Bài viết của Xin Lian

[MINH HUỆ 30-07-2008] Trong sự tu luyện của mình, tôi đã đi qua nhiều đường vòng. Sau khi nói chuyện với các bạn đồng tu, họ đã khuyến khích tôi viết ra kinh nghiệm của mình để chia sẻ với những người khác. Tôi hy vọng những người khác có thể học hỏi qua những bài học của tôi để tránh mắc phải những lỗi lầm tương tự và gây ra thiệt hại. Điều này là có trách nhiệm với Pháp, với các bạn đồng tu, và với chúng sinh.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 2005. Mới đầu, có một vài can nhiễu, nhưng tôi rất kiên định và biết rằng tôi phải kiên trì trong sự tu luyện của tôi. Hàng ngày, tôi học Pháp và tập các bài công pháp với các học viên lâu năm. Khi tôi sắp đến tuổi kết hôn, vào mùa đông năm 2005, một người đã giới thiệu một người đàn ông cho tôi. Vào lúc đó, vì tôi là một học viên mới và không có hiểu biết sâu về Pháp, tôi không biết phải làm gì. Tôi đã hỏi các học viên lâu năm và họ nói rằng Sư Phụ yêu cầu chúng ta phù hợp tối đa với xã hội người thường. Tôi cũng đọc trong Chuyển Pháp Luân: “Trong phương pháp tu luyệncủa chúng ta, khi tu luyện trong người thường chúng ta không giống như hoà thượng hay ni cô . Những người trẻ tuổi cũng cần lập gia đình.” (Bài Giảng Thứ 6) Do vậy tôi đã đính hôn.

Bức hại ở vùng chúng tôi rất nghiêm trọng. Vì chấp trước sợ hãi, tôi đã không muốn người khác biết tôi là một người tu luyện. Gia đình chồng tôi chỉ biết rằng tôi học Phật Giáo (trước khi học Pháp Luân Công tôi đã tu luyện Phật Giáo). Tôi đã không thực sự nói với gia đình anh ấy. Đôi khi tôi cố gắng để làm sáng tỏ sự thật với họ, nhưng chỉ gián tiếp, và tôi đã không thể làm điều đó tốt. Do vậy, gia đình anh hoàn toàn không biết sự thật. Trong vùng của chúng tôi, vì sự sợ hãi của các học viên, nên ma quỷ rất hung hăng và nhiều người dân thường không biết hoặc không chấp nhận sự thật.

Hai năm đã trôi qua, và gia đình anh muốn chúng tôi kết hôn. Lúc này, tôi đã học Pháp khá sâu, và đã hiểu về Chính Pháp, ba điều mà học viên phải làm, và cứu độ chúng sinh. Tôi không biết mình có duyên phận gì với anh đình anh ấy. Tôi nghĩ vì mọi việc đã đến bước này, tôi nên kết hôn để cứu họ. Trên thực tế cái suy nghĩ cứu độ họ cũng là một truy cầu. Khi tôi chuyển đến sống trong anh đình anh, tôi đã tập các bài công pháp và phát chính niệm. Tôi nghĩ tôi phải làm ba điều mà Sư Phụ yêu cầu. Tôi đã cố thuyết phục các thành viên trong gia đình anh thoái Đảng cộng sản.

Vài ngày sau khi chúng tôi kết hôn, một buổi sáng khi tôi đang phát chính niệm, anh ấy thức dậy và giận giữ cản ngăn tôi. Có vẻ như ma quỷ đang điều khiển anh ấy. (Một vài ngày trước anh ấy cũng đã cố để ngăn cản tôi, vì anh ấy không thể chấp nhận tôi tu luyện. Nhưng nó không nghiêm trọng như lần này.) Tôi rất bình tĩnh và nhớ rằng Sư Phụ đã nói chúng ta không nên đánh trả lại hoặc hành xử như người thường. Tuy nhiên, nó vẫn làm tôi dao động. Từ khi còn bé, tôi chú ý rất nhiều về việc người khác nghĩ gì về tôi. Tôi cảm thấy rằng chúng tôi mới vừa làm đám cưới, mà anh ấy đã không đối xử tốt với tôi. Tôi trở nên lo lắng và chuyển về nhà bố mẹ tôi. Anh đã tới thăm gia đình tôi vài lần để cố thuyết phục tôi trở về nhà với anh ấy. Tôi nói: “Nếu anh để em tu luyện, em sẽ về nhà với anh. Nếu không, em sẽ không về.” Trong tâm tôi, tu luyện là quan trọng nhất. Cuối cùng, chúng tôi đã ly hôn. Hôn nhân của tôi kéo dài chưa đầy một tháng.

