[MINH HUỆ 29-03-2013] Tôi đã nghĩ về việc viết bài chia sẻ này lâu rồi. Một vài năm trước, tôi đã không chính diện nhận thức Minh Huệ Net, thậm chí tôi còn nói những điều nhạo báng Ông. Điều tồi tệ hơn là có một vài đồng tu cũng đồng ý với những điều tôi nói. Tôi biết một vài người gần đây đã tấn công Minh Huệ Net. Mặc dù tôi đã không liên lạc với họ một thời gian dài trước đó, nhưng tôi vẫn cảm thấy tôi nên chịu một phần trách nhiệm vì đã không làm điều gì tốt để giúp đỡ họ khi tôi nhận ra những vấn đề của họ. Trong một vài trường hợp, tôi thậm chí còn khởi tác dụng phụ diện. Đó là lý do tại sao trong suốt thời gian này, tôi cảm thấy rất áy náy. Phải dũng cảm lắm mới phơi bày được những lỗi sai mà bản thân phạm phải, và đó là lý do tại sao tôi mất rất nhiều thời gian mới viết được bài chia sẻ này.

Nếu một người không tẩy tịnh bản thân sau khi nhận ra rằng anh ta đã làm điều gì sai thì cựu thế lực sẽ nhân cơ hội này mà tạo ra những trở ngại cho sự tu luyện của anh ấy. Bây giờ, tôi muốn trịnh trọng gửi lời xin lỗi tới Minh Huệ Net và xin được tha thứ. Tôi hoàn toàn phủ nhận mọi an bài của cựu thế lực. Đồng thời, tôi xin chia sẻ với các bạn đồng tu trải nghiệm về sự hối hận sâu sắc và trường kỳ của tôi với hy vọng sẽ thức tỉnh các đồng tu khác và bù đắp cho những tổn thất mà tôi đã gây ra.

Đầu năm 2008, tôi quen khá nhiều đồng tu trên mạng Internet. Vài đồng tu sử dụng QQ – một phần mềm chat ở Trung Quốc – để giảng chân tướng, vì thế tôi đã tham gia vào một nhóm QQ do một vài học viên thành lập và bắt đầu giao lưu với họ. Hầu hết những người trong nhóm này đều là học viên. Thỉnh thoảng cũng có một vài người không phải là học viên tham gia vào nhóm. Khi điều này xảy ra thì các học viên tranh nhau giảng chân tướng cho họ. Chẳng mấy chốc những người không phải học viên này thấy chán nản và bỏ đi. Đôi khi trên QQ cũng có những đặc vụ ngầm online vào để chửi rủa các học viên. Tôi đã ở trong nhóm một giai đoạn thời gian nhưng vẫn chưa thấy một cá nhân nào thoái Đảng cũng như các tổ chức liên đới của nó. Trên thực tế, nhóm này đã trở thành một nơi cho các học viên buôn chuyện phiếm của người thường.

Thời điểm đó, tôi đã gặp một vài khảo nghiệm ở nhà và tôi đã bị cách ly với chỉnh thể một thời gian dài. Tôi đã không làm tốt ba việc. Tôi đã nghĩ rằng nói chuyện với các đồng tu khác về những vấn đề của mình và việc ngộ ra được cũng như nhận sự an ủi từ các đồng tu là cách chia sẻ thông thường. Tôi cũng cảm thấy rằng học Pháp chung giúp tôi rất nhiều, vì thế trong một khoảng thời gian, tôi đã trở nên phụ thuộc vào môi trường này.

Tuy nhiên, tà ác cũng đã lợi dụng môi trường này. Rất thường xuyên, mật vụ và những học viên đã đi lệch đường và bị tà ngộ vào trong nhóm này, cố gắng lôi chúng tôi xuống và phá hoại môi trường tu luyện đó. Tôi đã nghĩ rằng mình có khả năng nhận diện những người này. Hồi tôi còn bị giam giữ trong trại cưỡng bức lao động vào thời gian mà cuộc bức hại điên cuồng nhất, vì tôi đã bị chuyển tới ba trại cưỡng bức lao động nên hàng trăm đặc vụ cũng như các phụ trách cố gắng chuyển hóa tôi. Tôi rất bội phục những đồng tu cao tuổi ăn chay hay những người nổi tiếng có địa vị xã hội cao. Nhưng tôi luôn bảo trì thanh tỉnh. Chính vì những kinh nghiệm trước của tôi ở trong trại lao động cưỡng bức, tôi đã rất chủ quan.

