Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 21-06-2013] Hôm nay, mẹ tôi có vẻ hơi xúc động khi bà kể cho tôi về việc bị một nhóm du khách Trung Quốc mắng chửi khi bà đang giảng chân tướng. Tôi chỉ ra rằng bà đã bị động tâm bởi việc này. Bà thì nói rằng không phải là bà động tâm, mà là bà cảm thấy tiếc cho những người Trung Quốc kia. Tôi liền giảng cho bà một loạt các đại đạo lý. Mẹ tôi không nói gì cả, sau đó bà rời khỏi phòng và đi luyện công. Ngay lúc đó tôi đột nhiên nhận ra tâm tự tư của mình. Mẹ tôi là một đồng tu của tôi, và khi một đồng tu gặp khó khăn, tôi không nên coi thường họ. Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện, mẹ tôi – người không được học hành nhiều – đã tỏ ra rất tôn trọng tôi. Tuy nhiên, tôi lại thường ngăn bà tham gia những hạng mục mà bà có khả năng và mong muốn làm.

Mẹ tôi muốn gia nhập Đoàn nhạc Tian Guo. Lúc đó, tôi cảm thấy mẹ tôi có ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh của đoàn nhạc, do đó tôi gắng sức ngăn bà tham gia. Tuy nhiên, mỗi khi tôi gặp phải khảo nghiệm sinh tử, mẹ tôi luôn ở đó phát chính niệm hỗ trợ cho tôi bất kể ngày đêm. Bà trái ngược với sự ích kỷ và giả tạo của tôi. Rất nhiều khảo nghiệm gần đây tôi phải trải qua đã khiến tôi suy nghĩ nghiêm túc xem tôi vì sao mà tu luyện?

Trong hơn một thập kỷ tu luyện đến nay, tôi không phải chịu lần tiêu nghiệp đáng kể nào. Tuy nhiên, vào tháng 04 năm 2012, tôi đột nhiên có thai. Chồng tôi và tôi rất ít khi sinh hoạt vợ chồng. Việc có thai khiến tôi sợ hãi và cảm thấy xung quanh thân thể mình bao trùm bởi một khối nghiệp lực màu đen lớn. Tôi muốn thiện giải với đứa trẻ, nhưng lại bắt đầu phải chịu thống khổ khó mà tưởng tượng nổi từ khi có thai.

Tôi quyết định không nghe theo lời khuyên của mẹ tôi mà đến một phòng khám tại bệnh viện khi cơn đau trở nên quá nặng nề. Đây là đứa con đầu tiên của tôi, và tôi đã cầu đến sự giúp đỡ của người thường mặc dù trong tâm tôi biết rằng đứa con này tới để đòi món nợ từ đời trước.

Khi nằm trong phòng cấp cứu, tôi nhìn lên trần nhà và một giọng nói trong đầu tôi xuất hiện: “Ngươi làm gì ở đây? Tại sao ngươi lại hạ nhục ta?” Tôi biết rằng đó là phần biết đang nói với tôi. Tôi không nghĩ được gì khác ngoài hét to lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Sư phụ, xin hãy cứu con!” Đôi mắt trần của tôi có thể nhìn thấy một cái bóng màu xanh xám bay lên trời, và nước mắt tôi trào ra. Sau khi rời khỏi phòng cấp cứu, tôi hiểu rằng đây là khảo nghiệm của cự thế lực để xem tôi có thực sự tin tưởng vào Sư phụ hay không. Tôi nói với chồng tôi rằng nếu tiêu nghiệp xảy ra trên thân thể tôi, tôi sẽ chịu đựng hết. Nhưng nếu nó xảy đến với con của chúng tôi, tôi xin Sư phụ rằng tôi sẽ đổi sinh mạng mình để con tôi được sống, thậm chí đứa trẻ tới là do ác duyên.

Vào thời điểm đau khổ nhất, chồng tôi không ở bên tôi. Chỉ có mẹ tôi ở cạnh phát chính niệm cho tôi cả ngày lẫn đêm. Mẹ tôi không chỉ khích lệ tôi mà còn đọc Pháp cho tôi. Lúc đó tôi mới nghĩ đến đồng tu là gì. Đó chính là gia trì chính niệm, nhất thể đồng tâm.

Tôi biết mẹ tôi đã thức trắng nhiều đêm vì tôi. Vì mong bà có thể ngủ một chút, tôi không gọi mẹ mà đã bò xuống sàn nhà, niệm danh Sư phụ và cầu xin giúp đỡ. Tuy nhiên tôi vẫn còn mong muốn mãnh liệt muốn gọi xe cấp cứu. Mặc dù biết đây là một cuộc chiến, tôi tự nói với mình, đây là khảo nghiệm và tôi không thể để sự tu luyện của mình trượt dốc trong khổ nạn này được. Tuy nhiên, trong cơn đau triền miên quả thực rất khó giữ được chính niệm. Tôi đã nghĩ tới cái chết như một hy vọng để thoát khỏi cơn đau này.

