍惜集体学法、炼功的环境-278309.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/16/142017p.html

Đăng ngày 27-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share