Giờ nhìn lại, tôi có thể thấy nhiều tâm chấp trước và sự ích kỷ của mình. Tôi đã sợ có con, vì con cái có thể can nhiễu đến sự tu luyện của tôi. Gia đình chồng tôi đã không hiểu được. Cũng vậy, người họ hàng của tôi là một người tu luyện, và cô ấy đã kết hôn nhiều năm nay mà không có con. Gia đình chồng tôi sợ rằng tôi sẽ làm theo như vậy. Đối với người thường, đó là cách mà các gia đình duy trì. Đó là lý do tại sao họ chống lại sự tu luyện của tôi như vậy, tới mức muốn ly dị tôi. Cho tới sau khi tôi nhận ra rằng tôi nên làm sáng tỏ sự thật với gia đình anh, nhưng đã quá muộn. Tôi chỉ nghĩ về việc cứu họ khi vấn đề đã nảy sinh. Tâm tôi không trong sạch. Tôi đã không nghĩ về tương lai của họ. cựu thế lực đã lợi dụng khe hở này và khống chế họ. Gia đình anh về cơ bản đều nói rằng nếu tôi tu luyện, con trai của họ sẽ ly dị tôi. Lúc đó, tôi nghĩ việc lựa chọn thật dễ dàng: tất nhiên tôi sẽ chọn tu luyện. Tất cả các loại chấp trước đã nổi lên: Tranh đấu, oán giận, ích kỷ, và những chấp trước vào danh và lợi. Tôi nghĩ tôi đang tu luyện và rất kiên định. Tôi nghĩ tôi đã không bị dao động bởi cái tình của con người và chọn tu luyện. Tôi nghĩ tôi có thể từ bỏ mọi thứ.

Sau đó, khi tôi học Pháp, tôi đã đọc những lời của Sư Phụ: “Tu luyện chính là tu luyện bản thân mình. Bất kể loại trạng thái nào xuất hiện, chư vị cần phải nhìn kỹ vào bản thân.” (“Giảng Pháp tại Pháp Hội thủ đô Mỹ Quốc”). Nhìn lại, chẳng phải là tôi đang cố gắng trong vấn đề mà giải quyết vấn đề hay sao? Tại sao tôi không có chút từ bi nào? Tôi đã không nhận ra rằng khi truy cầu sự thoải mái cho tu luyện của tôi, tôi đã đẩy quá nhiều người về phía đối lập với Đại Pháp. Vì chấp trước vào tự cao tự đại và ích kỷ của tôi, tôi đã cản trở việc cứu độ nhiều người như vậy. Điều này hoàn toàn không phù hợp với Pháp! Cựu vũ trụ là dựa trên ích kỷ. Tôi đã hợp tác với cựu thế lực, nhưng tôi lại nghĩ tôi đang làm điều chân chính. Tôi luôn nghĩ cho bản thân mình trước và không nghĩ rằng các chúng sinh khác có thể được cứu hay không.

Tôi viết bài này hy vọng rằng những học viên trẻ khác có thể bình tĩnh và xem xét mọi việc từ góc độ cứu độ chúng sinh. Chúng ta không thể ích kỷ và làm tổn hại cho Đại Pháp. Tôi đã mắc một lỗi lầm là không nói với chồng tôi rằng tôi là người tu luyện trước khi chúng tôi đính hôn. Sự thất bại của tôi trong khi làm sáng tỏ sự thật đã gây ra nhiều thiệt hại cho Đại Pháp.

Khi tôi thực sự biết nhìn vào bên trong, tôi đã thấy mình có quá nhiều thiếu sót. Thời gian rất ngắn ngủi. Chúng ta không thể nuôi dưỡng hay che giấu bất kể chấp trước nào của con người. Chúng ta phải chú ý tới mọi tư tưởng, suy nghĩ, ý niệm của chúng ta và nhìn vào bên trong, để tu luyện tốt và cứu nhiều chúng sinh hơn.

Đây là những hiểu biết của tôi ở giai đoạn này. Tôi hy vọng các bạn đồng tu có thể rút ra bài học từ những lỗi lầm của tôi và tránh những đường vòng như vậy. Xin từ bi chỉ ra những gì chưa đúng.

Hợp thập


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/7/30/183059.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/8/9/99657.html
Đăng ngày 14-8-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share