Tôi thường cảnh giác với những người đi sai chệch và bị tà ngộ hay những người có tâm sắc dục mạnh mẽ bởi vì tôi biết những người như thế sẽ làm tổn hại nặng nề đến chỉnh thể tu luyện nếu không nhận ra kịp thời. Chính vì thế, khi những người này vào nhóm, tôi đã ngay lập tức cảnh báo cho những người khác. Lúc đó, hầu hết các đồng tu không thể phân biệt được, và thậm chí có những người có thể nhìn ra những vấn đề của họ và nghĩ rằng chúng tôi nên giúp họ bằng từ bi. Tôi đã đề xuất việc chúng tôi tìm một vài đồng tu tu luyện vững chắc để giúp họ trực tiếp bởi vì trong nhóm này cũng có những học viên mới và những người mới bước ra. Tôi nghĩ rằng họ có thể không phân biệt được chính tà và có thể dễ dàng lệch sang đường tà bởi vì những người đi sai đường hay những người bị khống chế bởi cựu thế lực thường có khả năng ăn nói và giỏi tranh biện. Những người không bị bức hại trực tiếp đã không nhận ra tầm quan trọng của tu luyện và nghĩ rằng tôi thổi phồng mọi chuyện và cố đe dọa mọi người.

Không lâu sau đó, môi trường trên mạng đã bắt đầu trở nên phức tạp với tất cả các chủng tâm chấp trước nổi lên. Một số người còn giới thiệu chúng tôi với một người đang thanh giảng chân tướng trên những trang mạng khiêu dâm, và cô ấy khuyến khích mọi người cũng làm như vậy, cô ấy nói rằng cô ấy không có tâm sắc dục. Tôi phản đối kịch liệt đề xuất này, nói rằng tu luyện là một vấn đề nghiêm túc và chúng ta không được phép để ma sắc dục phá huỷ chỉnh thể tu luyện của chúng ta. Sau một vài cuộc thảo luận, chúng tôi quyết định rằng một số đồng tu sẽ đi cùng cô ấy và xem cô ấy nói như thế nào với mọi người trên những trang mạng này. Hoá ra cô ấy chỉ tán tỉnh mọi người, cố gắng để dụ họ làm “tam thoái” (thoái ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên Cộng sản, hoặc Đội Thiếu niên).

Hầu hết những người tu luyện đều có thể nhận ra từ căn bản của Pháp rằng đây là một cách tiếp cận sai lầm, nhưng họ không đang tâm loại cô ấy ra. Vì vậy, tôi đã rời khỏi nhóm. Không lâu sau đó, mọi việc trở nên lộn xộn bởi những người này, và chỉ khi đó các đồng tu mới nhận ra những gì tôi đã nói là đúng. Mặc dù hoàn cảnh đã được thanh lý, nhưng một số học viên vẫn tiếp tục xuất hiện tâm sắc dục. Sau đó, một vài học viên bị bắt giữ trái phép, và môi trường tu luyện trên mạng cũng bị phá hủy hoàn toàn.

Vì thế, các học viên phải chuyển từ QQ sang KK. Tôi đăng  nhập vào KK một vài lần và thấy rất nhiều người không phải là học viên ở đó. Các học viên ban đầu sẽ hát một vài bài hát về tình yêu với những người không phải học viên, cố gắng thân thiện với họ, và sau đó giảng chân tướng cho họ. Tuy nhiên, cuối cùng tôi vẫn không thấy bất kỳ ai thoái ĐCSTQ. Hơn nữa, ngay sau khi tôi nghe những bài tình ca đó, tôi cảm thấy rất đau đầu – chúng nghe thật tục tĩu. Tôi không nghĩ rằng những cách cứu người như vậy là hữu dụng. Nếu không được xử lý một cách hợp lý, một người sẽ thậm chí không thể giúp được chính bản thân anh ta. Tôi vẫn không thể đồng ý với cách tiếp cận như vậy.

