Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-8-2018] Hơn một nửa số học viên trong khu vực chúng tôi đang ở độ tuổi 70 và 80. Nhiều người trong số họ hầu như không biết đọc và có hiểu biết hạn chế. Do sống ở vùng núi xa xôi nên họ có cái nhìn hạn hẹp về thế giới xung quanh. Hơn nữa, nhiều người còn nhận thức sự việc rất ngoan cố. Họ từ chối chấp nhận ý tưởng hay đề xuất của các học viên khác. Thời gian đầu mới bước vào tu luyện, những học viên cao tuổi này còn chuyên tâm tu luyện cá nhân, nhưng dần dần họ trở nên ít quan tâm hơn. Nhiều người phải chịu đựng nghiệp bệnh và một số đã qua đời.

Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp giảng:

“Chúng ta có rất nhiều người ôm giữ cái tâm muốn đắc Đạo chân chính, tất nhiên nó là mục đích tu luyện; mục đích cuối cùng của tu luyện là đắc Đạo, viên mãn. Nhưng có người trong những năm được sống của họ, tuổi tác rất hữu hạn, không đủ [để tu luyện]; Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi có thể giải quyết vấn đề ấy, rút ngắn quá trình luyện công. Đồng thời cũng là công pháp tính mệnh song tu, [nên] khi chư vị không ngừng tu luyện, thì sinh mệnh không ngừng được kéo dài; chư vị không ngừng luyện, nó không ngừng kéo dài;nếu người cao tuổi có căn cơ tốt, chư vị vẫn có thể đủ thời gian luyện công. Nhưng có một tiêu chuẩn: khi vượt qua tiến trình sinh mệnh thiên định ban đầu, [thì] sinh mệnh được kéo dài thêm kia, hoàn toàn chỉ để cho chư vị dùng để tu luyện; chư vị suy nghĩ chỉ chệch đi chút xíu, là sinh mệnh gặp nguy hiểm ngay; bởi vì quá trình sinh mệnh của chư vị đã qua lâu rồi. Trừ phi chư vị bước sang tu luyện xuất thế gian pháp, thì không có khống chế ấy; lúc đó có một trạng thái khác.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Trân quý cơ duyên tu luyện

Bà Nghĩa năm nay đã 90 tuổi và sống một mình. Do nhà bà ở xa các học viên khác nên bà chưa từng tham gia học Pháp nhóm. Đôi khi, các học viên đến nhà bà để học Pháp chung và trao đổi về tu luyện. Bà hiểu được là Sư phụ đang kéo dài sinh mệnh cho mình, nên bà rất chuyên tâm tu luyện và buông bỏ các chấp trước. Lưng bà ấy đã thẳng ra và thị lực trở lại bình thường. Trông bà chỉ như 70 tuổi.

Ông Giai là một giáo viên đã nghỉ hưu. Ông mắc bệnh phổi trong nhiều năm và bị thêm chứng phì đại tiền liệt tuyến. Ông từng phải chịu những cơn đau dữ dội và đôi khi đi tiểu ra máu. Sau khi ông bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 1 năm 1998, tất cả mọi bệnh tật của ông đều biến mất nhanh chóng. Mọi việc ông làm đều thành công và ông hiểu rằng đó đều là nhờ phúc lành nhận được sau khi bước vào tu luyện Đại Pháp. Ông biết rằng sinh mệnh của mình được Sư phụ kéo dài và ông cần phải chuyên tâm tu luyện.

Các học viên khác đến nhà ông Giai học Pháp. Ông cũng làm tốt ba việc mà các học viên cần phải làm. Nhiều học viên trong khu vực của ông muốn kiện cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân, kẻ cầm đầu cuộc đàn áp, nhưng họ không biết viết. Ông Giai đã đưa ra những gợi ý và giúp họ sửa lại đơn kiện. Đôi khi ông phải viết đi viết lại đơn kiện ba hay bốn lần. Tất cả các lá đơn mà ông sửa lại đều được gửi đi.

