Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc.

[MINH HUỆ 26-3-2019] Năm nay tôi 62 tuổi. Chồng tôi đã qua đời khi tôi còn ở tuổi trung niên. Để kiếm sống, tôi đã phải làm nhiều việc vặt, như bán hoa quả và đi nhặt rác. Tôi là một phụ nữ mạnh mẽ về mọi phương diện: Tôi làm những gì cần làm, không khóc lóc hay kêu than. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 và từ đó trở đi không còn ốm đau nữa.

Năm 2004, khi đang đi xe đạp qua một ngã tư, tôi bị ô tô đâm. Tôi cùng xe đạp bị hất tung lên và tôi bất tỉnh.

Phần thân bên phải của tôi đáp xuống đất, mặt bị bầm tím nặng và sưng lên. Đầu tôi dính đầy máu và bụi bẩn. Ngoài phần đầu bị biến dạng, tôi không có vết thương nào khác, không có chỗ nào khác bị đau.

Người lái xe và nhiều người khác vây quanh tôi. Khi tôi tỉnh lại, anh ấy muốn đưa tôi tới bệnh viện. Tôi lắc đầu trả lời không. Một người sửa xe đạp trong chợ đã nói với lái xe rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi sẽ không đòi anh ấy bồi thường. Người lái xe đưa cho tôi 40 tệ để sửa xe. Sau đó, anh ấy âm thầm nhét 500 tệ vào túi của tôi và rời đi. Nhiều người đứng xem đều cho rằng đây là một vụ tai nạn nghiêm trọng và tôi không thể sống nổi, kể cả có đi viện.

Tôi ngất đi một lần nữa, và khi tỉnh lại, không còn ai ngoài một người đàn ông đi xe ba bánh dừng lại để xem có thể đưa tôi về nhà không. Tôi mất một lúc mới nhớ ra địa chỉ của mình.

Do cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc, tôi và con gái phải chuyển chỗ ở thường xuyên. Khi về tới nhà, con gái tôi đang bế cháu gái 1 tuổi. Cháu sững sờ, nhìn tôi mà không nói được gì. Những người hàng xóm cũng chạy qua. Họ đều bị sốc, nhưng đã giúp người lái xe ba bánh đưa tôi lên giường. Họ cảm ơn ông ấy và con gái tôi trả tiền cho ông.

Nghĩ rằng tôi sắp chết, những người hàng xóm muốn đưa tôi đi viện. Tôi biết là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ sẽ bảo hộ tôi. Tôi liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tôi kiên định tín tâm vào Sư phụ.

Hàng xóm của tôi ra về. Con gái tôi sợ hãi, cháu sợ phải nhìn tôi. Hai mẹ con cháu ngủ cùng tôi. Mỗi khi tỉnh dậy, tôi lại không ngừng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Sau bảy ngày, đầu não của tôi đã hồi phục. Có vô số Pháp Luân quay trên đầu tôi, cái quay trái, cái quay phải, một số quay cả hai chiều. Đầu tôi cảm giác rất dễ chịu, và tôi bắt đầu thấy có ý thức hơn.

Hai mắt của tôi đã mở được vào ngày thứ ba. Con gái tôi đã bình tĩnh lại, và hàng xóm không còn nói đưa tôi đi viện nữa. Sau đó, người lái xe ba bánh cũng tới thăm và hỏi xem tôi thế nào. Tôi nói với ông ấy tôi đã khá hơn nhiều. Ông ấy nói thật kỳ diệu, bởi tôi đã để lại một vết lõm lớn trên chiếc xe ô tô. Ông ấy muốn biết tôi có định kiện người lái xe ấy không, bởi vì ông vẫn nhớ biển số chiếc xe đó.

Tôi nói, “Cảm ơn ông, nhưng tôi không kiện. Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi luôn cố gắng làm người tốt, nên Sư phụ của tôi sẽ chăm sóc cho tôi. Tôi không cần tiền của người lái xe đó. Mấy hôm nữa là tôi sẽ khỏe.”

Tôi cho ông ấy xem 500 tệ mà người lái xe đã đưa tôi. Tôi nói “Đây là tiền mà người lái xe đã nhét vào túi tôi. Nếu lúc đó tôi tỉnh táo, tôi đã không nhận nó.”

Ông ấy ngạc nhiên hỏi lại, “Bà chắc là không muốn kiện chứ?” Tôi khẳng định rằng tôi sẽ không kiện và ông ấy ra về.

Tới ngày thứ tám, tôi đã có thể đứng dậy và đi lại, vết sưng trên mặt tôi đã không còn, và tôi chỉ còn một chút thâm tím. Đầu của tôi đã trở về hình dạng bình thường.

Tôi hồi phục hoàn toàn sau 20 ngày. Tôi đã ra chợ để kiểm tra xem xe đạp của tôi được sửa chữa xong chưa. Người sửa xe nói xe của tôi không cách nào sửa được nữa. Tuy nhiên, tôi đã khỏi hoàn toàn. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ tôi cũng “không cách nào” như thế.

Chuẩn mực đạo đức ngày nay đã rất thấp. Hầu hết mọi người đều đặt lợi ích lên trước phẩm hạnh. Trong tình huống tương tự, phần lớn họ sẽ thưa kiện. Có bao nhiêu người không muốn tiền? Thậm chí trong những vụ việc nhỏ, người ta cùng tìm mọi cách để vòi tiền. Đại Pháp dạy chúng ta làm người tốt. Dù làm gì, chúng ta cũng nghĩ cho người khác trước. Từ trước tới giờ, tìm đâu được công pháp tu luyện tuyệt vời như vậy? Hoàn toàn miễn phí, không đòi hỏi chút gì. Pháp môn tu luyện còn mang lại cho chúng ta thân tâm đều khỏe mạnh.

Hiện nay Đại Pháp đã truyền rộng khắp thế giới, cứu độ hết thảy những người hữu duyên. Hỡi những người thiện lương trên thế gian: Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi mong các bạn có được cuộc sống hạnh phúc và khỏe mạnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/19/严重车祸-二十天康复-382941.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/26/176274.html

Đăng ngày 26-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share