Bài viết của một học viên từ thành phố Yichang, tỉnh Hồ Bắc

[MINH HUỆ 24-10-2008] Thời gian còn lại ngày càng ít cho chúng ta để cứu người. Đôi khi tôi nghĩ về việc làm sao để cứu nhiều người hơn nữa. Pháp Luân mà Sư Phụ ban cho chúng ta thường chuyển không dừng. Thật là tuyệt vời nếu chúng ta có thể cứu người trong mọi lúc.

Người nào đó có thể nói: “Tôi cần thời gian để ăn và làm việc. Tôi không thể dành toàn bộ thời gian của tôi vào việc cứu người”. Nhưng trên thực tế, nếu bạn ăn, thì bạn cần phải đi mua sắm đồ để nấu và đôi khi bạn đi ăn với những người khác. Bất kể cơ hội nào liên hệ với những người khác đều là một cơ hội cho chúng ta làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công cho họ. Ví dụ, tôi là một người làm những công việc lặt vặt và thường đi tới nhà của người dân để làm việc. Khi tôi gặp gỡ mọi người, tôi nói với họ về sự thật hoặc đưa cho họ những tài liệu thông tin.

Thỉnh thoảng tôi gặp những người mới quen trong bàn ăn tối và làm sáng tỏ sự thật cho tất cả họ ngay tại đó. Một lần, một vài người nói với tôi rằng một người nào đó ở bàn ăn là trưởng ban an ninh và bảo vệ của một làng. Tôi nghĩ anh ta cũng là một chúng sinh cần được cứu, và không có gì xảy ra với tôi khi tôi làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công cho anh ta. Các đệ tử Đại Pháp có thể gặp nhiều người hơn ở nơi làm việc. Chúng ta cần phải nghĩ nhiều hơn về cách làm thế nào để làm sáng tỏ sự thật ở sở làm.

Một vài học viên vẫn còn “sợ”. Trên thực tế, nhiều người đã thức tỉnh và không còn bị lừa dối bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Pháp Luân Công nữa. Tôi thường giải thích sự thật với mọi người mặt đối mặt,và tôi hiếm khi gặp ai đó ủng hộ ĐCSTQ một cách tuyệt đối. Khi tôi đi mua sắm, tôi đi tới những cửa hang khác nhau để có thể gặp gỡ nhiều người hơn. Khi tôi làm sáng tỏ sự thật với họ, tôi không sợ vì họ không biết tôi và chúng tôi sẽ đi những đường khác nhau sau khi tôi nói chuyện với họ. Đôi khi tôi không có thời gian để nói chuyện với họ, nên tôi đã viết những câu làm sáng tỏ sự thật lên những đồng tiền. Một ngày một người nhìn thấy những chữ trên tiền của tôi và nói với tôi rằng những đồng tiền mà anh ta có được từ Bắc Kinh còn được viết “tốt hơn”. Tôi nhìn vào tiền của anh ta và thấy rằng những câu trên đó được đánh bằng máy in. Tôi rất vui. Điều này có nghĩa là những cố gắng của chúng ta không phải là vô ích.

Hàng ngày, trước khi tôi ra khỏi nhà, tôi nghĩ về việc làm sao để tôi có thể gặp nhiều người và làm sao để tôi có thể mang theo nhiều tài liệu làm sáng tỏ sự thật. Khi tôi va vào ai đó trên phố, tôi lập tức bắt đầu nghĩ làm sao để cứu anh ta. Tôi có nên nói chuyện với anh ta hoặc đưa cho anh ta một tờ bướm chăng? Mặc dù toi không có đủ thời gian để làm sáng tỏ sự thật cho nhiều người, tôi cũng để lại cho họ cảm giác từ bi của tôi.
Ở nhà tôi có nhiều công việc đồng áng phải làm. Gia đình tôi không thể hoàn thành tất cả, nên tôi đã thuê những người khác làm giúp, và đó là một cơ hội tốt để làm sáng tỏ sự thật với họ. Bất kể tôi ở đâu hay làm gì, tôi sẽ dùng mọi cơ hội để cứu người. Tuy tôi chưa làm được điều đó trong mọi lúc, nhưng đó là mục đích của tôi. Theo cách này, công việc Đại Pháp và công việc của người thường được phối hợp với nhau và khối lượng công việc trở nên nhẹ hơn. Trước kia tôi đã tách chúng làm hai việc khác nhau và tôi cảm thấy tôi không có đủ thời gian.

Trên đây là hiểu biết của tôi. Tôi chia sẻ với mọi người để chúng ta có thể cùng nhau thăng tiến.

Ngày 22 tháng 10 năm 2008


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/10/24/188367.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/11/14/102265.html
Đăng ngày 17-11-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share