Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30 – 06 – 2013] Đã 17 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1994. Pháp Luân Công đã giúp tôi trở thành một người từ bi, chín chắn hơn. Quan trọng hơn là Pháp Luân Công đã hoàn toàn cải thiện mối quan hệ của tôi với mẹ chồng.

Bố mẹ chồng tôi ly dị khi chồng tôi chỉ mới ba tuổi. Sau khi ly dị, mẹ chồng tôi cùng đứa con trai nhỏ của bà chuyển lên thành phố sống. Bà làm nghề giữ trẻ và ở vậy nuôi con. Sự vất vả, cô đơn đã tôi luyện bà và khiến bà trở nên cố chấp và gia trưởng. Sau khi vợ chồng tôi có một bé trai, tôi nghĩ rằng bốn người chúng tôi sẽ sống vui vẻ và không còn mâu thuẫn, nhưng sống chung với mẹ chồng tôi thật là khổ sở.

Căng thẳng khi sống chung với mẹ chồng

Tôi sẽ đưa ra một ví dụ về cách hành xử của bà. Chồng tôi và tôi đều làm việc vào ban ngày. Một ngày nọ, mẹ chồng tôi làm bánh bao hấp cho bữa tối. Sáng hôm sau khi chồng tôi và tôi muốn đem theo những chiếc bánh bao còn thừa đến chỗ làm để ăn trưa, chúng đã biến mất. Chúng tôi đã mất rất nhiều thời gian để tìm những chiếc bánh bao đó, trong khi bà chỉ đứng nhìn. Tối hôm đó, khi chúng tôi trở về nhà để ăn tối, những chiếc bánh bao còn thừa lại xuất hiện. Bà đã giấu chúng trong phòng ngủ của bà. Tôi thấy rất giận. Bà đã có thể chỉ cần bảo với chúng tôi rằng bà muốn để chúng cho bữa tối ngày hôm sau để chúng tôi đỡ mất công tìm chúng.

Chồng tôi và tôi hiếm khi cãi nhau. Chúng tôi rất hợp nhau. Ngược lại, mẹ chồng tôi luôn hằn học. Ban đầu, tôi chỉ phớt lờ bà. Nhưng bà sẽ không ngừng lại cho đến khi tôi có phản ứng. Tôi gần như có thể viết một quyển sách về những việc kỳ lạ mà mẹ chồng tôi đã làm.

Sức khỏe của tôi xuống cấp

Tôi được chẩn đoán bị bệnh tuyến giáp, viêm họng, và tim đập nhanh sau khi kết hôn. Tôi dễ bị mệt mỏi và thường xuyên phải đi bệnh viện. Tôi tin rằng tôi sẽ không bị bệnh nếu không có những căng thẳng hàng ngày khi sống chung với mẹ chồng. Hàng ngày, tôi đều than phiền về bà với các đồng nghiệp ở cơ quan. Một người trong số họ nhận xét: “Chị luôn phải bực bội với bà ấy.” Thật vậy, tôi đã tập trung quá nhiều năng lượng vào mẹ chồng.

Học Pháp Luân Công

Một đồng nghiệp mời tôi đến lớp học Pháp Luân Công của Sư phụ vào đầu năm 1994. Lúc đầu, tôi đã không đi bởi vì tôi không biết đầy đủ về Pháp Luân Công. Cho đến cuối năm 1994, tôi mới quyết định thử một lần. Một đồng nghiệp đã dạy cho tôi các bài công pháp và đem cho tôi một bản sao của cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Tôi đã đọc cuốn sách này nhiều lượt. Cuối cùng tôi cũng tìm ra được ý nghĩa của cuộc sống này – phản bổn quy chân thông qua tu luyện.

Mối quan hệ của chúng tôi được cải thiện

Tôi cũng hiểu ra lý do tại sao mẹ chồng tôi lại hằn học với tôi. Chắc hẳn tôi đã làm điều gì đó không tốt với bà trong một kiếp trước. Khi mẹ chồng tôi lại không tốt, tôi tự nhắc mình về lời giảng của Sư phụ:

“[…] là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, dùng tiêu chuẩn cao mà yêu cầu bản thân.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đối xử tốt với bà, như thể bà chưa từng nói điều gì xấu xa về tôi. Tôi không còn dễ xúc động hay cãi lại nữa. Tôi thấy mình lại trở nên hoàn toàn khỏe mạnh. Đúng như Sư phụ giảng:

“Trước đây đi mấy bước là mệt, hiện nay đi [bộ] xa mấy cũng cảm thấy rất nhẹ nhàng, đạp xe đạp cảm thấy như có người đẩy, leo bậc thang cao mấy cũng không mệt; đảm bảo sẽ như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Tuyên truyền của Đảng đầu độc mẹ chồng tôi chống lại Pháp Luân Công

Ngay khi chế độ Trung Cộng công bố chính sách đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 07 năm 1999, truyền thông nhà nước Trung Quốc bắt đầu tuyên truyền khắp nơi để khiến người dân chống lại Pháp Luân Công và biện minh cho chính sách của chế độ.