Tu lên trên thật khó, một người có thể dễ dàng rớt xuống chỉ với một niệm đầu sai lệch. Bị vấy bẩn bởi sắc dục trong một thời gian dài sẽ gây ra nhiều vấn đề. Không thành công trong việc khuyên mọi người không dùng KK, tự bản thân tôi đã không dùng nó nữa. Sau đó, một vài đồng tu trong nhóm đó bị bắt. Những người thanh tỉnh hơn bắt đầu nhận ra rằng gặp mặt nhau học Pháp tập thể chính là điều mà Sư phụ muốn chúng ta làm.

Sau hai năm trên mạng, tôi nhận ra rằng những người thích dùng thời gian của mình trên mạng là những người không chịu nổi sự cô đơn. Vì cuộc bức hại mà chúng tôi mất đi hoàn cảnh tu luyện cho hầu hết các hoạt động nhóm. Cho đến bây giờ, tôi vẫn không thể liên lạc được với những học viên ở địa phương. Chịu áp lực trong một thời gian dài, cả những người đã bước ra chứng thực Pháp sớm hơn và những người không bao giờ bước ra đều cảm thấy áp lực từ nhiều phía. Theo thời gian, họ buông lơi việc tu luyện cá nhân và mong muốn một môi trường chỉnh thể. Khi tìm thấy một ai đó, họ cứ bám lấy người đó và dành nhiều thời gian cho việc tán gẫu trên mạng và kết quả đã để lỡ nhiều việc quan trọng.

Thực tế, giảng chân tướng trên mạng không hiệu quả, hơn nữa vấn đề an toàn cũng rất quan trọng. Khi tôi đang tìm một hạng mục để chứng thực Pháp, tôi đã chú ý nhiều đến những bài viết trên Minh Huệ, những bài viết rất có ích và tôi đã tìm thấy con đường mà tôi nên đi. Tôi khuyên các đồng tu cũng nên chú ý đến những bài viết trên Minh Huệ.

Tôi quyết định viết những bài viết để chứng thực Pháp. Sau một vài bài được đăng thì phản hồi rất tích cực. Thỉnh thoảng các đồng tu cũng giúp đỡ tôi bằng cách kiểm tra lại nội dung và đưa ra sáng kiến. Tôi viết thuận tay và trôi chảy hơn. Sau đó, tôi biết rằng một học viên đã khai mở thiên mục. Anh ấy ca ngợi khả năng viết bài của tôi và khuyến khích tôi viết một điều rộng lớn và bao hàm hơn. Vì vậy, tôi đã viết và đặt tất cả nỗ lực của mình vào bài viết đó. Tuy nhiên, Minh Huệ đã không đăng nó. Tôi phải gửi bài viết đó tới một trang mạng khác để công bố.

Tôi không thể hiểu tại sao Minh Huệ Net không chọn đăng bài viết đó. Tôi muốn nó được công bố trên Minh Huệ; dù cho tôi đã đăng bao nhiêu bài viết trên các trang mạng khác, tôi vẫn cảm thấy thật tiếc khi bài viết đó không được đăng trên Minh Huệ Net. Sau đó, tôi bắt đầu có những người hâm mộ, họ dần dần coi tôi như một cao nhân. Vô tình, tôi cũng bắt đầu xem bản thân mình như vậy. Tôi bắt đầu bực bội với bất kỳ lời chỉ trích nào và bắt đầu phàn nàn về Minh Huệ, tôi thấy rất bất bình.