Tôi biết chỉ có đồng tu mới có thể giúp tôi cho nên tôi đã gọi điện cho một học viên và bảo cô ấy rằng tôi không thể chịu được cơn đau nữa và muốn tới bệnh viện. Cô ấy khuyên tôi không nên đi và bảo tôi kiên định tín tâm với Sư phụ. Cô ấy gọi cho một đồng tu khác để cùng phát chính niệm cho tôi. Tôi cảm thấy đễ chịu hơn, như một dòng nước ấm áp giữa một đại dương đen tối vô tận.

Sau khi vượt qua khảo nghiệm này, một đồng tu có thiên mục mở đã thấy tại tầng thứ của cô ấy rằng Sư phụ đã gỡ bỏ nghiệp lực cho tôi, do đó tôi không phải chịu đựng đau đớn nữa. Trong khảo nghiệm này, do nghiệp lực can nhiễu, tôi không thể thi triển thần thông của mình trong việc tiêu diệt tà ác. Tôi hoàn toàn dựa vào chính niệm của đồng tu. Ngay vào lúc tôi xả bỏ được chấp trước sinh tử, mọi đau đớn nhanh chóng biến mất. Tôi bày tỏ sự biết ơn của mình với đồng tu đã giúp đỡ tôi nhưng cô ấy nói rằng khảo nghiệm này cũng là khảo nghiệm của cô ấy, đó là khảo nghiệm cho tất cả đồng tu. Cô ấy còn nói rằng mặc dù tôi đã vượt qua khảo nghiệm, tôi cần phải hướng nội để tìm xem chấp trước nào còn sót lại và biến khổ nạn này thành hảo sự. Cô ấy nhắc mọi người khác cùng hướng nội để tìm ra những chấp trước ẩn giấu, và chúng tôi đều có thể học được điều gì đó từ trải nghiệm này.

Khảo nghiệm này cũng khiến tôi suy nghĩ tại sao tôi lại tu luyện. Tu luyện là nghiêm túc, đó không chỉ là việc luyện các bài công pháp. Tôi đã luôn làm mọi việc theo ý mình và không đồng hóa với đặc tính Chân – Thiện – Nhẫn. Không chỉ trong đời trước mà cả đời này, tôi đã tạo rất nhiều nghiệp, thậm chí tôi còn nhận thức được điều đó trong khi tu luyện.

Sau khi nghe bài giảng của Sư phụ ở Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm ở New York, trong đêm tối tôi cảm thấy mình bước sang một không gian khác. Tôi nhìn thấy những đám mây trắng trên bầu trời đang bay qua bay lại. Tựa như một chiếc lưới trời khổng lồ bao trùm tất cả, không để lọt thứ gì. Những đám mây trắng xây thành một chiếc cầu trên bầu trời. Chiếc cầu đó còn xa mới có thể chạm tới mặt đất. Tôi thấy rất thích thú và kinh ngạc trước cảnh tượng thù thắng đó. Tôi tới gần và hỏi một đám mây xem có thể chở tôi lên chơi trên trời không.

Những đám mây trả lời rằng chúng đang rất bận không có thời gian để chơi với tôi. Tôi liền nói: “Ta là một đệ tử Đại Pháp, tại sao không muốn chơi với tôi một chút?” Tôi tỏ ra hờn dỗi một chút rồi bỏ đi, nhưng nghĩ rằng chắc chắn đám mây đó sẽ không để tôi rơi xuống đất chết. Do đó, một đám mây cảm thấy không còn cách nào khác, đành bỏ dở công việc và nắm lấy tôi. Tôi cưỡi lên đám mây, thích thú ôm chặt nó mà không rời ra. Đám mây đó rất đáng yêu, với đôi mắt to và râu rậm. Có vẻ đó là một đám mây nhiều tuổi. Tôi vươn tay vuốt râu của ông, nhưng ông ấy bay đi và hỏi tại sao là đệ tử Đại Pháp mà luôn làm mọi thứ theo ý mình.

Tôi hiểu rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi qua hình ảnh này. Một chấp trước to lớn của tôi là chấp trước vào làm những gì khiến tôi thấy vui vẻ. Tôi không muốn bị rằng buộc vào giới luật nào. Một ví dụ là khi nhà tôi có khách đến dự bữa tối, tôi muốn mua cua sống. Mặc dù tôi không tự tay giết chúng, nhưng chúng chết là do tôi. Tôi biết rằng để cua trong bể nước thì cuối cùng chúng sẽ chết, nên đã lợi dụng cách này để đạt được mục đích. Nếu không được Sư phụ cứu giúp và các đồng tu từ bi tương trợ, tôi có thể đã chết rất nhiều lần rồi.