Là một người được hưởng nhiều lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công, tôi cần phải nói với chính quyền Trung Quốc rằng những báo cáo tin tức đó là hoàn toàn sai lầm. Tôi đã thực hiện quyền hiến pháp của mình để thỉnh nguyện lên ủy ban thành phố, nhưng kết quả là tôi đã bị bắt. Sau đó, cảnh sát địa phương thường xuyên quấy rối tôi. Mẹ chồng tôi là chủ tịch ủy ban của vùng. Bà đã từ chối nghe bất cứ điều gì tôi nói với bà về Pháp Luân Công. Bà thậm chí còn trợ giúp cảnh sát đàn áp Pháp Luân Công.

Tôi thật sự tức giận với bà vì điều đó. Tôi đã nói chuyện với bà nhiều lần và cố ngăn bà đứng về phía cảnh sát. Đôi lúc tôi trở nên quá nản lòng đến mức tôi đã cảnh báo bà rằng bà sẽ bị trời phạt vì những việc bà làm, nhưng điều đó cũng không thể ngăn bà lại.

Mặc cho những thủ đoạn của họ, họ cũng không thể ngăn tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi luôn ghi nhớ những lời giảng của Sư phụ trong tâm và kiên định.

“Kiên tu Đại Pháp tâm bất động
Đề cao tầng thứ thị căn bản
Khảo nghiệm diện tiền kiến chân tính
Công thành viên mãn Phật Đạo Thần” (Kiến chân tính, Tinh tấn yếu chỉ II)

Thật sự buông bỏ những oán hận trước đây

Sau đó mẹ chồng tôi bị đột quỵ. Tôi chăm sóc bà ở bệnh viện, nhưng tôi vẫn nghĩ về tất cả những điều mà bà đã nói và làm với tôi trong tất cả những năm qua. Nhưng khi bà phải nhập viện vì bị đột quỵ lần thứ hai, tôi cảm thấy thương cho bà. Dường như tôi không thể nhớ những việc làm sai trái trước đây của bà. Sư phụ đã giúp tôi tiêu trừ một vài chấp trước.

Chồng tôi và tôi luân phiên chăm sóc bà. Bà đã bị đột qụy hai lần và thậm chí không thể nhận thức được rằng bà cần phải bình phục. Bà cần người giúp khi ăn uống, tắm rửa, chải tóc, mặc đồ, và đi vệ sinh. Các bệnh nhân và bác sĩ ở bệnh viên đều nhận xét rằng tôi đối xử với bà như mẹ đẻ của mình và chăm sóc bà còn tốt hơn cả con trai của bà. Tôi đã nhân cơ hội này để nói với họ rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công và nói với họ về môn tu luyện. Một vài bệnh nhân khác thậm chí đã bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân.

“Pháp Luân Công hảo”

Cuối cùng tôi đã chinh phục được người mẹ chồng cố chấp của mình bằng lòng từ bi và sự tận tụy. Bà đã hoàn toàn thay đổi ý kiến về Pháp Luân Công. Bà lặp lại theo tôi khi tôi dạy bà nói “Pháp Luân Công hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Bà cảm thấy khỏe hơn rất nhiều khi bà nhẩm những cụm từ này hàng ngày.

Bà gia nhập Đảng Cộng sản vào năm 1945 và bị đầu độc nặng nề bởi những tuyên truyền của Đảng. Bà đã nhiều lần từ chối thoái ĐCSTQ khi tôi và các học viên khác cố gắng thuyết phục bà. Chúng tôi muốn bà tránh được kết cục bi thảm đang chờ Đảng và những người trợ giúp nó làm điều ác. Bà rất cố chấp, nhưng cuối cùng đã đồng ý thoái. Bà thậm chí còn chọn dùng tên thật để tuyên bố thoái Đảng. Tôi rất mừng cho bà.

Chồng tôi rất xúc động về những điều tôi đã làm cho mẹ của anh. Anh đã hết lời khen ngợi Pháp Luân Công.

Pháp Luân Công đã giúp tôi trở thành một người tốt hơn rất nhiều. Tôi tin rằng chúng ta sẽ lay động được trái tim của người khác nếu chúng ta thật sự làm theo những lời giảng của Sư phụ, loại bỏ các chấp trước, và suy nghĩ cho người khác một cách vị tha.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/30/大法改变了我-倔强的婆婆也被救度-275800.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/3/140799.html

Đăng ngày 25-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share