Trước đó, nhiều học viên ở nhóm KK gặp phải nhiều vấn đề; vì thế mà một số học viên đã ra khỏi nhóm và chuyển sang blog. Họ thấy rằng nhiều học viên đã viết những bài chia sẻ trên các blog với danh nghĩa cứu người, tuy nhiên họ [những người viết blog] không nói với mọi người rằng họ là đệ tử Đại Pháp và hầu hết những bài mà họ viết đều là về các công năng đặc dị. Một số học viên không chắc liệu những bài chia sẻ này có thích hợp để dùng hay không, nên họ đã tập hợp chúng lại và đưa cho tôi xem. Khi tôi nhìn những bài viết này, tôi thấy rằng một số đã thực sự  thổi phồng bản sự của chính họ, cho thấy rằng họ đã không biết trời cao đất dày, và thực sự đã phát sinh tà ngộ. Một số học viên thoạt đầu không biểu hiện ra những vấn đề rõ ràng, nhưng có thể thấy được rằng họ đang xuất sinh tâm hiển thị. Những bài viết như vậy sẽ không bao giờ được đăng trên những trang web Đại Pháp. Tôi có thể cảm nhận được sự can nhiễu sau khi đọc một vài dòng. Chúng ta phải thanh lý chủng vật chất bại hoại này. Vì vậy, tôi không đọc chúng và nhận thức rất rõ ràng rằng đây là trộm Pháp. Những bài viết đó không được Minh Huệ Net kiểm định, và có thể các học viên đã không đủ khả năng để phân biệt ngay cả khi có những yếu tố từ cựu thế lực trộn lẫn vào trong đó. Thêm nữa, có một số người thích truy cầu những điều mới lạ và sẽ tâng bốc người đó như những fan hâm mộ. Và khi người mà họ theo trở nên xấu đi, thì cả một nhóm lớn những người đó sẽ bị kéo xuống theo. Những người chân tu sẽ gửi bài chia sẻ của họ cho Minh Huệ Net kiểm duyệt.

Một số đồng tu nói rằng họ đã gửi bài chia sẻ của họ cho Minh Huệ Net rồi, nhưng những bài viết đó không được đăng. Vì thế họ bắt đầu phàn nàn, nói rằng Minh Huệ Net đã không đạt tiêu chuẩn cao, hạn chế tài năng của họ. Những gì họ nói cũng giống với tâm trạng phẫn nộ bất bình của tôi. Tôi đã nghĩ rằng, trong suốt hơn 10 năm qua, Minh Huệ chỉ tập trung vào những tác dụng chữa bệnh khỏe người và làm ba việc. Chỉ có một vài bài chia sẻ là có thể ngộ đúng đắn về những vấn đề của các học viên. Vì thế, tôi đã nói rằng Minh Huệ Net chỉ ở tầng thứ sơ cấp. Tôi đã đưa ra những lời bình luận như vậy dựa trên tình cảm cá nhân mà không biết rằng những lời phàn nàn đó của tôi là rất nghiêm trọng.

Mặc dù như vậy nhưng tôi vẫn thuyết phục các đồng tu không đọc những trang mạng khác mà hãy sử dụng thời gian để đọc những bài chia sẻ trên Minh Huệ Net. Ngoài ra, những người tạo các blog đã làm mất thời gian của những người khác, họ có xu hướng học ‘người’ chứ không học Pháp. Có một hiện tượng cũng rất phổ biến ở trong nhóm học Pháp, mọi người bắt đầu phụ thuộc vào những phụ đạo viên, những người mà họ nghĩ rằng đang tu luyện rất tốt. Họ xin lời khuyên của những phụ đạo viên này trong tất cả các vấn đề, dù lớn hay nhỏ, và không có bất kỳ chính kiến nào của mình. Họ cộng tác với những học viên hải ngoại trong các hạng mục giải cứu các đồng tu và hiệu quả đạt được rất tốt. Sau đó, một số học viên hải ngoại trở thành phụ đạo viên của nhóm này và những học viên ở Trung Quốc Đại lục xin lời khuyên từ họ trong bất kỳ vấn đề nào.

