Bài của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 11-11-2008] Cho phép tôi kể về một câu chuyện về việc tập công buổi sáng. Tôi không muốn nói về chuyện tôi đã làm tốt như thế nào mà thay vào đó, tôi muốn nhấn mạnh đến việc Sư Phụ từ bi của chúng ta chăm lo cho tất cả các đệ tử nhiều đến mức nào.

Tôi đã tu luyện được hơn 10 năm. Tôi có thể nói rằng tôi đã có những bước tiến khá tốt trong việc tập công, và tôi đã được hưởng rất nhiều lợi ích. Tôi luôn cảm thấy tràn đầy năng lượng và không thấy buồn ngủ khi làm 3 việc. Rất nhiều lần, khi tôi không thể hoàn thành công tác liên quan đến Đại Pháp vào ban ngày, nên tôi luôn cắt bớt thời gian ngủ để làm nốt công việc, vậy có thể nói rằng tôi là một người không ngủ nhiều.

Thỉnh thoảng, khi chúng tôi tâm đắc cùng nhau về những kinh nghiệm tu luyện và nhận thức, một bạn đồng tu lại nói rằng hàng ngày, sau khi hoàn thành 3 việc anh ấy thường thấy buồn ngủ và muốn ngủ lâu hơn một chút. Chính vì vậy, thỉnh thoảng anh ấy lại bỏ lỡ việc tập công buổi sáng. Anh ấy hỏi tôi có như vậy không. Tôi trả lời “Tôi không như vậy. Có vẻ như là việc buồn ngủ không ảnh hưởng gì đến tôi và đơn giản là tôi không thấy buồn ngủ”. Bạn đồng tu liền nói “Thật là tuyệt. Thế thì anh sẽ có nhiều thời gian dành cho công tác chứng thực Pháp hơn. Tôi trả lời “Đúng là như vậy đấy”

Bạn đồng tu lại hỏi tôi “Nhưng anh không cần ngủ à?” Tôi trả lời. “Có chứ. Tôi bắt đầu ngủ ngay sau khi kết thúc việc PCN vào lúc nửa đêm và tôi thức dậy trước khi bắt đầu giờ luyện công buổi sáng. Vậy nên một ngày tôi ngủ 3 tiếng. Từ lúc bắt đầu tu luyện cho đến nay, không bao giờ tôi ngủ trưa.” Anh ấy hỏi “Thế anh có bí quyết nào không vậy” Tôi trả lời “Có, tôi có đấy. Đó là tôi kiên định thực hiện việc luyện công hàng ngày cũng giống như việc học Pháp. Tôi không bỏ tập dù chỉ 1 ngày. Các bài công cũng là một phần của Pháp, đó là Đại Viên Mãn Pháp . Mặc dù vài lần tôi suýt bỏ lỡ việc luyện công buổi sáng, nhưng cuối cùng tôi vẫn vượt qua được vì Sư Phụ từ bi đã đánh thức tôi dậy.”

Sau đó, tôi kể cho bạn đồng tu nghe câu chuyện của mình. Tôi sẽ không nói về chuyện đã xảy ra cách đây một thời gian lâu. Hãy để tôi kể cho anh nghe chuyện xảy ra gần đây nhất. Vào lúc 3: 40 sáng ngày 8 tháng 11, tôi nghe thấy ai đó gọi to tên mình. Tôi tỉnh dậy và nghĩ là vợ tôi gọi. Tôi mở cửa phòng cô ấy và hỏi cô ấy cần gì nhưng tôi thấy là cô ấy vẫn đang ngủ say. Tôi thấy lúc đó chính xác là 3:40. Tôi lập tức hiểu rằng đã đến giờ tập công sáng. Suốt cả ngày tôi đã bận chuẩn bị và phân phát tài liệu giảng thanh. Vào buổi tối, sau khi đọc xong các bài trên Minh Huệ ngày hôm đó, tôi viết bài một lúc và rồi đến giờ PCN lúc nửa đêm. Sau đó, tôi đi ngủ. Tôi ngủ rất sâu và tôi cũng mơ nữa. Chính Sư Phụ từ bi đã đánh thức tôi dậy và không muốn tôi bỏ lỡ bài tập công sáng.

Vì vậy, tôi dậy, rửa mặt và bắt đầu tập công. Vào lúc đó, tôi có thể cảm nhận trường không gian bản thể của tôi rất thanh bình, tràn ngập từ bi, hòa ái và có năng lượng mạnh mẽ. Thân thể tôi nhẹ nhàng và tôi cảm thấy rất thoải mái và trường không gian bản thể đẹp lạ thường. Nơi đây thực sự là “Mỹ diệu vô cùng không tả xiết. Song mục chói muôn điệu ánh quang” (“Pháp Luân Thế giới” _ Hồng Ngâm). Lúc đó tôi thực sự nhận ra rằng tập công buổi sáng có thể làm tịnh hóa thân thể và trường không gian bản thể cũng như gia trì các khí cơ mà Sư Phụ đã cấp cho tôi. Cũng có vẻ như tôi có thể phát công và năng lượng nhiều hơn để từ bi cứu độ vô lượng chúng sinh vẫn đang còn lạc trong cõi mê.

Ngày 11 tháng 11 năm 2008


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/11/11/189571.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/11/27/102544.html
Đăng ngày 10-12-2008: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share