Ông Giai rất từ bi và đối xử với các học viên khác như người thân trong gia đình.

Sư phụ giảng:

“Lão, Bệnh, Tử cũng là một loại ma, nhưng được sinh ra để duy hộ đặc tính vũ trụ” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Năm 2005, ông Giai đã trải qua một khổ nạn lớn. Sau đó, ông đã thêm niệm đầu thanh trừ hết thảy can nhiễu của Lão, Bệnh, Tử khi phát chính niệm.

Hiện tại, ông Giai đã ngoài 80 tuổi nhưng ông cho biết bản thân ông cảm thấy mình trẻ trung và dường như ông không bị già đi. Mái tóc trắng của ông đã đen trở lại. Ông sống khỏe mạnh và rất vui vẻ. Ông thường đi xe đạp tới các ngôi làng ở vùng núi cách xa nơi ở vài dặm để phân phát tài liệu giảng chân tướng và cứu người. Ông trồng rau và tự kiếm củi để đun nấu. Ông không hề có bất kỳ sự bận tâm hay lo lắng nào.

Ghi nhớ tại sao chúng ta đến thế giới này

Bà Đinh (bí danh) là một người rất chăm chỉ. Năm 1947, mẹ bà mất khi vừa mới sinh bà. Bà được cha và những người họ hàng khác nuôi dưỡng đến năm bảy, tám tuổi. Sau đó, họ bán bà cho một gia đình khác. Bà Đinh kết hôn khi chỉ mới 13 tuổi và có con đầu lòng ở tuổi 16. Những nỗi vất vả khi còn rất trẻ đã khiến bà mắc phải nhiều căn bệnh như hen suyễn, tiểu đường, đau đầu và các bệnh phụ khoa.

Năm 2000, bà bắt đầu biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Lần đầu tiên khi mở sách Chuyển Pháp Luân, bà thấy từng chữ trong đó là vàng và đằng sau mỗi chữ đều có các vị Phật, Đạo, Thần . Điều này cho thấy bà có căn cơ rất tốt. Ngay sau khi bước vào tu luyện, mọi bệnh tật của bà đều biến mất.

Năm 2012, con trai út của bà đến làm việc tại tỉnh Quảng Đông. Một năm sau, cậu ấy bị lừa tham gia vào đường dây kinh doanh thương mại đa cấp. Bà bị mất liên lạc với con trai. Bà Đinh rất buồn và hay khóc mỗi khi nghĩ về con trai. Khi các học viên khác khuyên nhủ bà rằng mọi thứ xảy ra đều không phải vô duyên vô cớ. Nhưng bà không chịu lắng nghe họ. Qua thời gian, bà không còn tĩnh tâm được khi học Pháp, và tất cả các bệnh tật trước đây đều quay trở lại. Tháng 3 năm 2016, bà qua đời.

Con trai, con dâu và cháu gái của học viên Binh đều là những người tu luyện. Môi trường gia đình bà rất tốt. Nhưng vì bà Binh cứ mãi cho rằng bản thân có kinh nghiệm và hiểu biết hơn, nên giữa họ luôn xảy ra tranh cãi về những chuyện vặt vãnh. Khi bà ra ngoài cùng với các học viên khác để giảng chân tướng, bà dành rất nhiều thời gian để mua quà cho người thân, điều này khiến bà có ít thời gian để giảng chân tướng cho mọi người. Chồng bà đã mất nhiều năm trước, nhưng bà vẫn không quên được ông ấy. Bà thường nói với mọi người rằng ông ấy tốt như thế nào. Các học viên khác khuyên bà nên trừ bỏ các chấp trước nhưng bà không chịu nghe. Hiện bà Binh đang bị bệnh nặng. Hai năm qua, bà đã không thể học Pháp cùng các học viên khác.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/16/372528.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/15/174634.html

Đăng ngày 31-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share