Tu luyện không phải lý thuyết suông. Làm sao mà những học viên hải ngoại, những người không có bất kỳ kinh nghiệm tu luyện vững chắc nào trong môi trường [tu luyện] ở Trung Quốc Đại lục lại có thể “chỉ đạo” những học viên ở Trung Quốc Đại lục tu luyện? Đối với những học viên ở Trung Quốc Đại lục, những người đã phải chịu đựng khó nạn cùng cực cả về thể xác lẫn tinh thần, những vấn đề trong tu luyện của họ làm sao có thể được giải quyết chỉ bằng một vài câu nói suy diễn từ những học viên hải ngoại ngồi thoải mái trước máy tính. Một người hành xử như thế nào vào thời điểm then chốt là cả một quá trình ngộ ra việc loại bỏ cái tôi cũ và thay đổi bản thân thành một người mới. Vì thế, tôi không đồng ý với việc các học viên hải ngoại đưa ra những lời đề nghị tùy tiện như vậy. Họ nói rằng họ quá bận rộn đến nỗi không có thời gian để đọc những bài chia sẻ trên những website Đại Pháp, nhưng họ lại có thời gian để can nhiễu tới sự tu luyện của các học viên ở Trung Quốc Đại lục.

Hầu hết các học viên ở Trung Quốc chưa được gặp Sư phụ ngoài đời, và họ thật sự đố kị với những học viên hải ngoại. Họ tưởng rằng những người được gặp Sư phụ chắc phải thật khác biệt và phải ở những tầng thứ cao hơn. Thể ngộ cá nhân của tôi đó là Sư phụ đã kết nhiều mối duyên khi Ngài hạ xuống từng tầng từng tầng một. Do những mối duyên này mà một số học viên có thể gặp được Sư phụ. Dù cho học viên ở tầng thứ nào thì họ cũng phải tu luyện để đạt được tiêu chuẩn có thể quay về. Những đệ tử ở Trung Quốc là những đệ tử nhớ Sư phụ nhất. Tuy nhiên, nếu chúng ta bị lẫn lộn tình cảm và ỷ lại vào Sư phụ, cố gắng tránh cuộc bức hại và không đảm nhận trách nhiệm tu luyện thành Thần của chúng ta, cựu thế lực sẽ lợi dụng điều đó để bức hại chúng ta.

Việc một số đệ tử có thể làm việc bên cạnh Sư phụ hoặc đảm trách những hạng mục nhất định không có nghĩa là họ có thẩm quyền cao hơn và mọi điều họ nói đều là đúng. Mọi thứ đều được đo lường bởi Pháp, và chúng ta phải phù hợp với tiêu chuẩn của Pháp dù cho chúng ta có làm việc bên cạnh Sư phụ hay không. Một số học viên có thể ở bên cạnh Sư phụ tại nhân gian, nhưng điều này không có nghĩa là quả vị của họ sau khi viên mãn sẽ cao hoặc gần Sư phụ hơn; hiện tại những học viên ở xa Sư phụ tương lai có thể ở gần Sư phụ sau khi viên mãn. Quả vị của chúng ta khi viên mãn là vĩnh cửu, và nó không được quyết định bởi những thứ bề nổi hời hợt trong xã hội người thường, mà bằng sự tu luyện tâm tính vững chắc của chúng ta. Chúng ta phải tập trung vào tu luyện bản thân mình thật tốt thay vì đố kị với những người khác.

Mặt khác, Sư phụ không bao giờ cách xa chúng ta. Khi chúng ta tĩnh tâm học Pháp và hướng nội, thì chúng ta thực sự đang giao tiếp với Sư phụ. Khi tâm chúng ta hoà tan trong Pháp, chúng ta sẽ có một thế giới bao la trong tâm mình và vô số những sinh mệnh cùng với chúng ta. Sao chúng ta có thể cảm thấy cô đơn được? Điều cốt yếu là chúng ta phải hướng nội hơn là truy cầu những thứ bề ngoài. Khi chúng ta hướng nội, chúng ta sẽ có mọi thứ trong tay, bởi vì Pháp cấp cho chúng ta tất cả những gì chúng ta cần. Những khó nạn mà chúng ta gặp phải đều bắt nguồn từ suy nghĩ ích kỉ của chúng ta. Nếu chúng ta muốn gần Sư phụ hơn, chúng ta cần phải tinh tấn trong tu luyện Đại Pháp. Nếu chúng ta bỏ gần tìm xa, xa rời đường chính mà truy cầu đường tắt, thì sau này sẽ rất khó mà quay đầu trở lại