Tôi không muốn tham gia cuộc thi dành cho những học viên muốn bán vé Thần Vận. Sau mỗi lần bán được vé, tôi tự nói với mình rằng không cần tham gia thi, tôi vẫn có thể bán được vé tốt như mọi người. Sau đó, trong một giấc mơ, tôi đang khóc bởi vì có người nói rằng tôi không đủ tiêu chuẩn để bán vé Thần Vận, vì không không vượt qua bài thi. Tôi nói, có vấn đề gì chứ? Tôi không bán vé nữa là được chứ gì. Tôi thường không nghe những học viên này và coi thường họ. Tôi muốn người khác làm theo ý mình. Thậm chí tôi có rất nhiều chấp trước mà không thể liệt kê ra đây.

Tôi hiểu rằng là người tu luyện trong xã hội người thường, chúng ta có rất nhiều tâm chấp trước cần loại bỏ. Chúng ta còn phải hoàn trả những gì đã nợ người khác. Đây là chuyện rất nghiêm túc và sau khi hiểu ra, tôi bắt đầu thực sự hướng nội trong mọi việc tôi làm, đặc biệt là trong hạng mục Đoàn nhạc Tian Guo. Mỗi khi tôi có thiếu sót, Sư phụ lại điểm hóa cho tôi trong giấc mơ, ví dụ như tôi quên mang dùi trống hay ngã khi đang diễu hành. Trong cuộc diễu hành, năng lượng vô tận của chúng tôi đã khiến người thường kinh ngạc và họ không còn có thể coi thường đoàn nhạc nữa. Họ bắt đầu tìm hiểu về chúng tôi và đứng lại lắng nghe chân tướng. Đây là một cách giảng chân tướng trực diện và còn có thể kết hợp với các cách khác nữa. Là một thành viên của đoàn nhạc, tôi đã hiểu được tính nghiêm túc của nó.

Chúng ta phải nghiêm túc trong mọi phương diện của tu luyện. Chừng nào chúng ta hành xử bản thân theo tiêu chuẩn của Đại Pháp, thì giống như chúng ta được bảo vệ bên trong trùy sấm của thần sét và không ai dám làm hại chúng ta. Tuy nhiên, nếu chúng ta ra ngoài trùy sấm, cựu thế lực và nghiệp lực sẽ tới tiêu diệt chúng ta.

Lúc này các đồng tu có thể trợ giúp chúng ta, nhưng chỉ Sư phụ mới có thể cứu độ chúng ta. Một đồng tu đã nói với tôi rằng những đồng tu xung quanh chúng ta như một chiếc lưới của những người có tiền duyên. Có thể chúng ta là bằng hữu đời này đến đời khác, nhưng có thể có người là không cùng một thiên thể, do đó cách nghĩ của họ hoàn toàn khác. Tuy nhiên ở không gian khác, họ đều tới trợ giúp khi thấy một đồng tu gặp khó khăn. Có vài đồng tu tôi không biết tên ở không gian khác đã phát chính niệm liên tục hỗ trợ tôi mỗi lần họ nghe thấy tên tôi và biết rằng tôi đang gặp khó khăn. Không có từ ngữ nào có thể miêu tả được sự biết ơn của tôi dành cho họ.

Tôi sẽ không viết nhiều nữa bởi vì không muốn chiêu mời can nhiễu từ tâm hiển thị. Tuy nhiên, khi hướng nội tôi thấy rằng trải nghiệm của mình sẽ giúp người khác rút ra được bài học. Một người chỉ khi tu luyện chân chính tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn mới có thể cứu chúng sinh trong công việc bình thường của mình cũng như trong các hạng mục Đại Pháp.

Nếu chúng ta có thể hình thành một chỉnh thể, thì bất kể điều gì xảy đến với đồng tu, chúng ta đều có thể hỗ trợ họ bằng chính niệm, giống như trường hợp mẹ tôi đã giúp đỡ tôi, và sẽ không có khó khăn nào không vượt qua được. Làm sao tà ác dám cười diễu và nhạo báng chúng ta nữa? Khi nhận ra điều này, tôi thấy rằng mình có trách nhiệm phát chính niệm để trấn áp và không để can nhiễu tái diễn một lần nữa. Trải qua chuyện này, tôi thực sự rơi nước mắt trước những đồng tu đang giảng chân tướng ở những khu vực nguy hiểm nhất, đang đối mặt với tà ác tuyến đầu. Tôi thực sự cảm ơn họ.

Trên đây là một vài thiển ngộ của tôi. Mong các đồng tu từ bi chỉ ra những gì thiếu sót. Cảm tạ tất cả đồng tu, chúng ta hãy cùng nhau tinh tấn trên con đường viên mãn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/21/%E4%B8%BA%E4%BD%95%E8%80%8C%E4%BF%AE-275631.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/3/141351.html

Đăng ngày 23 – 08 – 2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share