Đối với tôi, 2012 là một năm mà tôi hối hận sâu sắc. Mặc dù tôi đã không dùng mạng trực tuyến trên diện rộng nhưng những tin tức xấu vẫn tiếp tục đến tai tôi. Nhiều học viên mà tôi biết đã sớm gặp phải rắc rối: Một số học viên đã làm những việc xấu, một số thì bị bắt bởi cảnh sát,và một số thì phát triển thêm tà ngộ và phá hoại Pháp. Trong số họ cũng có một số người tôi từng nghĩ là rất tốt. Từ những bài học này tôi đã không còn kiêu ngạo nữa.

Từ năm trước, tôi đã hướng nội một cách nghiêm túc. Nếu như tôi không dùng giọng điệu kẻ cả khi chia sẻ với các đồng tu, thì tôi đã có thể kéo các đồng tu đi chệch đường quay trở lại. Nếu như tôi tu luyện tâm tính của mình tốt hơn một chút và từ bi hơn thì tôi đã có thể giúp đỡ một số đồng tu. Tuy nhiên, trong tu luyện không có từ “nếu”, mà chỉ có những bài học kinh nghiệm. Trong quá khứ, tôi cũng từng có thời gian thổi phồng bản thân mình, và tôi cảm thấy tầm quan trọng của bản thân khi nghe những lời khen ngợi. Sau khi một vài bài chia sẻ của tôi được đăng, tôi cảm thấy rằng tôi thật đặc biệt, và khi Minh Huệ Net không đăng một bài chia sẻ của tôi, tôi bắt đầu phá hoại Ông để trút cơn giận của mình. Tôi thật may mắn khi đã thức tỉnh trước khi đi quá xa. Nhìn lại khoảng thời gian tôi còn ở trong trại lao động cưỡng bức, rất nhiều đồng tu đã đi theo tà ngộ, và họ bắt đầu không thể nhận ra một cách rõ ràng họ là ai bởi những truy cầu về những thứ bên ngoài. Sao tôi có thể tiếp tục u mê sau khi chứng kiến quá nhiều bài học từ các đồng tu?

Là những đệ tử Đại Pháp, chúng ta có trách nhiệm chứng thực Pháp. Chúng ta nên làm việc này thật tốt, nếu không, chúng ta cũng nên có trách nhiệm. Tu luyện là việc nghiêm túc. Làm sao chúng ta có thể chỉ nghĩ đến uy đức của bản thân mình? Với thể ngộ lần này, tôi bắt đầu học cách lặng lẽ làm những gì mà tôi nên làm như một đệ tử Đại Pháp.

Giờ đây, khi tôi nghĩ về quá trình mà tôi đã trải qua, tôi thật sự hoảng sợ về tình trạng tu luyện của mình. Tôi đã trải qua quá trình tự tâm sinh ma. Tôi cảm nhận sâu sắc rằng, Sư phụ là người duy nhất quan tâm chúng ta.

Chúng  ta phải tu luyện một cách vững chắc trong Pháp. Tôi muốn khuyên những đồng tu đã sử dụng phần lớn thời gian của họ trên mạng suy nghĩ một cách nghiêm túc về việc họ đã thực sự dùng bao nhiêu thời gian của mình để chứng thực Pháp và bao nhiêu thời gian để tán gẫu và nói chuyện phiếm. Tu luyện trong thời Chính Pháp là đề cao tâm tính của chúng ta và cứu chúng sinh. Nhiều học viên đăng nhập vào nhiều trang mạng khi đang học Pháp nhóm, và trong khi đang học Pháp, họ vẫn tiếp tục tán gẫu với những người khác, và họ nói rằng họ rất bận. Họ bận thoả mãn những chấp trước của mình về truy cầu danh, lợi, tình. Những gì mà họ đang làm thực sự đang lừa gạt chính họ.

Tôi biết một số đồng tu trong nhiều năm, và họ ở trên mạng hàng ngày, tôi hầu như không thấy họ có bất kỳ tiến bộ nào trong tu luyện. Thỉnh thoảng, tôi cố gắng an ủi mình rằng tôi thật may mắn khi không bị trượt xuống theo những người đã đi chệch đường kia. Nhưng chúng ta có thể tiếp tục dậm chân tại chỗ trong bao lâu nữa? Tương lai của chúng ta hoặc là ở cùng với Sư phụ, hoặc là ở cùng với cựu thế lực.

Cũng có một số học viên, không có những công năng đặc dị, nhưng vẫn tiếp tục nói về sự huyền bí của vũ trụ ở tầng thứ thâm sâu và những không gian khác ở mọi nơi. Họ thậm chí còn có một nhóm fan hâm mộ. Nếu ai đó không hiểu những gì mà họ đang nói, thì những người hâm mộ sẽ giúp họ giải thích rằng những gì họ nói là ở tầng quá cao xa so với tầng của những người hâm mộ này và sau này họ sẽ hiểu chúng. Chia sẻ trở thành bài thuyết trình, và không ai được phép nói xen vào trong khi họ đang nói. Một số học viên thậm chí không thể phân biệt được rõ ràng rằng hành vi đó là đi ngược lại với Pháp.

Một số học viên có những kỹ năng về kỹ thuật cũng phát triển tâm tự mãn cao bởi vì nhiều người phải dựa vào sự giúp đỡ của họ. Họ đã lẫn lộn một cách nghiêm trọng giữa kỹ năng kỹ thuật với tầng thứ tu luyện.

Tôi cảm thấy tâm mình rất nặng nề khi tình cờ nghe về tình trạng trên mạng trực tuyến. Chúng ta phải có cái nhìn nghiêm túc về tình trạng của những học viên đã ở trên mạng trong một thời gian dài mà không đạt được hiệu quả cao.

Giờ đây, tôi đã hoàn toàn hiểu tại sao trong hơn 10 năm qua, Minh Huệ Net kiên trì đăng những bài chia sẻ tập trung chủ yếu vào làm ba việc thật tốt. Dù sao thì, nói được là phải làm được. Một người chỉ có thể thật sự đề cao khi họ chính niệm chính hành ở tất cả các tầng thứ. Một người phải tốt như những gì anh ta nói để thực sự tinh tấn trong tu luyện. Một người tu luyện chân chính chỉ khi anh ta kiên trì chứng thực Pháp ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác.

Minh Huệ Net đang cho chúng ta thấy con đường mà Sư phụ đã vạch ra là con đường tu luyện đại đạo và vững chắc nhất mà vô số đệ tử đã bước đi. Tất cả mọi con đường đều gặp nhau tại đây và hình thành nên một đại đạo thông thiên cho chỉnh thể các đệ tử Đại Pháp. Nếu bạn chưa nhận thức rõ con đường của chính mình là gì và chưa tìm ra một hạng mục phù hợp cho bản thân mình, thì hãy vào Minh Huệ Net. Bạn sẽ tìm thấy con đường phù hợp cho mình.

Minh Huệ Net không phải là một trang mạng quá “sơ cấp”, mà chính tôi đã đi chệch khỏi sự tu luyện vững chắc trong Đại Pháp. Tôi thấy thật may mắn khi tôi chỉ phàn nàn mà không phủ nhận Minh Huệ Net, và tôi đã đọc những bài chia sẻ trên Minh Huệ mỗi ngày.

Học Pháp, luyện công và tu luyện vững chắc tâm tính của chúng ta là những gì đảm bảo cho sự viên mãn của chúng ta. Chúng ta phải kiên trì trên con đường đúng đắn để có thể tu luyện đến cuối cùng. Minh Huệ Net giống như một ngọn đèn chỉ đường cho chúng ta, và vai trò của Ông là không thể thay thế trong việc chúng ta thực hiện thật tốt ba việc của mình. Chúng ta phải giữ một thái độ đúng đắn đối với Minh Huệ Net. Hãy thắp sáng ngọn đèn trong tâm mình và bước đi trên con đường vĩ đại mà Sư phụ đã ban tặng cho chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/29/漫长又痛心的心路-271474.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/21/139001.html

Đăng ngày 12-05-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share